Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 594. Thí nghiệm tàn nhẫn(2)

Chương 594. Thí nghiệm tàn nhẫn(2)
Có điều Khốn Tiên tác này là pháp khí, có chỗ nào giống chỉ cần một chút sức lực là có thể thoát ra?
“A.”
Thay vì có những dấu hiệu mới lỏng, hắn càng dùng sức lực siết chặt hơn, cắm sâu vào da thịt hai người khiến họ rên rỉ đau đớn.
Lưu Ngọc không nói lời nào, chỉ lẳng lặng quan sát tất cả những gì đang xảy ra.
“Tiền bối, xin hãy thủ hạ lưu tình.”
Viên Vạn Lệ kiên trì không được bao lâu, lập tức mở miệng xin tha.
Gầy gò yếu ớt như nàng ta, sao có thể chịu được loại đau đớn này?
Ngược lại, Hứa Khang vô cùng bướng bỉnh, vẫn đang khổ sở chịu đựng sự giày vò.
Nhưng Lưu Ngọc không tán thưởng loại kiên trì này, hắn điều khiển Khốn Tiên tác càng lúc càng siết chặt, mà bên Viên Vạn Lệ đang xin tha đã buông lỏng hơn một chút, khiến người sau có thể thở phào nhẹ nhõm.
“Chuyến này Lưu mỗ muốn tìm hai tu sĩ thử nghiệm một phen Linh thủy mới điều chế có hiệu quả như thế nào, vì thế mới cần hai vị giúp đỡ một chuyện nhỏ.”
“Nếu như hai vị ngoan ngoãn phối hợp, nói không chừng cuối cùng Lưu mỗ có thể hai vị bình an vô sự rời đi, đồng thời cho một ít lợi ích.”
Giả điếc làm ngơ trước lời nói của hai người, trước hết tra tấn một hồi mài mòn tinh thần, một lúc sau Lưu Ngọc mới chậm rãi nói, lời nói rõ ràng vô tình lạnh lùng lọt vào tai hai người.
“Tiền bối, đừng hành hạ thiếp thân nữa!”
“Cho dù tiền bối muốn như thế nào, thiếp thân đều tình nguyện phối hợp.”
Viên Vạn Lệ đầu tóc rối bù thở hồng hộc, nàng ta sớm đã không thể chịu đựng được nữa, lựa chọn đầu hàng dưới ánh mắt không thể tin được của Hứa Khang.
“Rất tốt.”
“Mở miệng.”
Lưu Ngọc hài lòng gật đầu, sau đó lấy bình ngọc chứa Thương Lãng Linh thủy từ túi trữ vật ra, mở nắp điều khiển bình ngọc bay đến bên miệng nàng ta.
Viên Vạn Lệ nghe lời ngẩng đầu mở miệng, sau đó nhìn thấy một chất lỏng màu lam từ trong lọ chảy ra, tiến vào trong miệng nàng ta.
“Ực.”
Vốn dĩ nàng ta không muốn nuốt xuống, nhưng khi cảm nhận được sợi dây siết chặt lại, nàng ta lập tức ngoan ngoãn nuốt chất lỏng xuống.
Chất lỏng vừa vào bụng, ngay tức khắc truyền đến một cảm giác lạnh lẽo, nhưng vẻ mặt Viên Vạn Lệ lập tức trở nên căng thẳng, không kịp lĩnh hội loại cảm giác này, bởi tu sĩ Trúc Cơ giữ lấy bọn họ đã có hành động.
Lưu Ngọc đi đến trước mặt nữ tử, đưa tay kề sát bụng dưới, đồng thời điều động pháp lực giúp luyện hóa dược lực của Thương Lãng Linh thủy, đồng thời cố gắng cảm nhận hiểu quả được phát huy bên trong thân thể của nữ nhân này.
Cách một lớp y phục ướt át là một cảm giác ấm áp, trơn trượt truyền đến, nếu là một tu sĩ ý chí yếu ớt, chỉ là sợ là đã không nhịn được mà nổi lên dục vọng.
Nhưng trong mắt Lưu Ngọc không hề dao động, chỉ là giúp Viên Vạn Lệ luyện hóa dược lực của Linh thủy, quan sát biến đổi trong cơ thể nàng ta sau khi uống Linh thủy, nhắm mắt làm ngơ trước vẻ đẹp kiều diễm của nữ tu này.
Viên Vạn Lệ không biết là do tác dụng của Thương Lãng Linh thủy hay do cơ thể nhạy cảm của chính mình, khuôn mặt của nàng ta đã đỏ ửng và cơ thể cũng bắt đầu nóng bừng lên.
Dược lực của Thương Lãng Linh thủy thoạt đầu sảng khoái mát lạnh, sau khi luyện hóa lập tức lan tỏa đến tứ chi, theo kinh mạch lan tràn đến khắp nơi cơ thể.
Qua một khắc, một phần Thương Lãng Linh thủy đã được luyện hóa hoàn toàn, dược lực lan tràn khắp nơi trong cơ thể Viên Vạn Lệ, tứ chi, xương thịt, huyết dịch.
Một vết bụi bẩn trắng xám thoát ra từ lỗ chân lông của nữ tử này, tỏa ra một mùi hôi thối nồng nặc.
Đây là một số độc đan đã tích tụ trong người trong vài năm, thậm chí hàng chục năm và các tạp chất của cơ thể.
Mỹ nhân vốn thanh tú quyến rũ luôn tỏa ra mùi hương dịu dàng lại nay lại trở nên vô cùng hôi thối, Lưu Ngọc cảm nhận được biến đổi trong có thể nàng ta khẽ nhíu mày, tạm thời phong ấn khứu giác lại.
Nhưng những thay đổi trong cơ thể nữ tử này vẫn chưa dừng lại.
Dần dần, hàn dược lực bắt đầu phát sinh một số biến hóa kỳ dị, xanh lam từ từ biến hóa sang đỏ, rất nhanh trở nên “nóng rực”.
Nhiệt độ cơ thể của Viên Vạn Lệ tăng lên nhanh chóng, một làn sương mờ nhạt bốc lên khắp người nàng ta, nước trên người nhanh chóng bốc hơi.
“A a.”
Tiếp đó, nàng ta hét lên một tiếng thảm thiết.
Viên Vạn Lệ chỉ cảm thấy mỗi tấc máu thịt, mỗi giọt máu, thậm chí sâu trong cốt tủy đều đang bị ngọn lửa hừng hực thiêu đốt.
Giống như đặt cả cơ thể nàng trực tiếp lên Trúc Cơ chân hỏa thiêu đốt vậy, gây ra nỗi đau đớn không thể chịu đựng được.
Vì quá đau đớn, đường nét vốn kiều mỹ trên gương mặt nữ tử đã trở nên méo mó, khiến nàng ta vô cùng xấu xí.
Con người nàng ta đột nhiên trắng dã, tiếng kêu thảm thiết biến mất, dĩ nhiên lại hôn mê bất tỉnh.
Cùng lúc đó, nương theo sự biến hóa của dược lực, vô số lỗ chân lông trên cơ thể Viên Vạn Lệ đều bài trừ ra một ít vật chất đen kịt.
Những chấm đen nhỏ lít nhít, dày đặc lan khắp từng tấc trên cơ thể, nhìn vào mà giật mình. Nếu để cho người có hội chứng sợ lỗ trông thấy, e là sẽ trực tiếp sợ đến điên cuồng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận