Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 1222. Linh thảo ngàn năm (5)



Chương 1222. Linh thảo ngàn năm (5)




Trước kia khi tiến vào loại trạng thái này, tác dụng phụ còn chưa rõ ràng như thế, nhưng lần này khi dẫn động vài tia "Thế giới chi lực" thì trái lại hiệu quả đâu chỉ tăng lên có một chút chứ?
Loại lực lượng cao thượng này thậm chí có thể khiến cho vạn vật thấy trống rỗng, hắn đặt tên cho nó là Thế giới chi lực.
"Xem ra lúc còn ở cảnh giới thấp thì vẫn nên ít tiến vào linh cảm trạng thái nâng cao này."
"Nếu không lỡ như trầm mê trong cảm giác cường đại bên trong, nhất thời vô ý thì có thể sẽ đánh mất bản thân."
Lưu Ngọc lóe lên ý nghĩ này, chủ động thức tỉnh Kiếm linh Phá Bại kiếm, bắt đầu thử uy năng của thanh kiếm này.
"Vù vù."
Phá Bại kiếm run lên nhè nhẹ, Kiếm linh vẫn không ủng hộ hắn như cũ.
Nhưng cả thân kiếm và Kiếm linh đều đã bị đánh xuống lạc ấn thật sâu, hoàn toàn bị luyện hóa.
Cho dù trong lòng Kiếm linh không tình nguyện, muốn phản kháng, thân thể vẫn thành thật phục tùng.
Thân thể luôn là thành thật nhất.
Sau khi luyện hóa hoàn thành, Lưu Ngọc khống chế Thế giới chi lực về hư không, nhưng bên trong Phá Bại kiếm, vẫn để lại một nửa Thế giới chi lực, để làm động lực kích thích thanh kiếm này.
Dù sao, hiện tại hắn chỉ mới tới cảnh giới Kim Đan, nếu cưỡng ép kích thích kiếm này, hậu quả sẽ khó mà tưởng tượng nổi.
Khi khống chế Phá Bại kiếm, một sợi tâm thần bám vào trên thân kiếm, một luồng uy thế vô ngần bỗng nhiên phát tán bên trên thân kiếm.
Không bị Lưu Ngọc ngăn cản, rốt cuộc Phá Bại kiếm có thể phát huy được uy năng hủy thiên diệt địa kia.
Dù không sử dụng quyền hạn của Tiên Phủ, chỉ dựa vào năng lực của thanh kiếm này để điều khiển Linh khí, nếu trong phạm vi thần thức bao phủ thì Linh khí thiên địa vẫn có thể bị khẽ động như cũ.
Cũng không lâu lắm, đã có uy năng vô ngần bắn ra, hình thành kiếm ảnh to lớn màu xám, chém về phía hư không vô ngần sâu thẳm kia.
"Nếu như có thể lấy một chút Thế giới chi lực của Tiên Phủ ra ngoài, thì chẳng phải có thể tự nhiên kích thích được Phá Bại kiếm rồi sao?"
"Nếu như vậy, cho dù gặp phải Nguyên Anh lão quái, mình cũng hoàn toàn không cần bận tâm!"
Thử qua uy năng của Phá Bại kiếm, Lưu Ngọc bỗng nhiên nảy ra ý nghĩ này.
Thế giới chi lực có cấp độ quá cao, mới nếm thử vài chục lần, chút Thế giới chi lực kia đã tiêu hao gần như không còn.
Vẫn chưa tới một phần ngàn, thậm chí là một phần vạn.
Mình có thể khống chế Thế giới chi lực, nếu dùng cái này làm "Năng lượng" kích thích Phá Bại kiếm cũng không cần lo lắng về phương diện này nữa rồi.
"Đây là..."
Chẳng qua, ngay lúc Lưu Ngọc vừa động tâm niệm, định đưa Thế giới chi lực trong Tiên Phủ ra ngoài, Linh Giác lại điên cuồng nổi lên cảnh báo.
Dường như làm như vậy sẽ xảy ra chuyện gì đó cực kỳ khủng bố!
Thông qua liên hệ chặt chẽ cùng với Tiên Phủ, hắn có thể cảm giác được khi suy nghĩ này vừa khơi mào, ánh sáng trên điểm xanh biếc trong Nễ Hoàn Cung đã nhảy kịch liệt.
Tất cả đều nói cho Lưu Ngọc biết, tuyệt đối không thể làm như vậy.
Nếu không, chắc chắn sẽ có chuyện xấu gì đó xảy ra.
"Không chỉ là Linh Giác của mình mà ngay cả Tiên Phủ cũng đang đưa ra cảnh báo."
"Không phải là vì khác biệt thế giới đó chứ?"
"Tu Tiên Giới không chấp nhận sự xuất hiện của Thế giới chi lực từ thế giới khác?"
Trong đầu Lưu Ngọc hiện lên ý nghĩ này, cảm thấy điều này có khả năng rất lớn.
Dù sao bên trong một vài tác phẩm kinh điển của kiếp trước, đại thế giới chính là dùng tiểu thế giới làm chất dinh dưỡng, càng nuốt càng lớn mạnh.
Hắn đương nhiên tin tưởng vào Linh Giác và Tiên Phủ của mình, không thể ngồi nhìn thế giới Tiên Phủ bị hủy diệt.
Cho nên suy tư một lúc vẫn không lựa chọn cố chấp thực hành ý nghĩ lấy Thế giới chi lực ra ngoài.
"Thế giới chi lực không được vậy thì Linh khí thì sao?"
"Dùng Linh khí hội tụ Linh lực kích thích Phá Bại kiếm, mặc dù uy năng nhỏ hơn một chút, nhưng vẫn có thể tạo thành uy hiếp cho tu sĩ Nguyên Anh."
"Đối mặt với địch tu Kim Đan kỳ thì có thể dễ dàng dùng một kích là giết xong."
Lưu Ngọc ngẫm nghĩ lại, lập tức thay đổi hành động.
Tâm niệm của hắn vừa động, trong hư không tụ tới Linh khí với đủ loại thuộc tính, hòa tan vào trong thân kiếm của Phá Bại kiếm.
Những Linh khí này vô cùng ngoan ngoãn, vốn không cần Lưu Ngọc thuần phục, chỉ cần đánh dấu lạc ấn lên thần thức của mình là đủ.
Lượng lớn Linh khí đủ khiến cho tu sĩ Kim Đan nhìn mà nghẹn họng trân trối, đang hình thành một lạc ấn tròn như mặt trời trên kiếm, trong đó ẩn chứa Linh lực dao động kinh khủng.
Dùng cái này để thúc đẩy Phá Bại kiếm, đủ bộc phát ra một phần nhỏ uy năng Linh bảo của nó.
Đè ép lượng lớn Linh khí thành lạc ấn hình tròn xong, xác định sẽ không đột ngột xảy ra hiện tượng mất khống chế tổn thương chính mình, thì Lưu Ngọc nảy ra ý nghĩ rời đi.
Lần này, Linh Giác quả nhiên không có dự báo nữa, điểm sáng trên Nễ Hoàn Cung cũng không có động tĩnh gì.
Chẳng qua Lưu Ngọc vẫn vô cùng cẩn thận, vẫn hơi do dự bất định.
"Tạo dựng lạc ấn tiêu hao Linh khí một lần duy nhất, toàn bộ đều đến từ thế giới Tiên Phủ."
"Trong này có tồn tại tai họa ngầm gì hay không đây?"
"Những luồng Linh khí này dù sao cũng không phải có từ Tu Tiên Giới, lúc sử dụng có thể xảy ra bất trắc gì không?"
"Ví dụ như bị thế giới coi là khác loài, đưa tới các loại hình như là thiên kiếp?"
Do dự vài hơi, cuối cùng Lưu Ngọc vẫn bỏ qua, ngưng tụ Linh khí trong Tiên Phủ thành lạc ấn rồi đưa nó ra ngoài.
"Đã tấn thăng lên Kim Đan kỳ, tay chân buông lỏng rất nhiều."
"Mình hoàn toàn có thể thúc được Linh thảo, luyện chế ra đan dược nhị giai với số lượng lớn, lại thông qua con đường hoặc sáng hoặc tối để bán lấy Linh Thạch."
"Đưa những Linh Thạch này vào trong Tiên Phủ, cuối cùng ngưng tụ thành lạc ấn cung cấp cho Phá Bại kiếm không phải sẽ tốt hơn sao?"
"Cứ như vậy, đây chính là Linh khí mà thế giới bên ngoài đang sử dụng, thiên kiếp bất chợt phủ xuống cũng sẽ không tồn tại."
"Mặc dù có hơi lãng phí, còn phiền phức, nhưng mọi chuyện liên quan tới tính mạng bản thân, vẫn nên làm cho ổn thỏa một chút.”
"Dù sao, tính mạng cũng chỉ có một mà thôi."
Suy nghĩ một lúc, Lưu Ngọc đưa ra quyết định.
Lựa chọn chắc chắn, dùng phương pháp phiền toái nhất chính là tiêu hao Linh Thạch.
"Ngưng tụ lạc ấn Linh lực để cung cấp năng lượng cho Phá Bại kiếm, thì chắc chắn sẽ cần lượng lớn Linh khí."
"Chuyển đổi thành Linh Thạch hạ phẩm, thì có khoảng mười vạn Linh Thạch."
"Chẳng phải là nói, sau này mỗi lần sử dụng Phá Bại kiếm đều phải tiêu hao hơn mười vạn Linh Thạch hay sao?"
Tính toán những tiêu xài dùng cho lạc ấn Linh lực xong, hắn không khỏi âm thầm lắc đầu. Hết chương 1222.



Bạn cần đăng nhập để bình luận