Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 1043. Đột nhiên tăng mạnh(2)



Chương 1043. Đột nhiên tăng mạnh(2)




Tâm niệm hắn khẽ động, không gian tinh thể tràn ngập ánh sáng rực rỡ cũng đã không nhìn thấy bóng dáng của quang đoàn màu đỏ đâu.
Ngay sau đó, Lưu Ngọc lại lần nữa xuất hiện ở kết giới màu xanh kia.
Hắn mang theo Nạp Tinh hạp, thu hoạch Linh thảo Linh dược có bố trí “Hàn Tinh dịch”, sau đó lại trồng những Linh thảo cận kỳ cần phải dùng đến ở trong Linh điền.
Tâm niệm vừa động, hắn đã rời khỏi thế giới Tiên Phủ.
Còn về bổn nguyên màu bạc bên trong Hư Ảo Tinh Thần có thể sinh ra Thái Dương lực hay không, Lưu Ngọc đã thôi không ôm hy vọng nữa, ít nhất thì giai đoạn hiện tại căn bản thì không có nhiều khả năng lắm.
Tổng kết mà nói, hắn có hai chỗ khó.
Thứ nhất, Tâm Thần lực của hắn quá mức yếu ớt, không đủ để duy trì trạng thái quyền hạn gia trì linh cảm tăng cao quá lâu.
Gây ảnh hưởng đến bổn nguyên, chuyển hóa Thái Âm lực đã khó khăn như vậy, e rằng thời gian cần để chuyển hóa Thái Dương lực sẽ phải lâu hơn.
Thứ hai, bản chất của bổn nguyên màu bạc quá thấp.
Trong trạng thái bình thường, thứ mà bổn nguyên màu bạc sinh ra vẫn là Tinh Thần lực, có thể cưỡng chế chuyển hóa ra một lượng ít Thái Âm lực, gần như đã là cực hạn của nó rồi.
Mà Thái Dương lực thuần túy mơ hồ còn cao hơn nửa cấp bậc so với Thái Âm lực, gần như không có khả năng để chuyển hóa thành.
Cũng có thể là do cảnh giới hiện tại của Lưu Ngọc quá thấp không đủ sức để nắm giữ quyền hạn Tiên Phủ, cho nên chỉ có ảnh hưởng có hạn đến bản nguyên màu bạc.
Nhưng cho dù là điểm thứ nhất hay là điểm thứ hai, đều sẽ sinh ra sự thay đổi dựa theo sự thăng cấp cảnh giới của hắn.
Nhưng đó đều là những chuyện sau này, ít nhất ở cảnh giới Trúc Cơ, hoàn toàn không thể có thay đổi nào lớn.
Đương nhiên, trước mắt những điều này vẫn chỉ là suy đoán của Lưu Ngọc, rốt cuộc là như thế nào thì vẫn cần phải từ từ nghiệm chứng.

Thế giới bên ngoài.
Động phủ Vân Hà Sơn, Phòng Luyện Công ở lầu các.
Nguyên Thần trở về thân thể, mí mắt Lưu Ngọc khẽ run lên, sau đó đột ngột mở mắt ra.
Linh áp toàn thân trong phút chốc cũng bất chợt nâng cấp, trở về với cường độ ban đầu.
Mà Nạp Tinh hạp và hộp ngọc chứa Linh dược thì lại xuất hiện ở cách người hắn không xa.
Không kịp nghĩ nhiều, Lưu Ngọc phất tay thu Nạp Tinh hạp và hộp ngọc cùng vào trong túi trữ vật, sau đó đi đến phòng ngủ ở lầu hai, nằm ở trên giường mềm mại lập tức ngủ thiếp đi.
Liều mạng vận dụng quyền hạn Tiên Phủ tiến vào trong trạng trái gia trì, tiêu hao còn vượt xa so với trong tưởng tượng, đối với hắn hiện tại mà nó khó mà duy trì được quá lâu.
Loại tiêu hao này không phải tiêu hao Nguyên Thần, cũng không liên quan đến cường độ mạnh yếu của thần thức, mà là tiêu hoa về tâm thần.
Chỉ vỏn vẹn thời gian vài tức, Tâm Thần lực của Lưu Ngọc đã tiêu hao hơn phân nửa, cảm giác được sự mệt mỏi không thể tả được, hắn cần phải nghỉ ngơi ngay.
Nếu không với tình trạng luyện công thế này hắn thật sự có thể bước một bước đi sai lầm.
Giấc ngủ này kéo dài thời gian một ngày một đêm.
Thời gian một ngày trôi qua, hai mí mắt Lưu Ngọc run run, mới từ từ tỉnh dậy,
Hắn mở cửa sổ lầu các, nhìn về đình viện và hồ nước trong trạch đệ ở phía xa, lại phóng tầm mắt nhìn về Cẩm Tú Thanh Sơn.
Ngẩng mặt đón ánh nắng mặt trời, hắn chỉ cảm thấy tinh thần sảng khoái, nhưng mệt mỏi trước đó đều bị quét sạch đi.
Hai tay đặt trên bệ cửa sổ, Lưu Ngọc hưởng thụ khung cảnh yên tĩnh này.
Lúc này hắn lại cân chỉnh lại suy nghĩ tâm tư của mình một lúc, nửa khắc sau mới xoay người đi về hướng Phòng Luyện Công, lại lần nữa bắt đầu tập trung tinh thần vào trong việc tu luyện.
Tuy rằng Nạp Tinh hạp đã có được trong tay, nhưng chuyện thu thập dự trữ đồ vật cho Tinh Thần lực vẫn không dừng lại ở đó.
Về các mặt của Nạp Tinh hạp chỉ có thể nói là miễn cưỡng thỏa mãn được yêu cầu của hắn, giai đoạn hiện tại có thể tạm sử dụng.
Dự trữ Tinh Thần lực bình thường thì tạm ổn, nhưng nếu như dự trữ Thái Âm lực cao cấp hơn chỉ sợ không dùng được bao nhiêu lần sẽ hư hỏng, cho nên hắn vẫn phải thu thập đồ vật thì tốt hơn.
“Hàn Tinh dịch” do chính bản thân hắn phân phối, cho nên không cần mua ở bên ngoài.
Hơn nữa vì để đảm bảo hiệu quả, mỗi một loại Linh thảo đều được thúc cho sinh trưởng đủ chín ở độ tuổi tốt nhất của Linh dược.
Có được phụ trợ của Hàn Tinh dịch và Tinh Thần lực tinh thuần, việc Lưu Ngọc tu luyện “Tinh Thần chân thân” cũng có thể nói là đột nhiên tăng mạnh thì cũng không quá đáng.
Thời gian chỉ vỏn vẹn một tháng đã đốt sáng hai khối tinh thần, khối tinh thần thứ ba cũng đã đốt sáng được một nửa.
Nếu tiếp tục dựa theo tốc độ như vậy, cho dù càng về sau mức độ tu luyện càng khó, ước chừng thời gian ba năm cũng có thể tu luyện đến tầng nhất của giai đoạn Phồn Tinh viên mãn.
Mà việc luyện tập kỹ năng chiến đấu “Lưu Tinh quyền” cũng tiến triển cực nhanh, không dám nói là đạt đến trình độ xuất sắc tuyệt diệu, nhưng “tiến dần từng bước” thì cũng không thành vấn đề.
“Lưu Tinh quyền” kết hợp với “bí thuật Tránh Linh”, cho dù Lưu Ngọc không dùng pháp khí mà chỉ dựa vào thân thể thfi cũng có thể dư sức đối phó với tu sĩ Luyện Khí kỳ.
Một tháng sau, sự vụ lớn nhỏ của Vân Hà Sơn đều được hai người Giang Thu Thủy và Kỷ Như Yên sắp xếp ổn thỏa.
Trước mắt Ngọc Đan Đường đã bán ra đan dược nhị giai, đã mở ra hai cửa hàng, hai nữ nhân mỗi người phụ trách một cửa hàng.
Giang Thu Thủy ở bên kia thì không cần hắn phải lo lắng.
Mà Kỷ Như Yên cho dù không quá thông thạo, nhưng cũng có chút khôn khéo, không đến mức xảy ra vấn đề gì lớn.
Suy cho cùng vuốt mặt thì cũng phải nể mũi, với phân lượng của một vị đệ tử chân truyền, đủ để khiến một vài tu sĩ nghiêm túc suy xét đến được mất lợi hợi, cân nhắc xem đắc tội với một vị đệ tử chân truyền có đáng hay không.
Hiện tại Lưu Ngọc bán đan dược vẫn duy trì thái độ thận trọng, cũng không phải bởi vì địa vị tăng lên mà trắng trợn vơ vét không kiêng nể. Hết chương 1043.



Bạn cần đăng nhập để bình luận