Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 639. Cảnh đẹp Nam quốc(2)

Chương 639. Cảnh đẹp Nam quốc(2)
Không lâu sau đó có một người điều khiển pháp khí mà đến, đứng thẳng bên trên pháp bảo, hành lễ với mười vị tu sĩ Kim Đan.
Nữ tu sĩ tên gọi Từ Thu này tướng mạo bình thường, không trang điểm, trên người mặc một bộ y bào màu xám được cắt sửa vừa vặn, nước da trắng nõn như tuyết, dáng dấp cũng lồi lõm tròn trịa, thoạt nhìn trông cũng có vài phần tư vị hiên ngang tư thế oai hùng.
Vị nữ tu này so rất khác biệt so với rất nhiều trang phục hoa lệ, trang điểm tinh tế so với nữ tu của Phiêu Tuyết Các.
Pháp bảo Linh hạm Thương Ngô luyện chế ra đã được hơn mấy ngàn năm, trong trung tầng cao tầng của ngũ đại tông môn sớm đã không còn là điều bí mật gì, là nòng cốt của Phiêu Tuyết Các, đương nhiên Từ Thu cũng nhận biết được.
Lưu Ngọc không có đi nghe cuộc trò chuyện đầy khách sáo của Từ Thu và chư vị Kim Đan trưởng lão, ánh mắt hắn khẽ đảo, quan sát đánh giá tòa “Băng tuyết chi thành” này.
Lúc này ở khoảng cách gần hắn mới phát hiện, Thiên Tuyết Thành này vậy mà còn đồ sộ và rộng lớn hơn nhiều so với Vọng Nguyệt Thành, về tổng thể đều là Huyền Băng chế thành, trên tường thành còn chạm trổ rất nhiều hoa văn tinh xảo cùng hình vẽ, nhìn sang vô cùng hoa lệ nhưng lại không mất đi đại khí.
So với nó, Vọng Nguyệt Thành rõ ràng “đơn sơ” hơn nhiều, trên tường thành không có gì cả,
“Thật sự là một danh tác lớn.”
Lưu Ngọc thầm cảm thán trong lòng.
Còn về các loại hoa văn hình vẽ trang trí hắn cũng không thế nào để ý, suy cho cùng bề ngoài có như thế nào cũng không thay đổi được bản chất bên trong.
Nghĩ thử xem, Phiêu Tuyết Các lấy nữ tu làm chủ, nữ tu đặc biệt chú trọng bề ngoài, Tiên Thành được xây dựng thành dáng vẻ xinh đẹp thế này, cũng không có gì kì lạ.
Không để một đoàn tu sĩ Nguyên Dương Tông đợi lâu, vài luồng Linh áp Kim Đan kỳ đột nhiên từ trong Thiên Tuyết Thành hiện ra, ba vị nữ tu có phong vận thuần thục bay đến trước Linh hạm Thương Ngô, bắt đầu đàm phán cùng các vị Kim Đan trưởng lão.
Tu sĩ Kim Đan đã giao lưu điều gì không thể biết được, các tu sĩ Trúc Cơ đứng trên boong tàu, gương mặt có chút tò mò quan sát Thiên Tuyết Thành cùng với băng thiên tuyết địa này, lúc này cảm giác mới lạ này vẫn chưa qua đi.
Có tu sĩ Luyện Khí kỳ từ phương xa mà đến, để lại những dấu chân có nông có sâu trên nền tuyết, xếp thành một đội ngũ không dài trước cổng thành.
Chỉ nhìn thấy tu sĩ đi vào trong, mà không nhìn thấy tu sĩ bước ra ngoài, cho phép vào không cho phép ra, xem ra Thiên Tuyết Thành sớm đã thiết lập giới nghiêm.
Nhìn cảnh tượng này trước mắt, Lưu Ngọc có chút đăm chiêu, xem ra Phiêu Tuyết Các sớm đã có chuẩn bị đối với hành trình lần này.
Còn về việc làm như vậy có chọc đến người người oán trách hay không, có dẫn đến phần đông gia tộc tu sĩ và tán tu bất mãn hay không, điều này không quan trọng.
Cho dù tất cả các tán tu và gia tộc tăng lên, cũng không thể lay động được đến địa vị của ngũ đại tông môn, chẳng qua chỉ là lấy trứng chọi với đá mà thôi.
Người thống trị thì không cần phải cân nhắc đến cảm nhận của kẻ bị thống trị.
Sau một hồi, các tu sĩ Kim Đan dường như đã bàn bạc xong hết mọi việc.
Ngay sau đó lập tức truyền đến tin tức, báo cho Lưu Ngọc cùng đám tu sĩ Trúc Cơ phải ở lại nơi này thêm hai canh giờ, chờ đợi tu sĩ của tam tông khác.
Có thể đi dạo một vòng ở Thiên Tuyết Thành cũng có thể ở lại nghỉ ngơi trong Linh hạm Thương Ngô, nhưng tuyệt đối không được rời khỏi phạm vi của Thiên Tuyết Thành.
Nếu không sẽ bị coi như là gián điệp của hai đạo Chính - Ma, sẽ bị xử lý theo tội phản tông.
Lúc này, đương nhiên Lưu Ngọc không có ý muốn ngồi xuống tĩnh tọa, cái gọi là tĩnh cực tư động, hắn muốn đi dạo một vòng Thiên Tuyết Thành, tăng thêm một chút kiến thức.
Tiêu hao một phen suốt mấy năm gần đây, Linh Thạch trong túi trữ vật cũng không đủ một vạn, cũng tính toán xem xem có thể tùy thời tung ra một ít Tinh Nguyên đan, Dưỡng Nguyên đan, tăng thêm một chút Linh Thạch dự trữ hay không.
Ở vùng lân cận tông môn không thể bán ra nhiều được, để tránh khỏi nhiều đan dược chảy ra trong thị trường sẽ gây nên sự chú ý, cần phải giấu diếm mỗi một lần đều bán số lượng ít để tránh để lại dấu vết.
Nhưng chỉ ở lại Thiên Tuyết Thành có hai canh giờ, băn khoăn cũng giảm đi rất nhiều, hắn có thể buông lỏng tay chân một chút.
“Chư vị đồng đạo Nguyên Dương Tông nếu như muốn đi thăm thú Thiên Tuyết Thành, mời đi theo ta.”
“Hiện tại Tiên Thành nằm trong giới nghiêm, cho phép vào không cho phép ra ngoài, nhưng chư vị đồng đạo Nguyên Dương Tông chỉ cần đưa ra lệnh bài thân phận, thì có thể được đi ra ngoài.”
Từ Thu như thể đã nhận được chỉ thị, đáp xuống trên boong tàu, thoải mái chắp tay lại, vừa cười vừa nói.
“Vậy thì làm phiền Từ tiên tử rồi.”
Có tu sĩ khách khí lên tiếng.
Cuộc chiến mỏ quặng Linh Thạch là chiến đấu vì lợi ích tông môn, có thương vong là điều không thể tránh được.
Dưới áp lực cường đại của hai đạo Chính Ma, Ngũ đại tông môn sớm đã đạt đến thỏa thuận chung, lúc này vẫn coi như là đồng minh tạm thời, đương nhiên sẽ không thể thờ ơ để chống đỡ, rút kiếm về đồng minh của mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận