Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 758. Không thể giữ lại(2)

Chương 758. Không thể giữ lại(2)
Quan sát tình hình cuộc chiến, ánh mắt của Lưu Ngọc lạnh lẽo, nhỏ giọng nói.
Mặc dù hắn không biết cách Ngự Thú, nhưng hắn vẫn biết một vài kiến thức thường thức.
Nói chung, cảnh giới của tu sĩ không thể thấp hơn yêu thú, nếu không rất khó để ký kết khế ước.
Trừ khi là tình huống cực kỳ hiếm thấy, ví dụ như là loại yêu thú đã được bồi dưỡng từ nhỏ, hoặc là bản thân tu sĩ có thiên phú đặc biệt.
Mà Bạch Thái Hoàng chắc chắn thuộc vế sau, là tu sĩ có thiên phú đặc biệt.
Hơn nữa nàng ta chẳng những có thể khống chế Thanh Vũ Trước nhị giai trung phẩm, mà còn có thể khống chế một con Phong Thanh Lang nhị giai hạ phẩm, loại thiên phú thế này không hề tầm thường.
Cho dù là ở Ngự Linh Tông am hiểu Ngự Thú thì cũng cực kỳ hiếm thấy, đủ để trở thành thân truyền của tu sĩ Kim Đan.
Phải biết rằng yêu thú cũng có “tinh phách”, tương đương với Nguyên Thần của tu sĩ nhân loại, bọn chúng có Linh trí vô cùng mạnh mẽ, một khi ký kết khế ước với một con yêu thú đều sẽ tạo thành một gánh nặng không nhỏ cho Nguyên Thần của tu sĩ.
Nói như vậy, tu sĩ bình thường khống chế hai con yêu thú đồng cấp đã là hiếm thấy, đồng thời khống chế ba con đã là tình huống cực kỳ hiếm thấy, thông thường phải là tu sĩ bẩm sinh đã có Nguyên Thần tương đối cường đại mới có thể làm được.
Nhưng Bạch Thái Hoàng nữ nhân này chỉ dựa vào Linh thể đặc biệt mà đã có thể vượt qua giới hạn khống chế Thanh Vũ Tước, đồng thời còn khống chế một con Phong Thanh Lang, Nguyên Thần có thể chịu được loại gánh nặng này thì rõ ràng thiên phú Linh thể của nàng ta không tầm thường.
“Trúc Cơ sơ kỳ mà đã có biểu hiện phi thường như vậy, nếu như nữ nhân này đạt đến Trúc Cơ trung kỳ, thậm chí hậu kỳ, vậy thì nhất định nàng ta sẽ trở thành đại địch, trở thành một uy hiếp vô cùng lớn đối với ta.”
“Nữ nhân này, không thể giữ lại.”
Trong lúc suy tư, Lưu Ngọc theo bản năng hơi híp mắt, trong lòng hiện lên sát ý mãnh liệt.
Hai bên là đối địch, đối phương còn có thiên phú phi phàm như vậy, nếu như để mặc cho nàng ta trưởng thành, sợ rằng hậu quả sẽ khó mà lường được.
Nếu nàng ta thật sự thoát được một mạng, vậy thì hắn sẽ không thể yên tâm mà tu luyện!
Nói không chừng sẽ giống như câu chuyện “Ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà Tây”, lưu lại một hậu hoạn vô tận.
Cho nên Lưu Ngọc thay đổi mục tiêu, liệt Bạch Thái Hoàng vào vị trí mục tiêu phải giết chết đầu tiên, mà nhị trưởng lão Bạch gia chỉ đứng thứ hai.
“Ngươi có thể tìm được lỗ hổng của trận pháp không?”
Ánh mắt Lưu Ngọc bình tĩnh trở lại, hắn quay đầu hỏi một đệ tử nội môn đang trầm tư bên cạnh.
Người này tên là Thiệu Văn Ngạn, mặc áo bào trắng của nội môn, tu vi ở Luyện Khí tầng tá, làn da ngăm đen nhưng ánh mắt sáng ngời.
Hắn ta có thiên phú về trận pháp, được các trưởng lão đặc biệt gửi đến để hỗ trợ cho tiểu đội này của Lưu Ngọc.
Lời nói bên tai đã đánh thức Thiệu Văn Ngạn, hắn ta không dám khinh thường, lập tức chắp tay nói:
“Thỉnh Lưu sư thúc thứ tội, đệ tử tài sơ học thiển, sợ rằng không thể phát hiện được lỗ hổng của trận pháp này.”
“Có điều nếu như có thể quan sát thêm một thời gian nữa, đệ tử nhất định có thể tìm được điểm yếu của trận pháp.”
Thiệu Văn Ngạn ăn ngay nói thật không dám giấu giếm, hiện tại hắn ta nhiều nhất chỉ có thể bố trí trận pháp nhất giai thượng phẩm, muốn hắn ta tìm ra lỗ hổng của trận pháp nhị giai cực phẩm căn bản là chuyện không có khả năng.
Nhị giai cực phẩm, có thể là độ cao mà có thể cả cuộc đời này hắn ta không thể đạt đến.
“Được, vậy Thiệu sư điệt lập tức nắm chắc thời gian đi!”
“Sớm tìm được điểm yếu của trận pháp một chút, sau khi dẹp yên Bạch gia thì nhất định sẽ không thể thiếu công lao của ngươi!”
Lưu Ngọc không trách cứ, hắn chỉ thản nhiên nói.
Hắn biết muốn để đệ tử Luyện Khí kỳ trước mắt này tìm ra lỗ hổng của trận pháp nhị giai vẫn là quá mức làm khó người ta, suy cho cùng “thiên tài” vẫn vô cùng hiếm thấy.
Nếu như hắn ta thật sự có thành tựu như vậy, vậy thì hắn ta sẽ không được gửi đến tiểu đội của hắn.
“Vâng, Lưu sư thúc!”
Thiệu Văn Ngạn đáp một tiếng, sau đó hắn ta lại tập trung tinh thần quan sát thay đổi của trận pháp, đặc biệt là những phản ứng của trận pháp khi pháp khí, pháp thuật rơi xuống các vị trí trên trụ sáng màu xanh.
Lưu Ngọc thấy vậy thì khẽ gật đầu, tiếp tục kiên nhẫn chờ đợi.
Phá Cấm phù nhị giai cực kỳ hiếm, có Linh Thạch cũng khó mà mua được, đương nhiên không thể sử dụng lung tung, mà việc công pháp trận pháp nhị giai cũng không thể gấp gáp.
Càng gấp gáp, càng dễ bỏ lỡ cơ hội tốt, càng dễ trở thành một cuộc chiến tiêu hao kéo dài.
Mà không có mệnh lệnh của hắn, đội ngũ sẽ liên tục phát động công kích vào trận pháp.
Pháp lực bị tiêu hao đến một mức độ nhất định thì tạm thời lui về một khoảng cách an toàn để hồi phục, nhưng sau khi pháp lực hồi phục thì lại tiếp tục phát động thế tiến công.
Bạn cần đăng nhập để bình luận