Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 899. Giao dịch bí mật(3)

Chương 899. Giao dịch bí mật(3)
Chẳng qua là để đề phòng xảy ra chuyện tham ô, những trận pháp nhị giai này dùng ở đâu, như thế nào… Về sau đều phải báo cáo chi tiết lại, tông môn cũng sẽ phái tu sĩ giám sát đến kiểm tra cẩn thận.
Chỉ là điểm tài nguyên nhiều không kể xiết, mười bộ trận pháp nhị giai đương nhiên là không đủ dùng. Gặp cái bình thường, đội ngũ đều sẽ bẩm báo với tông môn, cao tầng phía trên sẽ điều động tu sĩ đến sắp xếp trước.
Chỉ khi gặp được địa điểm có tài nguyên quý giá hoặc tình huống đặc biệt thì mới dùng đến mười bộ trận pháp nhị giai được phân.
Tình huống trước mắt được liệt vào hàng đặc biệt là điều không thể nghi ngờ gì. Địa điểm tài nguyên mới lấy được lại tiếp giáp với địa bàn của Hợp Hoan môn, nếu không có trận pháp phòng hộ thì tu sĩ đóng giữ ở đây nói gì cũng khó mà yên tâm được.
Với lại, chưa biết chừng một ngày nào đó sẽ xuất hiện tình huống ‘đổi chủ’ cũng nên.
Giang Thu Thủy nhìn trận pháp được sắp xếp nhanh chóng cẩn thận, linh quang cấp tốc sáng lên bao phủ cả dược viên thì không khỏi hài lòng, khẽ gật đầu, đánh một dấu đỏ nhạt lên vị trí của Linh Dược viên Kim Hoa sơn trên bản đồ.
Địa bàn do chủ lực tông môn chiếm cứ là màu đỏ, còn địa bàn do đội ngũ chiếm được thì sẽ đánh dấu bằng màu đỏ nhạt.
Một bút này hạ xuống, khu vực màu đỏ nhạt lập tức mở rộng ra ngoài thêm một mảnh nhỏ.
Kim Hoa sơn là linh sơn nhị giai duy nhất trong phạm vi mười mấy dặm quanh đây, cũng là linh sơn nhị giai duy nhất trong số các địa điểm tài nguyên.
Dựa theo quy định thành lập trong thời gian chiến tranh, Tu Tiên Giới dùng địa điểm tài nguyên để phân chia địa bàn.
Không chỉ toàn bộ Linh Dược viên Kim Hoa sơn thuộc về Nguyên Dương Tông mà tất cả phạm vi hơn mười dặm quanh Kim Hoa sơn cũng sẽ thuộc về bọn họ.
Bao gồm cả đất đai, phàm nhân, thành trì… vân vân và vân vân…
Ánh mắt Lưu Ngọc rời khỏi Kim Hoa sơn. Hắn đánh mấy pháp quyết không chế Quy Nguyên chu, tiến về hướng địa điểm tài nguyên tiếp theo.
Không hề có chút dây dưa dài dòng nào, mục đích vô cùng rõ ràng.
Nhưng lúc này "Âm Dương chu" lại rề rề rà rà, tốc độ cực kỳ chậm chạp, dáng vẻ làm như cực kỳ không tình nguyện.
Lúc này Lưu Ngọc lại cực kỳ kiên nhẫn, khống chế tốc độ Quy Nguyên chu đang dẫn đường phía trước chậm dần lại, thái độ rất là kiên quyết
Tu sĩ Trúc Cơ cùng một phần tu sĩ Luyện Khí đứng trên boong, không cần dùng đến đao kiếm đã mở rộng được địa bàn nên mọi người đều khá là vui vẻ, châu đầu ghé tai tám chuyện rôm rả với nhau.
Ít nhất bề ngoài cũng là như vậy.
Âm thanh khá ồn ào, nhưng cân nhắc đến tình hình hiện tại, Lưu Ngọc cũng không hề lên tiếng ngăn cản.
Đột nhiên hắn im lặng, mặt không đổi sắc nhìn về phía Âm Dương chu, đúng lúc Trác Mộng Chân cũng nhìn sang.
Giao lưu thần thức không cần phải mở miệng, động tác bên ngoài chỉ là thói quen mà thôi. Hai người giao lưu cực kỳ bí mật, không có bất kỳ một tu sĩ nào phát hiện ra.
Lưu Ngọc nghĩ ngợi một lát, sau đó quay sang dặn dò Giang Thu Thủy và Lãnh Nguyệt Tâm mấy câu, để các nàng dẫn theo tất cả tu sĩ vào trong khoang thuyền.
Chỉ một lát sau, trên boong chỉ còn lại một mình hắn.
“Lần này ta tới là vì chuyện của mạch khoáng Tử Đồng, ta muốn làm một giao dịch với Thanh Dương đạo hữu .”
Trác Mộng Chân khống chế Linh khí, hạ xuống boong Quy Nguyên chu, tiếp theo lại nhanh chóng bố trí một vòng bảo hộ cách âm. Nàng không đợi Lưu Ngọc mở miệng mà chủ động nói trước.
Trác Mộng Chân không vì thua cược mà ăn nói khép nép, vẫn giữ nguyên thái độ kiêu ngạo của đệ tử chân truyền Hợp Hoan môn.
Chẳng qua lần này giọng điệu đã khách sáo hơn chút.
“Ồ?”
“Mạch khoáng Tử Đồng này có giá trị không nhỏ, gần như là bằng một nửa của mạch khoáng Lưu Kim Thạch.”
“Dùng nó để trao đổi, Trác đạo hữu có thể trả nổi cái giá này ư?”
“Huống hồ chỗ mạch khoáng này đều là của tông môn, chỉ có tông môn mới quyết định được chuyện có giao dịch hay không. Nếu Lưu mỗ không đồng ý chuyện đổi trác này thì thế nào?”
Trên mặt Lưu Ngọc lộ ra ý cười, như cười như không nói.
Lợi ích của tông môn không bằng lợi ích của bản thân.
Nếu có thể dùng mạch khoáng Tử Đồng này đổi lấy chút linh vật mình cần dùng, tất nhiên hắn sẽ đồng ý.
Sở dĩ Lưu Ngọc trả lời khách khí như vậy, chẳng qua là không muốn để nữ nhân này nắm được quyền chủ động mà thôi.
Bảo vệ được mạch khoáng Lưu Kim Thạch, còn lấy được hai địa điểm tài nguyên cũng coi như đã làm hết nghĩa vụ của đệ tử tông môn.
Lưu Ngọc tự đánh giá, bản thân làm được đến mức này mà không hề dựa dẫm vào tông môn nên có dùng mạch khoáng Tử Đồng để giao dịch, hắn cũng chẳng thấy áy náy gì.
Tiên đạo coi trọng riêng tư, lợi ích của bản thân hắn luôn cao hơn tất cả mọi thứ!
“Không biết Thanh Dương đạo hữu có hứng thú với bí thuật di chuyển ta đã dùng trong lúc đấu pháp lúc trước hay chăng?”
Dứt lời, Trác Mộng Chân cũng không nói nhảm nhiều, trực tiếp lấy một nửa cuốn sách đã ố vàng ra.
"Bí thuật Tránh Linh."
Bàn tay Lưu Ngọc khẽ động đậy, bắt được chính xác nửa cuốn sách cổ xưa đã ố vàng kia. Hắn cầm trên tay, cẩn thận quan sát.
Chỉ thấy trên bìa cuốn sách cổ dùng nét chữ rồng bay phượng múa viết bốn chữ lớn. Xem ra thứ này có nguồn gốc cực kỳ xa xưa, đã trải qua rất nhiều tang thương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận