Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 501. Sự ngắn ngủi của cái chết(3)

Chương 501. Sự ngắn ngủi của cái chết(3)
Nhưng lại đều bị Đoản Kiếm màu vàng sẫm dễ dàng chặn lại, đánh tan những luồng khí lực, sau đó Đoản Kiếm Phù Bảo màu vàng sẫm liên tục vung vẩy, chém ra những luồng kiếm khí trong suốt.
Kiếm khí này vừa nhanh vừa vội, vô hình nhưng có chất, hơn nữa còn cực kì cô đọng, vậy mà lại mạnh hơn một bậc so với khí lực mà Kim Cương Kích Phù Bảo chém ra.
Trong lòng Lưu Ngọc xẹt qua suy nghĩ này, ngay sau đó Linh Giác đã truyền đến một trận cảm giác nguy cơ mãnh liệt.
Hắn kiềm chế tâm trạng, thần thức khóa trên kiếm khí vô hình, thong dong điềm tĩnh điều khiển Kim Cương Kích Phù Bảo chém ra từng nhát hủy diệt.
Cùng lúc đó, hắn mò túi trữ vật, lấy món pháp bảo dường như có tính phòng ngự là Tiểu Chung Phù Bảo màu tím ra rồi giấu vào trong tay áo, chuẩn bị nếu như tình hình không ổn thì lập tức kích hoạt.
Tuy rằng một khi sử dụng Phù Bảo sẽ tương đương với việc tiêu hao mấy ngàn khối Linh Thạch, nhưng lúc này cũng không quan tâm được nhiều như thế nữa rồi.
“Tại sao tên tiểu tử này cũng sở hữu Phù Bảo?”
“Lẽ nào hắn là đồ đệ của một đại gia tộc hoặc một tu sĩ nổi tiếng nào đó trong Nguyên Dương Tông?”
“Không, không đúng, nếu như người này thực sự có lai lịch như thế thì đã không cần đến Tụ Bảo Lâu để mua pháp khí rồi.”
Thấy Lưu Ngọc cũng sở hữu Phù Bảo, trong lòng Đỗ Kinh Sơn bỗng kinh ngạc, trở nên có chút hoảng loạn.
Từ sức mạnh mà Lưu Ngọc đánh ra khi phục kích, gã đã nhận định rằng nếu như đường đường chính chính đấu pháp thì chỉ e là sẽ không chiếm được ưu thế, nhưng lại không tháo chạy ngay lập tức, chính là vì đã có Phù Bảo làm con át chủ bài.
Khi nghe nói đối phương chính là tiểu tu sĩ của hai mươi năm trước, gã càng có lòng tin hơn, dù sao thì tu luyện đến Trúc Cơ kỳ cộng với hai món Linh khí thượng phẩm, tiêu phí như thế đối với đa số tu sĩ Trúc Cơ mà nói đều là một khoản khổng lồ, làm gì còn sức lực để mua loại vật phẩm cao cấp như Phù Bảo chứ?
Nhưng hiện thực đã cho Đỗ Kinh Sơn một sự bất ngờ, tên tặc tử đó vậy mà lại cũng có Phù Bảo!
Điều này khiến cho Đỗ Kinh Sơn bắt đầu trở lên hoảng loạn, cuối cùng cảm nhận được sự việc đang không phát triển theo hướng mà bản thân có thể kiểm soát được, gã có thể có nguy cơ mất mạng bất cứ lúc nào.
Bởi vì sức mạnh còn lại ở trong tấm Phù Bảo này không nhiều, chỉ còn hai cơ hội sử dụng nữa thôi, nếu như Phù Bảo của đối phương không có bất kì khuyết điểm nào, đợi đến lúc sức mạnh của Đoản Kiếm Phù Bảo màu vàng sẫm của mình tiêu hao hết, vậy há chẳng phải sẽ trở thành con cừu chờ bị giết mổ sao?
Nghĩ đến đây, toàn thân Đỗ Kinh Sơn vã mồ hôi, trong lòng suy nghĩ đối sách.
Thế nhưng, không đợi gã nghĩ nhiều, Lưu Ngọc đã lại phát động cuộc tấn công mạnh mẽ.
Trong cuộc đối đầu của Phù Bảo, Kim Cương Kích mặc dù rơi xuống thế hạ phong, nhưng trong một khoảng thời gian thì vẫn là có qua có lại, chứ không hề bị đánh bại nhanh chóng, duy trì cục diện vẫn là không có vấn đề gì.
Dù sao thì Kim Cương Kích Phù Bảo vẫn còn sức mạnh cho ba lần sau, đủ để bảo đảm cho một cuộc chiến kéo dài.
Một mặt điều khiển Phù Bảo, mặt khác, Lưu Ngọc rút ra hai món Linh khí lớn.
Khí công khóa chặt vào vị trí của Đỗ Kinh Sơn, áo choàng tung bay, pháp lực tuôn ra không chút keo kiệt.
Sức mạnh của Thanh Giao kích và Ly Huyền kiếm mở ra toàn bộ biến hóa của Linh khí, uy thế đáng sợ, một trái một phải tấn công về phía đối phương.
Làm xong hết những điều này, Lưu Ngọc còn chưa chịu dừng tay, chỉ tay vào Thanh Dương Ma Hỏa trước mặt một cái, làm cho ngọn lửa bùng mạnh lên, hóa thành một con Thanh Điểu lớn khoảng nửa xích, vỗ cánh bay về phía Đỗ Kinh Sơn bên đó.
Thanh Điểu vô cùng linh hoạt, cơ thể nó màu xanh nhạt, hai mắt màu xanh đậm, mặc dù nhỏ nhắn xinh xắn nhưng lại khiến cho người ta không dám xem nhẹ.
Nếu như không phải không có thần thái, nói không chừng có tu sĩ sẽ cho rằng nó là tinh linh trong ngọn lửa!
Đối diện với một chuỗi những đòn tấn công mạnh mẽ, mí mắt Đỗ Kinh Sơn giật giật, nhanh chóng mò ra một cái Viên Chùy màu đen như mực, chặn lại Thanh Giao kích.
“Rầm rầm.”
Thanh Giao kích và Viên Chùy màu đen đánh tới đánh lui, trong thời gian ngắn không thể phân định thắng thua.
Viên Chùy màu đen này thoạt nhìn thì không có gì nổi bật, nhưng xét về uy thế thì lại là một món Linh khí thượng phẩm!
Chặn được Thanh Giao kích, Đỗ Kinh Sơn không kịp thở phào lấy một hơi, lại từ trong túi trữ vật lấy ra một cái Tiểu Tán màu nâu, truyền pháp lực vào, phóng to ra khoảng hai trượng, chặn đứng đòn tấn công của Ly Huyền kiếm.
Sau vài đòn tấn công, trên Tiểu Tán màu nâu chỉ có vài dấu tích rất nông, Linh quang không hề nhạt đi chút nào, ngăn chặn Ly Huyền kiếm dường như không hề tốn sức chút nào.
Tiểu Tán màu nâu nhạt nhìn có vẻ là một pháp khí chuyên để phòng ngự, còn là vật phẩm chất lượng trong số các pháp bảo cực phẩm, sức phòng ngự không hề bình thường, có vẻ còn mạnh hơn một bậc so với cờ Kim Cương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận