Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 510. Không chính không tà(4)

Chương 510. Không chính không tà(4)
Thứ kì tích và ánh sáng này không chính không tà, có mối liên hệ chặt chẽ với Lưu Ngọc, màu sắc của hai thứ là giống nhau.
Hắn phải mượn nó để làm ra những điều nghịch thiên, vượt ra khỏi muôn ngàn chúng sinh, nắm giữ vận mệnh của bản thân!
......
Một ngày sau, Lưu Ngọc đón lấy ánh nắng của giờ Thìn, trở về tông môn, đi thẳng đến Thải Hà sơn.
Hắn ngồi trên chiếc ghế dài bằng đá ở bên cạnh cái bàn đá trong đại sảnh của động phủ, trên bàn đặt một cái túi trữ vật thượng phẩm và tám cái túi trữ vật hạ phẩm, im lặng cảm nhận sự vui vẻ và sảng khoái của việc báo thù.
Chuyến đi này chủ yếu là để hiểu về nhân quả, chứ không phải vì chiến lợi phẩm, vậy nên khi đối mặt với những cái túi trữ vật này, trên mặt Lưu Ngọc không buồn cũng chẳng vui.
Hơn nữa, Tụ Bảo Lâu chung quy cũng chỉ là do một gia tộc Trúc Cơ bình thường mở ra mà thôi, còn có thể có bao nhiêu vật có giá trị chứ? Còn có thể có bao nhiêu thứ mang theo bên mình được chứ?
Lưu Ngọc mặc dù chỉ có Trúc Cơ sơ kỳ, nhưng đối với những vật có giá trị đối với tu sĩ Trúc Cơ bình thường mà nói, đã có chút khinh thường rồi.
Đầu tiên là mở túi trữ vật của Đỗ Kinh Sơn ra, không ngoài dự liệu, các loại pháp khí, phù lục, đan dược đều có không ít.
Trong đó đan dược có giá trị cao nhất, Tinh Nguyên đan mà Trúc Cơ sơ kỳ uống có những ba bình, Dưỡng Nguyên đan mà Trúc Cơ trung kỳ uống cũng có hai bình, Thăng Nguyên đan mà Trúc Cơ hậu kỳ uống có một bình.
Chỉ riêng những đan dược Trúc Cơ kỳ này thôi, giá trị đã xấp xỉ ba ngàn khối Linh Thạch rồi, lại thêm đủ loại đan dược Luyện Khí kỳ rải rác nữa, tổng giá trị của đan dược ước chừng khoảng trên dưới bốn ngàn khối Linh Thạch.
Pháp khí cực phẩm có tổng cộng bốn món, mặc dù đều là loại bình thường, đều là loại bình thường nhất có giá tám trăm chín trăm khối Linh Thạch, nhưng không gánh được số lượng nhiều mà, tính ra cũng đáng giá hơn ba ngàn khối Linh Thạch, đây là còn trong tình huống chưa tính cả ba món pháp khí cực phẩm bị Thanh Dương Ma Hỏa làm hư hại kia.
Cộng thêm những pháp khí rải ở ba phẩm cấp thượng trung hạ khác nữa, tổng giá trị ở khoảng trên dưới năm ngàn năm trăm khối Linh Thạch.
Thứ có sức tấn công mạnh nhất trong tay Đỗ Kinh Sơn là Linh khí thượng phẩm Viên Chùy màu đen, có sức phòng ngự mạnh nhất là Tiểu Tán màu nâu, Lưu Ngọc cầm chúng trong tay, đánh giá kĩ càng.
Cuối cùng tìm được tên của chúng ở trên thân, lần lượt là U Minh Đoạn Hồn chùy và Hậu Thổ Kình Thiên tán.
U Minh Đoạn Hồn chùy giống như Thanh Giao kích, là Linh khí chuyên dùng để tấn công, sức mạnh cũng không thua kém nhiều, Hậu Thổ Kình Thiên tán giống như cờ Kim Cương, là pháp khí chuyên dùng để phòng ngự, vì lý do chất lượng nên về mặt phòng ngự còn mạnh hơn hai bậc.
Hai món chiến lợi phẩm này không tồi, có thể nâng cao thực lực của bản thân, vậy nên Lưu Ngọc quyết định luyện hóa chúng ngay tại chỗ.
Ngoài pháp khí đan dược ra thì chỉ còn phù lục thôi, trong đó nhị giai phù lục đã bị Đỗ Kinh Sơn tiêu hao toàn bộ trong lúc đấu pháp rồi, còn lại đều là một vài cái nhất giai phù lục, cộng hết vào thì giá trị khoảng trên dưới bảy trăm tám trăm khối Linh Thạch.
Còn có những tài nguyên nhỏ lẻ khác, cũng có giá trị khoảng trên dưới bảy trăm tám trăm khối Linh Thạch.
Ngoài những thứ đó ra thì còn có mười lăm khối Linh Thạch trung phẩm, mấy thứ như công pháp gì đó Đỗ Kinh Sơn lại không đem theo bên người, biện pháp bảo mật của Đỗ gia quả thật không tồi.
Còn về tài sản của tám tu sĩ Luyện Khí kỳ, so ra thì thật không đáng để nhắc đến, có lẽ là vì nguyên nhân vừa mới xuất sư nên bọn họ đều khá là “nghèo nàn”.
Tính ra bình quân mỗi người chỉ có tài sản trên dưới hai trăm khối Linh Thạch, tính tổng vào khoảng trên dưới một ngàn sáu trăm khối Linh Thạch, Linh Thạch và tài nguyên mỗi thứ chiếm một nửa.
Không tính đến U Minh Đoạn Hồn chùy và Hậu Thổ Kình Thiên tán, lại trừ đi hai ngàn ba trăm khối Linh Thạch, thu hoạch của lần này có giá trị vào khoảng hơn một vạn một ngàn khối Linh Thạch, trong đó một mình Đỗ Kinh Sơn đã góp vào số tài nguyên có giá trị một vạn khối Linh Thạch.
Nhưng những thứ đồ ở trong túi trữ vật kia, chắc chắn không phải đều là của gã, có rất nhiều trong số đó có lẽ là Đỗ gia bảo gã mang đến Tụ Bảo Lâu để bán, vậy nên tính ra cũng không khoa trương đến như vậy.
Có điều, đối với Lưu Ngọc bây giờ mà nói, hàng vạn khối Linh Thạch cũng không có gì to tát cả, trong túi trữ vật của hắn đang có hai vạn khối Linh Thạch nằm yên ở đó.
Ngược lại, U Minh Đoạn Hồn chùy và Hậu Thổ Kình Thiên tán khiến hắn có chút xem trọng.
Loại Linh khí pháp bảo hoàn hảo này, cũng coi như là đủ nhiều Linh Thạch, cũng cần tiêu phí rất nhiều công sức mới có thể mua được.
Đối với tu sĩ Trúc Cơ bình thường mà nói, coi như là chỉ gặp được chứ không cầu được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận