Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 786. Ranh giới tự do

Chương 786. Ranh giới tự do
Nhưng trên thực tế, độ khó luyện chế của nó không khác lắm so với luyện chế đan dược nhị giai trung phẩm.
Mà xác suất luyện chế thành công Dưỡng Nguyên đan đã gần bốn tháng, cái này khởi đầu tốt đẹp cũng không lạ lắm.
Trong cho dù có thành phần may mắn, nhưng tuyệt đối không nhiều, càng nhiều hơn là do tạo nghệ đã đầy đủ, nước chảy thành sông thôi.
“Trong lúc không để ý, tạo nghệ luyện đan của ta đã đến bước này rồi sao?”
Lưu Ngọc tự lẩm bẩm, không tự giác dâng lên một tia đắc ý.
Tu tiên giới từ cổ chí kim đều có sự phân chia chính xác về cấp bậc của luyện đan sư.
Có thể luyện chế ba loại đan dược nhất giai, đồng thời xác suất thành công duy trì trên ba thành, liền có thể tính là một luyện đan sư nhất giai, cũng chính thức xưng là luyện đan sư.
Về phần chỉ có thể luyện chế một hai loại đan dược nhất giai, hay là xác suất thành công không đạt được ba thành, thì không thể tính là luyện đan sư chính thức, chỉ có thể coi là “Học nghề luyện đan”.
Mà có thể luyện chế ba loại đan dược nhị giai, đồng thời xác suất thành công cũng duy trì từ ba thành trở lên mới có thể xưng là luyện đan sư nhị giai, cũng xưng là luyện đan sư thâm niên.
Cùng với lý đó, chỉ có thể luyện chế đan dược tam giai, đồng thời bảo trì xác suất thành công trên ba thành, mới tính là luyện đan sư tam giai, tôn xưng là “Luyện đan đại sư.”
Địa vị của luyện đan đại sư, vì tài nguyên ngày càng thưa thớt của Tu tiên giới bây giờ, thậm chí còn cao hơn tu sĩ Kim Đan rất nhiều.
Bên trên còn có “Luyện đan tông sư” tứ giai, cùng với “Đan vương”, “Đan thánh” đang chờ.
Chỉ có điều cái này quá xa vời, tạm thời không đề cập tới.
Dựa theo tiêu chuẩn này, đan dược nhị giai mà Lưu Ngọc có thể luyện chế đã sớm đạt đến ba loại.
Hơn nữa xác suất thành công cũng vượt xa ba thành, là “Thâm niên Luyện đan sư chân chính.”
Thậm chí nếu cho hắn luyện chế đan dược nhị giai thượng phẩm cực phẩm, hắn cũng có niềm tin rất lớn sẽ đạt được ba thành xác suất thành công.
Cứ như vậy, đã cách luyện đan đại sư không xa.
“Nghĩ nhiều như vậy làm gì? Mình cũng không dựa vào đan đạo để dựng lên chỗ đứng, đủ dùng là được rồi.”
Lắc đầu, Lưu Ngọc mỉm cười, lấy bình ngọc ra bỏ bảy viên Xích Nguyên đan vào trong đó.
Sau đó xử lý tạp chất bên trong đỉnh, lại lần nữa châm lửa thêm nhiệt, bắt đầu luyện chế phần đan dược tiếp theo.
Không tính thất bại giữa chừng, mỗi một lần luyện chế đan dược nhị giai, thời gian là khoảng một canh giờ.
Mà đan dược Xích Nguyên đan nhị giai trung phẩm, tính cả thời gian chuẩn bị thanh tẩy đỉnh lô, thì chưa cả đến một canh giờ.
Mười phần Linh thảo luyện chế Xích Nguyên đan đều đã tiêu hao gần hết sạch, thời gian đã gần một ngày.
Tính cả ban đầu thành công một lần, Lưu Ngọc đã luyện chế thành công ba lô Xích Nguyên đan, xác suất thành công đã đạt trên ba thành.
Tất cả đạt được hai mươi bảy viên Xích Nguyên đan, hai lần sau cùng thành đan mười viên.
“Dựa theo tình hình hiện tại, đợi ta quen thuộc đan này, xác suất thành công hẳn là sẽ rất nhanh đuổi kịp Dưỡng Nguyên đan.”
Nghĩ đến đây, Lưu Ngọc ung dung một hồi.
Loại cảm giác gia tăng tri thức, tăng cường thực lực này, quả thực rất sảng khoái/
Hắn đứng dậy, dọn dẹp sạch sẽ trong ngoài đỉnh Huyền Hoàng, sau đó thu vào túi trữ vật lớn, rời khỏi phòng Luyện đan.
...
Chân hỏa Trúc Cơ tiêu hao rất ít pháp lực, tâm lực của tu sĩ Trúc Cơ, tinh lực cũng không hề tầm thường, đã xem như là cấp bậc “phi phàm”.
Dưới tình huống luyện đan không ngừng nghỉ cả một ngày, Lưu Ngọc vẫn mặt không đỏ thở không gấp như cũ, chỉ là thoáng cảm thấy hơi mệt, chỉ có điều chưa tới tình trạng cần phải ngủ nghỉ.
Qua thời gian một ngày, dược lực hôm qua sử dụng cũng đã hấp thu bảy tám phần.
Cho dù có chút dược lực trầm tích vì độc đan, cũng có thể sử dụng “Thương Lãng linh thủy” gột rửa, hiện tại có thể dùng đan dược tu luyện.
Lưu Ngọc trực tiếp đi vào Luyện Công phòng, chuẩn bị thử hiệu quả của Xích Nguyên đan này một lần.
Hắn xếp bằng ở trên bồ đoàn, nhẹ nhàng nhắm mắt, chậm rãi điều chỉnh trạng thái của bản thân.
Tụ khí ngưng thần, bão nguyên thủ nhất*, dần dần tiến vào một loại hoàn cảnh cả vật và ta đều lãng quên.
*một trong những phương thuật tu luyện ở giai đoạn đầu của Đạo gia
Ở trong hoàn cảnh vật và ta đều lãng quên này, vốn dĩ bởi vì tạo nghệ luyện đan tăng lên mà hơi tự đắc, lòng đang rộn ràng, cũng dần dẫn bình tĩnh trở lại, khôi phục lại trạng thái ban sơ không hề bận tâm.
“Lộc cộc.”
Sau khi điều chỉnh tốt trạng thái, Lưu Ngọc mở hai mắt ra, lấy bình ngọc chứa Xích Nguyên đan ra, đổ ra một viên ngửa đầu nuốt vào.
Đan dược vừa vào bụng, dược lực liền nhanh chóng hòa tan, phát huy tác dụng, một phần hóa thành từng sợi linh khí thuộc tính Hỏa tinh thuần quen thuộc.
Linh khí này mang theo thuộc tính nóng rực đặc hữu của thuộc tính Hỏa, nóng hổi, rất dễ dàng bị tu sĩ tu luyện công pháp thuộc tính Hỏa hấp thu, có thể tinh tiến tu vi, tăng lên pháp lực ở giới hạn cao nhất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận