Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 1124. Huynh đệ tương tàn (4)



Chương 1124. Huynh đệ tương tàn (4)




"Xì xì."
Mang theo Tinh Thần lực đặc tính pháp lực thể tu dựng lên một màn sáng, toàn lực thi triển, hạ lực phòng ngự, đều vô cùng khả quan, Quý Thủy Kinh Lôi thuật thượng phẩm nhị giai cũng không thể công phá một chút nào.
Trên mặt vừa ngạc nhiên vừa sợ hãi, thật ra trong lòng là bình tĩnh như nước, Lưu Ngọc đối phó với pháp thuật thuộc tính Lôi này vô cùng điêu luyện.
"Cơ hội tốt."
"Có ra tay bây giờ không?"
Vào lúc quan sát động tĩnh của chư tu, Lưu Ngọc cũng đã khám phá ra một chút ý đồ của Chu Tử Văn, trong lòng nhanh chóng cân nhắc lợi hại.
Đối phương thông tới cửa bí cảnh tầng ba để ra ngoài, vậy chỉ cách hắn khoảng chừng mười tám, mười chín trượng.
Khoảng cách này, nếu sử dụng bí thuật Tránh Linh, đột nhiên xuất hiện trước người kia, dưới sự không đề phòng thì một kích giết gọn là có khả năng không nhỏ.
"Người này biết được không ít tin tức."
"Như vậy xem ra rất có thể do người này tiết lộ tin tức cho Thiên Nhất Tông, Thiên Ma Tông."
"Thiên Nhất Tông chuẩn bị đầy đủ như vậy, còn mang theo Chân Bảo chế thành Phù Bảo đặc thù, hẳn là có mưu đồ với Thánh Hỏa kiếm."
Nghĩ đến đây, mọi nghi hoặc lúc trước của Lưu Ngọc đều được giải quyết dễ dàng, nhưng nghi vấn mới lại dâng lên.
"Thánh Hỏa kiếm đã xuất hiện, như vậy tu sĩ Thiên Nhất Tông và Thiên Ma Tông đâu rồi?"
"Nỗ lực trả giá lớn như vậy, ta không tin hai tông này chỉ vì chút tài nguyên bên trong bí cảnh."
Hắn nhanh chóng suy nghĩ.
Bên trong bí cảnh, tài nguyên đối với tu sĩ bình thường đương nhiên là vô cùng trân quý, nhưng Thiên Nhất Tông, Thiên Ma Tông, hai quái vật khổng lồ này thì chưa hẳn sẽ coi như vậy.
Đối với tu sĩ cấp cao mà nói, tài nguyên bình thường có dễ như trở bàn tay, có thể đánh động tới tu sĩ cấp cao chỉ có thể là những tài nguyên và Linh vật trân quý.
Ví dụ như Linh thảo năm trăm năm, Linh thảo ngàn năm, Pháp Bảo, Cổ Bảo.
"Vẫn nên xem lại đã."
"Nếu không thể đánh giết hết, thà rằng không lấy Thánh Hỏa kiếm, dù sao mục đích chuyến này đã đạt được, dù có thế nào cũng không thua thiệt."
Lưu Ngọc vừa lóe lên ý nghĩ này, thì lập tức bỏ mặc Chu Tử Văn rút đi, tạm thời không để bại lộ chính mình.
Chỉ là tu sĩ Trúc Cơ lại giấu trong lòng ước mơ Pháp Bảo của tu sĩ Kim Đan, Nguyên Anh, nên dù đi ngủ thì hắn cũng khó mà yên ổn.
Mặc dù đã ngụy trang nhưng ai biết được tu sĩ cấp cao có bí thuật quỷ dị gì không, có thể tra xét tới tung tích của mình không?
Những tu sĩ đã nhìn thấy mình mà không chết hết, dù Lưu Ngọc cầm được Thánh Hỏa kiếm cũng không thể an tâm.
Dù sao hắn vẫn chỉ là một tu sĩ Trúc Cơ, là cấp bậc ở giữa của toàn bộ Tu Tiên Giới, không thể nhìn quá xa, cũng không thể làm càng vì sẽ nguy hiểm.
Khi yếu ớt, vẫn nên coi việc an toàn là trên hết.
Ngay lúc Lưu Ngọc suy tư vài hơi thở, Chu Tử Văn đã rời khỏi phù đảo trung tâm, đạp lên những mảnh vỡ phù đảo, nhanh chóng lao về hướng lối đi.
Trong lúc nhanh chóng bay đi, gã lấy ra hai Truyền âm phù đặc biệt, hóa thành hai đạo ánh sáng màu đỏ, chớp mắt đã biến mất ở lối vào sâu thẳm đen tối.
Hiển nhiên, người này đang liên hệ với "Đồng bọn" của gã.
Trông thấy một màn này, ánh mắt Lưu Ngọc lóe lên một chút khó nhận ra, "Toàn lực" bài trừ Qùy Thủy Thần Lôi thuật trước người.
"Bang bang."
Liên tục vài tiếng nổ truyền đến, Tử Sam và ba giáo chúng Trúc Cơ hậu kỳ của Thánh Hỏa Giáo đột ngột phá được pháp thuật phong tỏa.
Một màn vừa rồi đều được các nàng ta nhìn thấy rõ, trên mặt đều là vẻ ngạc nhiên và hoảng sợ, không đợi Đường Thiên Bảo phân phó, thì các nàng ta đã vội vàng đuổi theo Chu Tử Văn.
"Xì xì."
Cùng giằng co với màn sáng màu xanh thẳm, Qùy Thủy Thần Lôi tiêu hao khá nhiều uy năng, uy lực từ thịnh chuyển sang suy.
Thấy thời gian đã đến, Lưu Ngọc kết thúc trận làm màu này, vung Ám Nguyệt kiếm ra, liên tiếp chém lên mấy đạo kiếm quang.
Biến nặng thành nhẹ là đây!
"Vù vù."
Năm đạo kiếm quang màu đen gần như không lần lượt đâm vào bên trong lôi đình màu đen.
Vài tiếng sấm nặng nề qua đi, lôi đình màu đen trước người đã hoàn toàn tán loạn.
Lôi cầu sụp đổ, hồ quang liên tục bay tứ tán.
Vài tia lôi đình nhỏ còn chui đến cánh tay Lưu Ngọc, lập tức truyền tới cảm giác ngứa ngáy rần rần.
Nhưng cơ thể hắn trải qua rèn luyện của Tinh Thần lực và Thái Âm lực, sức chống đỡ đã không còn như trước đây, khả năng kháng lại pháp thuật cũng đã tăng lên rõ rệt.
Một chút dao động kia không có bất kỳ trở ngại nào, cũng không ảnh hưởng gì tới hành động.
"Khá tốt."
Lưu Ngọc gật nhẹ đầu, cảm thấy rất hài lòng với "Tinh Thần chân thân".
Sau đó thân hình hắn khẽ động, đi theo phía sau ba người Tử Sam, nhanh chóng đuổi theo Chu Tử Văn.
Dù sao cảnh giới thấp hơn một tiểu giai, thực lực tự nhiên cũng phải yếu hơn một bậc, bài trừ pháp thuật cũng phải chậm hơn ba người, mới càng hợp lý không phải sao?
Chỉ cần chưa trở mặt, thì vẫn phải đóng vai tiếp, Lưu Ngọc đúng là một diễn viên rất kính nghiệp. Hết chương 1124.



Bạn cần đăng nhập để bình luận