Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 731. Thái Hoàng lựa chọn(2)

Chương 731. Thái Hoàng lựa chọn(2)
Chỉ trong thời gian ngắn, hai luồng Kim Phong Tán Hình thuật đã bắt đầu tan biến, cuối cùng hóa thành hư vô.
Còn quả cầu lửa đen kia thì xuyên qua, trực tiếp đánh tan hai luồng Kim Phong Tán Hình thuật.
Món pháp thuật cao hơn một bậc mà Lưu Ngọc dùng lần nào thắng lần ấy lúc này chỉ đành làm nền cho kẻ khác.
Một cái là nhị giai cực phẩm, một cái là nhị giai thượng phẩm, chỉ là một sự khác biệt nho nhỏ.
Thế nhưng khi kích phát hai lá phù lục cùng một lúc thì vẫn không thể san bằng khoảng cách giữa chúng.
Còn Tử Mẫu Truy Hồn đao cũng bị đóa hoa màu bạc kia ngăn lại, không thể tiến lên dù chỉ một chút.
Đòn tấn công của Lưu Ngọc lại bị Bạch Liên Hoa hóa giải một lần nữa!
“Ầm.”
Quả cầu lửa đen đã tiêu tốn hơn nửa uy lực rơi trên Hậu Thổ Kinh Thiên tán, lần này thì nó không thể tiến lên dù chỉ một chút, cuối cùng cũng biết mất vì hết uy lực.
“Hừ.”
Lưu Ngọc cười một cách lạnh lùng, mặc dù đà tấn công của hắn gặp cản trở song gương mặt hắn không hề lộ vẻ nhụt chí, bởi hắn đã đạt được mục đích.
Bạch Liên Hoa phải toàn lực đối phó với sự tấn công của hắn nên không có tâm tư đi giúp Bạch Thái Hoàng.
Hai người Ngô Phương lập tức ra tay, hợp sức bao vây tấn công nàng ta.
Cả ba đều biết chi viện của đối phương có thể tới bất cứ lúc nào, sự việc liên quan đến tính mạng mình nên không dám sơ suất dù chỉ một chút, bọn họ không hề lưu tay chỉ vì đối phương là một nữ tử!
Đối mặt với sự tấn công của ba vị Trúc Cơ, Bạch Thái Hoàng rơi vào cục diện cực kì nguy hiểm, nàng ta chỉ đành đánh từng chiêu để ngăn cản.
“Tộc trưởng, lúc này rồi vẫn còn muốn Thái Hoàng ẩn giấu ư?”
“Hay là ta phát huy toàn bộ thực lực, hai người chúng ta có thể đợi đến khi viện binh tới!”
Lúc gian nguy, Bạch Thái Hoàng bèn truyền âm qua thần thức.
“Không được!”
“Đối phương là đệ tử của môn phái lớn tại Sở quốc, hơn nữa họ đã mưu tính trận đánh này từ lâu, hiện giờ có khả năng họ vẫn chưa dốc hết sức lực, nếu ngươi không che giấu bản thân mình thì không làm nên chuyện gì đâu.”
“Đối phương người đông thế mạnh, cứ tiếp tục thế này sẽ bất lợi cho chúng ta, việc cấp bách vẫn nên thoát thân trước đã!”
“Đợi tí nữa ta sẽ dùng Thủy Mộ Thiên Hoa phù để tạo cơ hội, ngươi dùng Mộc Hành phù rồi rời đi trước!”
Bạch Liên Hoa cố gắng hết sức đương đầu với đòn tấn công của Lưu Ngọc, song nàng vẫn rất bình tĩnh để phân tích tình hình, nghĩ đường lui cho hai người.
Trừ việc tin tưởng tộc trưởng ra thì được mấy tu sĩ Trúc Cơ có thể đắc tội tu sĩ Trúc Cơ khác chỉ vì “giao tình”?
Mặc dù có không ít tu sĩ Trúc Cơ có quan hệ tốt với Bạch gia, song liệu được mấy người bằng lòng ra tay trong tình cảnh này? Trong lòng nàng không rõ, cũng không dám hi vọng hết thảy.
“Nhưng mà nếu ta đi thì tộc trưởng phải làm sao?”
Bạch Thái Hoàng nghe vậy trong lòng bèn thấy cảm động, khóe mắt nàng ta hơi ẩm ướt, song lúc này nàng ta không thể nghĩ quá nhiều, chỉ vội hỏi một câu quan tâm.
Từ khi nàng ta xác định được linh căn thì đã tách khỏi cha mẹ là những người phàm, một năm cũng chẳng gặp cha mẹ được mấy lần nên tình cảm không sâu đậm.
Ngược lại sau khi phát hiện được thiên phú đặc biệt trong người mình, nàng ta vẫn luôn được Bạch gia nuôi dưỡng, lúc nào cũng được tộc trưởng dạy dỗ chăm sóc nên cực kì tôn trọng và dựa dẫm vào nàng.
Quan hệ của hai người vô cùng thân thiết, có thể nói còn hơn cả cha mẹ.
“Tự ta có cách thoát thân, không cần ngươi phải lo lắng, cứ lo cho bản thân mình đi.”
Bạch Liên Hoa truyền âm nhưng nàng không hề có ý định giải thích.
Nàng tự tay nuôi Bạch Thái Hoàng khôn lớn, thiên phú đặc biệt của nàng ta giúp nàng ta thích hợp để gia nhập Ngự Linh Tông. Bạch Liên Hoa luôn cho rằng nàng ta chính là niềm hy vọng của gia tộc mình.
Dù đã đến nước này rồi song nàng vẫn không muốn từ bỏ.
Nàng cũng lớn lên dưới sự thương yêu của trưởng bối trong tộc, có tình cảm sâu đậm với Bạch gia, thậm chí lợi ích của gia tộc còn quan trọng hơn cả tính mạng của nàng.
“Thái Hoàng tuân mệnh!”
“Tộc trưởng nhất định phải thoát thân an toàn, Thái Hoàng sẽ đợi người ở Phượng Hoàng sơn.”
Đối mặt với mệnh lệnh của Bạch Liên Hoa, Bạch Thái Hoàng chỉ có thể nghe theo.
Trong mắt nàng ta, tộc trưởng thần thông quảng đại, không có chuyện gì là không giải quyết được, mấy người trước mắt này cũng chỉ ý mạnh hiếp yếu mà thôi.
Hai nữ tử truyền âm cho nhau qua thần thức, song chỉ trong một thời gian ngắn đã ngầm hiểu được đối phương.
Với sức mạnh thần thức hiện giờ của Lưu Ngọc, hắn miễn cưỡng có thể thám thính được truyền âm của tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ.
Song hai nữ tử này của Bạch gia một người là Trúc Cơ hậu kỳ, một người gần như có thần thức Tiên Thiên, không hề kém cạnh so với Trúc Cơ trung kỳ nên hắn chỉ cảm nhận được là hai người này đang nói chuyện với nhau mà thôi.
Còn về thông tin cụ thể thì hắn không rõ.
Muốn thám thính được phần lớn nội dung truyền âm qua thần thức của tu sĩ Trúc Cơ thì phải đợi đến khi thần thức của hắn đạt phạm vi mười dặm thậm chí cao hơn thì hắn mới có khả năng ấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận