Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 583. Trấn an dàn xếp

Chương 583. Trấn an dàn xếp
Lưu Ngọc mở hộp ngọc ra, bên trong là một khối Băng Tinh màu đen dài khoảng ba tấc lẳng lặng nằm im.
Hai mắt Lưu Ngọc nhoáng lên tia sáng nóng rực, sau đó trân trọng thu nó vào túi trữ vật của chính mình.
Tuy hiện tại hắn mới Trúc Cơ trung kỳ, nhưng chuẩn bị cho bình cảnh Kim Đan lại không sớm chút nào. Dù sao thì với tư chất tam linh căn như hắn, lại không chiếm được môn phái trọng điểm bồi dưỡng thì tuyệt đối không đến lượt nhận Kết Kim đan.
Bởi vì Kết Kim đan là linh vật liên quan đến số mệnh và truyền thừa của tông môn.
Theo nguyên tắc thông thường, tông môn đương nhiên sẽ ưu tiên phân phối Kết Kim đan cho đệ tử có tư chất cường đại, cam đoan đề cao khả năng kết đan cho đệ tử tông môn tới mức lớn nhất, mỗi đời đều có tu sĩ Kim Đan mới xuất hiện.
Trừ khi thời kỳ đặc thù hoặc là có người lập công lao không nhỏ với tông môn, bằng không quy củ này sẽ không thay đổi.
Cho dù hiện tại Lưu Ngọc có thể xem là đệ tử ký danh của trưởng lão tông môn, có quan hệ chặt chẽ với Nghiêm gia chăng nữa. Nhưng khẳng định chẳng có nửa điểm trợ lực trong việc dành lấy Kết Kim đan.
Nếu có Kết Kim đan, Lý Trường Không chắc chắn sẽ ưu tiên tranh thủ cho đệ tử thân truyền, Nghiêm gia cũng chẳng bận tâm một người ngoài, bất kể quan hệ ra sao.
Về phần bên phía biệt viện nhất mạch thì càng khỏi phải nghĩ.
Chỉ cần tới thời điểm đó, cao tầng của biệt viện một mạch không chạy ra ngáng chân là Lưu Ngọc đã cảm ơn trời đất rồi.
Thế nên, nếu xem tình huống trước mắt, không phải tông môn không trợ giúp đánh sâu vào bình cảnh Kim Đan, nhưng đại khái cũng chỉ mạnh hơn so với không có chút ít.
Vẫn phải dựa vào tự thân trù tính.
Ngoại trừ Huyền Nguyên Băng Tinh đáng giá coi trọng nhất, Lưu Ngọc lại mở lần lượt từng hộp trong hơn mười hộp ngọc còn lại ra, sau đó không nhịn được nở nụ cười.
Hộp ngọc chỉnh là đủ loại Linh thảo cần để phối trí Thương Lăng Linh thủy. Ngoại trừ Tinh Lan quả ra, những Linh thảo còn lại đều đã chuẩn bị đầy đủ.
"Xem ra đúng là ngay từ đầu Thanh Tùng lão đạo này đã không ôm tâm tư đơn thuần."
Trong lòng Lưu Ngọc thoáng hiện lên ý niệm này, sau đó cẩn thận quan sát Linh thảo, phát hiện đều đã tiến hành xử lý đặc thù, có thể bảo tồn dược lực càng lâu, nhưng không cách nào trồng được nữa.
"Nhưng không thể gieo trồng bên ngoài, chưa chắc đã không thể gieo trong Tiên Phủ."
Lưu Ngọc thì thào tự nhủ.
Linh điền màu đen trong Tiên Phủ hiệu quả cực kỳ mạnh mẽ, có lực lượng hóa hủ bại thành thần kỳ, có tác dụng kích phát lực lượng sinh mệnh của Linh thảo, khiến nó tiếp tục sinh trưởng.
Linh thảo bình thường chỉ cần lưu lại một tia sinh mệnh cũng có thể bị Linh điền màu đen kích phát, sau đó nhanh chóng lớn dần, một canh giờ là tương đương với sinh trưởng hai mươi năm ở bên ngoài.
Lưu Ngọc đã thí nghiệm vô số lần, sớm hiểu rõ loại công hiệu này trong lòng.
Ngoại trừ hộp ngọc, trong túi trữ vật còn có bốn pháp khí cực phẩm, hai ngàn khối Linh Thạch hạ phẩm, vài bình đan dược, cuối cùng là y phục và vật phẩm cuộc sống lặt vặt.
Vô Trần kiếm và Bạch Tu phất trần lão thường dùng đều đã nằm trong túi trữ vật của Lưu Ngọc từ lâu.
Ngoài ra không có lấy một quyển điển tịch, công pháp hoặc là bí thuật gì đó.
Xem ra người này đã sớm chuẩn bị tư tưởng chết lúc nào không biết, thế nên không muốn tiết lộ gốc rễ của mình, tránh cho gia tộc, thân nhân bị vạ lây.
Bốn món pháp khí cực phẩm kia vừa nhìn là biết không hợp với phong cách của Thanh Tùng lão đạo, rõ ràng không phải cho chính lão sử dụng. Như vậy không nói cũng nhìn ra lai lịch mấy thứ này. Lần này Lưu Ngọc xem như ‘Thay trời hành đạo’.
Hắn thu hộp ngọc, pháp khí, Linh Thạch, đan dược vào túi trữ vật của mình.
Nơi này không tiện xử lý vật phẩm linh tinh lặt vặt kia, thế nên đều nhét trả lại túi trữ vật của Thanh Tùng lão đạo, cuối cùng dùng ý niệm thu lại thế giới Tiên Phủ, không vội xử lý.
Lưu Ngọc hơi chướng mắt với pháp khí cực phẩm, hắn định giao cho Giang Thu Thủy, để nàng ta nghĩ cách xử lý, đổi thành Linh Thạch.
Đan dược Trúc Cơ hậu kỳ có thể để sau này dùng tới, tạm thời giữ lại.
Mà Linh thảo trong hộp ngọc thì cần chờ trở về tông môn, nghiên cứu hiểu rõ phối phương rồi mới bắt đầu thúc cây cũng không muộn.
Mặc kệ thế nào, toàn bộ Linh thảo cần để phối trí Thương Lăng Linh thủy đã tới tay, cũng giảm bớt rất nhiều công phu cho hắn.
Lưu Ngọc gật đầu thỏa mãn, khá là hài lòng với kết quả này.
Sau đó, hắn khoanh chân ngồi trên giường gỗ, lấy bình ngọc đỏ ra một viên Dưỡng Nguyên đan, ngửa đầu nuốt xuống.
Hắn nhắm chặt hai mắt, tay chậm rãi đánh pháp quyết, dần dần có thanh quang xuất hiện trên mặt, ra vào cơ thể, tiến hành quá trình luyện khí mỗi ngày.
"Phù!"
Lưu Ngọc phun ra một ngụm trọc khí, tro bụi cách đó hai trượng đều bị thổi bay lên một ít.
Ba canh giờ sau, Lưu Ngọc hoàn thành một vòng Thanh Dương công pháp, nghỉ ngơi một hồi, sau đó lại lấy Dưỡng Thần đan trong túi trữ vật ra, bắt đầu tu luyện Tôn Thần diệu pháp.
Thời gian chậm rãi trôi, một ngày nháy mắt trôi qua.
Bạn cần đăng nhập để bình luận