Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 465. Sắp xếp danh ngạch

Chương 465. Sắp xếp danh ngạch
Theo thời gian dần dần trôi qua, trưởng lão Kim Đan phía trên không truyền tới chỉ lệnh gì, rất nhiều tu sĩ bắt đầu lơi lỏng.
Trong suy nghĩ của rất nhiều tu sĩ, đàm phán lâu như vậy còn chưa hỏng bét thì chắc hẳn khác biệt không lớn lắm.
Nghĩ vậy, bọn họ đều thở phào một hơi, cũng không khẩn trương như ban đầu.
Lưu Ngọc cũng không cảm thấy sẽ tiếp tục khai chiến.
Dù sao tính riêng số tu sĩ Trúc Cơ của Nguyên Dương Tông bổn tông ngã xuống đã có tới năm, sáu mươi người, thương vong không nhỏ.
Phải biết rằng, mặt ngoài Nguyên Dương Tông cũng chỉ có hơn bốn trăm tu sĩ Trúc Cơ mà thôi.
Số lượng tử thương của thế lực phụ thuộc càng thảm trọng hơn, ít nhất gấp đôi trở lên.
Nếu còn đánh tiếp, thật sự sẽ thương gân động cốt, cả ngũ đại tông môn đều không được lợi ích gì.
Lưu Ngọc thậm chí âm thầm đoán, nói không chừng tỉ lệ phân phối mỏ quặng Linh Thạch Hàn Vụ cụ thể thế nào đã bị các tu sĩ Nguyên Anh của các tông phân chia từ lâu rồi.
Hôm nay tụ tập tại đây chẳng qua là công bố chính thức với bên ngoài, thuận tiện khiến cho tu sĩ Kim Đan dưới trướng thương nghị khai thác mỏ quặng Linh Thạch và nhân viên đóng quân.
Về phần triển khai lôi đài, để tu sĩ ba cảnh giới Luyện Khí, Trúc Cơ và Kim Đan từ ngũ đại tông môn đấu pháp mấy tràng, từ đó quyết định số định mức phân phối mỏ quặng Linh Thạch ư?
Chỉ có thể nói là nghĩ ngợi nhiều rồi.
Giống như tu sĩ Luyện Khí kỳ rất khó nhúng tay tranh đấu giữa tu sĩ Trúc Cơ kỳ với nhau, tu sĩ Trúc Cơ kỳ càng chênh lệch lớn hơn vớ tu sĩ Kim Đan kỳ, mà Kim Đan kỳ với Nguyên Anh kỳ cách nhau cả một lạch trời, căn bản không có khả năng vượt qua.
Chênh lệch ‘chất’ khổng lồ như vậy hoàn toàn không thể dùng ‘lượng’ bù lại!
Tu sĩ Nguyên Anh kỳ có thể dễ dàng quét ngang đàn tu sĩ cấp dưới, đơn giản như hàng duy đả kích vậy, có tăng số lượng thêm bao nhiêu cũng không cách nào xóa nhòa chênh lệch to lớn ấy.
Dưới tình huống như vậy, chỉ có ngũ đại tông môn có thể quyết định phân phối mỏ quặng Linh Thạch và hướng đi của Sở quốc, mà người quyết định vận mệnh của ngũ đại tông môn chính là lão tổ Nguyên Anh các tông.
Tu sĩ dưới Nguyên Anh tử vong tuy sẽ khiến tông môn tổn thương nguyên khí, nhưng không thể dao động gốc rễ.
Đến tận khi mặt trời sắp lặn sau rặng núi, thế cục chợt xảy ra biến hóa.
Tu sĩ Kim Đan bên trên có vẻ đã đạt thành ước định nào đó, đàm phán tốt điều kiện hai bên đồng thời chấp nhận được, không hẹn mà cùng từ không trung hạ xuống, trở lại trận doanh nhà mình.
Lưu Ngọc dựng thẳng hai tai nghe Nghiêm trưởng lão và Chu trưởng lão giảng giải.
Đúng như hắn tưởng, định mức mỏ quặng Linh Thạch đã sớm được các lão tổ Nguyên Anh phân phối xong.
Lần này bọn họ tới đây chẳng qua là chính thức chứng kiến chiến tranh chấm dứt, đồng thời trưởng lão Kim Đan của ngũ đại tông môn cùng tụ tập, thương nghị vấn đề khai thác và canh giữ mỏ quặng Linh Thạch.
Nghe Nghiêm trưởng lão nói, định mức ngũ đại tông môn chiếm giữ ở Mỏ quặng Linh Thạch Hàn Vụ lần lượt là: Phiêu Tuyết Lâu hai phần sáu, Tàn Nguyệt Cốc một phần bảy, Thanh Hư Phái một phần bảy, Nguyên Dương Tông hai phần, Hợp Hoan Môn hai phần.
Trong mắt Lưu Ngọc thì phương án phân phối này xem như tương đối ‘bình thường’.
Phù hợp với định luật tàn khốc, chân thật nào đó của Tu Tiên Giới.
Phiêu Tuyết Lâu có hai tu sĩ Nguyên Anh, tổng thể thực lực vượt qua bất cứ tông môn nào khác, chiếm nhiều phần nhất cũng là theo lý thường.
Mà tu sĩ của tứ đại tông môn còn lại thực lực xê xích không nhiều, lại hai hai liên hợp, định mức đương nhiên không kém nhiều lắm.
Nhưng dù sao Nguyên Dương Tông và Hợp Hoan Môn cũng là ‘địa đầu xà’, mỏ quặng Linh Thạch lại nằm ở giao giới giữa Thanh châu và Kính châu, thế nên số phần chiếm được nhiều hơn một chút.
Cuối cùng là Thanh Hư Phái và Tàn Nguyệt Cốc, bởi vì thực lực không kém nhau là bao, tông môn lại cách quá xa, thế nên đương nhiên phải chịu chút thiệt thòi trong chia chác.
Tại mặt này, ba tông môn Phiêu Tuyết Lâu, Nguyên Dương Tông và Hợp Hoan Môn còn rất ăn ý.
Về vấn đề khai thác cụ thể của mỏ quặng Linh Thạch và tu sĩ đóng tại mỏ thì lại là một phương diện cần tri thức rất lớn, chỉ cần hơi thao tác một phen là có thể ăn đầy bồn đầy gáo.
Thế nên tu sĩ Kim Đan của năm tông vì chuyện này mà tranh luận không ngớt, ước chừng bốn, năm canh giờ không nhường một bước.
Nghiêm trưởng lão, Chu trưởng lão đứng ngay trước mặt hơn hai trăm tu sĩ Trúc Cơ, gần vạn tu sĩ Luyện Khí, và đủ thế lực lớn bé của Thanh châu tuyên bố, chiến tranh Tu Tiên Giới Sở quốc chấm dứt tại đây.
Không có hoan hô như trong tưởng tượng.
Ngay cả thế lực lớn ở Thanh châu như Nguyên Dương Tông cũng đã có không ít tu sĩ chết đi.
Đối với rất nhiều tu sĩ còn sống mà nói, có người trong số họ mất đi chỗ dựa, có người mất truyền nhân, cũng có người mất chí hữu.
Có lẽ, đôi khi còn sống càng đau đớn hơn chết đi nhiều.
Tuy rằng trước khi xuất phát đã đoán được kết cục có thể xảy ra, nhưng bọn họ cũng không thể không tới.
Đối với các thế lực lớn nhỏ còn lại ở Thanh châu, Nguyên Dương Tông truyền thừa vượt qua tám ngàn năm, thống trị Thanh châu ba ngàn năm, tuyệt đối là quái vật lớn không thể đắc tội.
Bạn cần đăng nhập để bình luận