Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 620. Tạo hóa sao trời (3)

Chương 620. Tạo hóa sao trời (3)
Sau khi thu hẹp phạm vi của cột sáng, ánh sáng càng thêm sáng tỏ, trong đó Tinh thần chi lực cũng càng thêm nồng đậm.
Thuận theo cột sáng nhìn về phía bóng tối bên trong, là một cái ngôi sao nho nhỏ, mờ nhạt.
Chính là một cột sáng nho nhỏ như vậy lại có thể khiến kết giới màu xanh có liên hệ cùng ngôi sao, khiến mảnh đất u ám này lộ ra vẻ đơn độc.
Trung tâm những đóa hoa trắng trên cành, trái cây đang thong thả kiên định mà sinh trưởng lớn lên.
"Khá ổn, lấy tốc độ này, có lẽ chừng bảy tám ngày là có thể thành thục rồi."
"Tốc độ này vẫn có thể tiếp nhận được."
Lưu Ngọc quan sát một hồi, cuối cùng đưa ra kết luận.
Sau đó hắn đi tới một nơi khác trong Linh điền màu đen, đào toàn bộ Linh dược, Linh thảo ra, phóng tới bên trong nhà gỗ cất giữ ở bên phải, hạt giống kết xuất ra thì đặt vào nhà gỗ bên trái.
Sau đó lần lượt mở ra từng cái hộp ngọc, cẩn thận từng chút một mà gieo hạt giống của từng Linh thảo bên trong xuống, giữa mỗi loại Linh thảo đều duy trì một khoảng cách nhất định.
Sau đó đặt Linh Thạch trung phẩm lên, còn tỉ mỉ pha thêm nửa thùng Linh thủy trong giếng cổ, tưới hết xuống vị trí chôn hạt giống.
Không thể không nói, đối với những Linh thảo luyện chế Kết Kim đan này, hắn chăm sóc vô cùng cẩn thận.
Nhìn vị trí chôn mười hai hạt giống này, còn có Ám Tinh Linh thụ được cột sáng bao quanh, Lưu Ngọc hài lòng gật nhẹ đầu, sau đó tâm niệm vừa động thì rời khỏi Tiên Phủ.
Bên trong Luyện Công phòng bên ngoài, Lưu Ngọc nhắm chặt hai mắt lần nữa, tiếp theo đứng dậy, thân thể nhịn không được mà hơi lảo đảo.
Lúc này tâm thần truyền tới từng đợt cảm giác mệt mỏi, ngay cả thần thái trong mắt cũng dần ảm đạm, đồng thời có một loại cảm giác hư nhược chưa từng có quanh quẩn trong tim.
Lưu Ngọc biết, đây là cảm giác do tiêu hao quá nhiều tâm thần.
Từ trạng thái mạnh mẽ "Hô phong hoán vũ, điều động Linh khí" bên trong Tiên Phủ, trở lại bên trong thân thể "Nhục thể phàm thai", khó tránh khỏi có chút không kịp thích ứng.
Điều động tinh quang, điều khiển sao trời thật sự hao tổn quá nhiều tâm thần, thể lượng của sao trời tương đối lớn, mặc dù có Tiên Phủ duy trì, nhưng Nguyên Thần Lưu Ngọc vẫn quá yếu ớt, khó mà chịu đựng nổi sự tiêu hao lớn thế này.
Nếu không có Tiên Phủ duy trì, dù cho thuận lợi lập thành liên kết, với lực lượng Nguyên Thần của hắn, chỉ sợ chẳng điều động được chút nào ngôi sao kia.
Dưới cảm giác mệt mỏi mãnh liệt, Lưu Ngọc không kịp nghĩ nhiều, trực tiếp lấy ra chín cái đệm bồ đoàn đặt lên mặt đất, đổ vào trên bồ đoàn, ngủ thiếp đi.
Không biết qua bao lâu, Lưu Ngọc chậm rãi tỉnh lại, lúc này toàn bộ tâm thần bị tiêu hao đều đã khôi phục hoàn toàn.
Bấm ngón tay tính toán, vậy mà đã qua ba ngày ba đêm.
Đứng dậy đánh một bộ quyền Nguyên Dương rèn thể, khí huyết sinh động một hồi, Lưu Ngọc mới đi tới phòng tắm, tắm rửa một phen, dùng pháp lực sấy khô xong thì thay đổi thành một áo bào mới tinh.
Đi tới đại sảnh, không nhìn thấy bóng dáng Kỷ Như Yên, Lưu Ngọc dùng thần thức để quét dò, phát hiện nàng ta đang ở bên trong "Linh dược viên".
Nàng ta đang vô cùng phấn khởi cầm công cụ, tưới nước, xới đất cho Linh thảo, Linh dược, còn thỉnh thoảng gập cả lưng để xử lý cỏ dại.
Khí tức tu vi của nàng ta đã tăng lên, xem ra không có lười biếng tu luyện, Lưu Ngọc cũng không quấy rầy hào hứng của Kỷ Như Yên, trực tiếp mở Linh thú thất ra đi vào.
Vừa tiến vào Linh thú thất, lập tức có cái bóng màu xanh vụt qua.
Lưu Ngọc sớm đoán trước được, không chút ngạc nhiên, lộ ra nụ cười mỉm nhìn tiểu gia hỏa dưới chân.
Cái bóng màu xanh đó chính là Tiểu Thanh.
Có liên hệ khế ước chủ tớ, lần đầu tiên nhìn thấy Lưu Ngọc nó đã coi Lưu Ngọc trở thành sự tồn tại thân cận nhất.
"Xì xì."
Ba ngày không được gặp mặt, Tiểu Thanh dùng cái đầu nhỏ không ngừng cọ ống quần chủ nhân, phát tiết tâm tình của mình, dường như đang lên án chủ nhân vì sao lâu như vậy không tới gặp nó.
Lưu Ngọc tùy ý nó cọ một hồi, sau đó xoay người xòe bàn tay ra, để Tiểu Thanh cuộn lên trên tay, một tay khác thì gảy đầu nhỏ của nó, thoáng trấn an tâm tình của nó.
Một người một thú chơi đùa một hồi, sau đó Lưu Ngọc lấy ra một viên Tự Linh hoàn, ném về phía đầu Tiểu Thanh.
Tiểu Thanh điều chỉnh góc độ miệng rồi mở ra, chuẩn xác mà cắn Tự Linh hoàn, miệng hơi nhúc nhích rồi nuốt vào.
"Khá tốt."
Lưu Ngọc không để ý tới cảm giác quyến luyến của Tiểu Thanh mà đặt nó xuống, ngăn cản hành vi muốn tiếp tục bò lên của nó, rồi nhìn về một bên Linh thú thất.
Lúc này cái thi thể yêu thú loại hưu của ba ngày trước đã thành một bộ khung xương, tất cả thịt trên đó đều biến mất.
"Xem gia khẩu vị của tiểu gia hỏa không tệ ha."
Lưu Ngọc cười nói.
Tiếp đó hắn lật bàn tay một cái, một luồn lửa Trúc Cơ được đánh ra, thiêu bộ xương kia thành tro bụi, tự mình dọn dẹp Linh thú thất một hồi, sau đó lại đặt vào một thi thể yêu thú trâu máu me đầm đìa thế vào.
Thực phẩm chín không thể nào là tốt nổi, chỉ có phương thức ăn sống nguyên thủy nhất mới có thể đánh tỉnh dã tính, hung tính của yêu thú.
Sau khi làm xong, Lưu Ngọc lại chơi đùa với Tiểu Thanh một hồi, sau đó không để ý tới sự quyến luyến của nó, rời khỏi Linh thú thất.
Lúc muốn tiến vào Luyện Công phòng để luyện công thì túi trữ vật đột nhiên truyền tới động tĩnh.
"Đây là... Lệnh bài tông môn?"
"Không phải nhiệm vụ tông môn lại ban xuống đó chứ?"
Vẻ mặt Lưu Ngọc hơi động, sờ lệnh bài tông môn lấy ra từ túi trữ vật, dùng một sợi thần thức để dò xét tin tức trong đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận