Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 546. Trùng tu hắc bào

Chương 546. Trùng tu hắc bào
Chi mạch này trước mắt vẫn bị yêu thú chiếm cứ chủ đạo, tu sĩ nhân loại khi tiến vào trong cần phải thật cẩn thận tìm kiếm mục tiêu, phòng ngừa trở thành con mồi của những con yêu thú cường đại.
Dù sao cũng chỉ có một bộ phận nhỏ tu sĩ và đội ngũ thu hoạch được nhiều, phần lớn đội ngũ và tu sĩ thu hoạch bình thường như nhau, bọn họ cũng chỉ có thể duy trì việc tu luyện mà thôi.
Cũng có tu sĩ đoàn đội gặp vận đạo không tốt, bị yêu thú có thực lực cường đại nhắm tới dẫn đến số lượng thành viên giảm sút nghiêm trọng, lúc trở về chỉ có mấy người trông vô cùng thê thảm, nhìn qua tinh thần sa sút không gì sánh bằng.
Lưu Ngọc đi đến cửa đông của phường thị, đối mặt với phía ra vào của Kim Tinh chi mạch, và đây chính là những cảnh tượng mà hắn nhìn thấy.
"Bọn họ đều có túi trữ vật, thi thể yêu thú vì sao không bỏ vào trong túi trữ vật?"
"Có lẽ là vì muốn thể hiện thực lực của đoàn đội và bổ sung thêm thành viên mới tham gia."
Trong lòng Ngọc hiện lên vài ý niệm trong đầu, lắc đầu xoay người rời đi, hắn đi dạo một vòng trong phường thị. Sau khi xác nhận mấy lần không có tu sĩ nào theo dõi, hắn đi vào một hẻm nhỏ trông khuất và kín đáo, lúc bước ra tướng mạo và y phục của hắn đã trở lại ban đầu.
Nửa khắc sau, hắn trở lại Ngọc Đan Đường và đi thẳng lên lầu ba, phân phó Giang Thu Thủy không được quấy rầy, không giải thích gì thêm nhanh chóng mở ra trận pháp.
Đặt một bồ đoàn trên giường gỗ sau đó Lưu Ngọc khoanh chân ngồi lên.
Hắn lấy ra Linh khí cực phẩm Dung Hỏa đao, pháp lực trong đan điền chậm rãi di chuyển vào trong đó, bắt đầu rửa sạch khí tức pháp lực khác nhau bên trong Linh khí.
Sau khi truyền pháp lực vào, Dung Hỏa đao lập tức tỏa ra ánh sáng màu đỏ nhạt, hoa văn mãng xà bề mặt bên ngoài dường như càng thêm linh động, cùng lúc đó một loại uy thế cường đại bao phủ toàn bộ gian phòng, dường như ngay cả bụi rơi trong không khí cũng bị dừng lại.
Loại uy thế này vượt xa tất cả pháp khí và Linh khí thượng phẩm, uy năng mặc dù còn chưa được luyện hóa nhưng đã có thể thấy được một phần.
Đối mặt với đủ loại biến hóa, sắc mặt Lưu Ngọc không chút thay đổi, pháp lực truyền vào vẫn tiếp tục duy trì trạng thái lỏng để tẩy sạch Linh khí này.
Có thể là vì vừa mới được luyện chế ra đã bị đem ra bán đấu giá, khí tức pháp lực khác nhau bên trong Dung Hỏa đao vô cùng ít, chỉ trong một khắc đã có thể hoàn thành tẩy sạch.
Tiếp theo hai tay Lưu Ngọc liên tục vung pháp quyết và nắm lấy, thần thức so với tu sĩ Trúc Cơ đỉnh phong chỉ kém một bậc mãnh liệt trào ra và tiến vào sâu bên trong Dung Hỏa đao, bắt đầu khắc thần thức ấn ký thuộc về hắn.
Do không có tu sĩ nào nhận ra và bản thân thần thức của hắn cũng vô cùng cường đại, nên việc khắc thần thức lạc ấn tiến hành cực kỳ thuận lợi, chỉ cần nửa canh giờ hắn đã nhanh chóng hoàn chỉnh khắc thần thức lạc ấn của mình.
Đến lúc này, việc tế luyện Dung Hỏa đao xem như bước đầu hoàn thành.
Lúc này đã có thể phát huy bảy tám phần uy lực của Linh khí, còn lại thì phải rèn luyện thêm một khoảng thời gian nữa, đợi sau khi rèn luyện xong, là có thể hoàn toàn phát huy được uy lực vốn có của Dung Hỏa đao.
Đây là món pháp khí cực phẩm đầu tiên của Lưu Ngọc.
Món pháp khí này tới tay, đại biểu thực lực của hắn chính thức tiến vào cảnh giới Trúc Cơ cấp cao, đã ưu việt hơn những tu sĩ Trúc Cơ khác.
Lúc này nếu như gặp được đối thủ như vậy thì cũng sẽ khác đi, với tình huống cả hai bên đều không sử dụng lá bài tẩy, với Kinh Thần Thích và Dung Hỏa đao, Lưu Ngọc vẫn có lòng tin là có thể đọ sức với nhau.
Dù cho hiện tại còn chưa phải là đối thủ của người ta, nhưng cả người an toàn trở ra thì vẫn đủ tự tin.
Mặc dù rất muốn thử tài năng Linh khí cực phẩm, nhưng hoàn cảnh Ngọc Đan Đường như vậy, hiển nhiên không chịu nổi giày vò, Lưu Ngọc đành phải bỏ qua, thu Dung Hỏa đao vào túi trữ vật.
Sau đó lấy ra một Dưỡng Nguyên đan đã luyện chế xong, ngửa đầu nuốt vào rồi vận chuyển công pháp, bắt đầu tu luyện như thường.
Độ khó khi luyện chế Dưỡng Nguyên đan không khác gì so với Thanh Nguyên đan, nhưng cái sau cần tuổi Linh thảo càng nhiều hơn cái trước, càng thích hợp để bán ra ngoài.
Thanh Nguyên đan chính là cổ phương, đối với tu sĩ Trúc Cơ kỳ mà nói, dược hiệu cực kỳ mạnh, nhưng tuổi Linh thảo còn cao hơn cả Dưỡng Nguyên đan, cho nên cũng không thích hợp bán ra ngoài.
Nếu tu sĩ khác cũng xem qua cổ phương này, thấy Lưu Ngọc bán ra lượng lớn Thanh Nguyên đan, chắc chắn sẽ nghi ngờ về nguồn gốc của Linh thảo cao niên.
Cho nên Lưu Ngọc chỉ lấy ra một ít Thanh Nguyên đan để bán, kiếm Linh Thạch chủ yếu dựa vào Tinh Nguyên đan nhị giai hạ phẩm, đến cả Dưỡng Nguyên đan nhị giai trung phẩm thì chỉ dự định qua chừng hai, ba mươi năm nữa rồi hãy để vào cửa tiệm.
Linh Thạch đủ là được, Lưu Ngọc biết mình cần gì.
...
Thời gian thoáng một cái là đã trôi qua ba tháng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận