Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 736. Giải trừ cản trở(2)

Chương 736. Giải trừ cản trở(2)
Muốn thôi động lần nữa thì bắt buộc phải kích phát lại, đồng nghĩa với việc cần thêm một khoảng thời gian ngắn nữa.
“Không xong rồi.”
Một lát sau, cơn đau trong thần thức dần biến mất, Bạch Liên Hoa tỉnh táo hơn, nàng lập tức cảm nhận được tình cảnh hiện tại của mình, sắc mặt đại biến!
Nàng vẫn muốn làm điều gì đó, hoặc là rút một con bài cuối cùng chẳng hạn.
Song tất cả đã muộn!
Một vật nhọn u ám mang theo sát khí mạnh liệt đã đâm thẳng vào Thủy Mộ Thiên Hoa.
“Uỳnh.”
Màn nước xanh thẳm kia hoàn toàn vỡ nát sau cú đâm ấy.
Khắp nơi đều là những mảnh vỡ màu xanh thẳm đang hóa thàh linh khí và tiến vào đất trời.
Còn vật nhọn u ám kia vẫn không hề dừng lại, nó lao vào màn bảo vệ mà Bạch Liên Hoa dựng lên bằng pháp lực.
Vật nhọn là linh khí thượng phẩm, một màn bảo vệ bằng pháp lực sao có thể chống đỡ nổi?
Nó đơn giản như thể xuyên qua từng lớp cửa sổ giấy, màn bảo vệ của Bạch Liên Hoa lập tức mất tác dụng. U Minh Đoạn Hồn chùy với uy lực mạnh mẽ xuyên qua màn bảo vệ bằng pháp lực và lao vào Bạch Liên Hoa.
“Ầm.”
Sau một tiếng vang kinh thiên động địa, máu đỏ trào lên nhuộm đỏ thân mình của Bạch Liên Hoa.
Như một quả dưa hấu bị nổ tung, máu thịt yếu ớt của nàng không thể địch nổi uy lực mạnh mẽ của linh khí, đầu của nàng cũng biến mất.
“Phịch.”
Cơ thể nàng ngã trên mặt đất, ánh sáng trên pháp khí và linh khí chưa kịp thôi động trong tay cũng biến mất.
Tộc trưởng Bạch gia Bạch Liên Hoa đã thất bại!
“Cộp cộp.”
Bốn người bước tới, nhìn cỗ thi thể không đầu đang trào máu tươi.
“Liên Hoa tiên tử đoan trang xinh đẹp sau khi chết cũng chẳng khác sĩ những tu sĩ bình thường, xấu như nhau.”
“Đúng là mọi người đều bình đẳng khi đứng trước cái chết mà.”
Lưu Ngọc híp mắt một cách lạnh lùng, hắn giơ tay hút lấy túi trữ vật.
Sau đó hắn thành thục lấy một đốm Thanh Dương Ma Hỏa ra, biến Bạch Liên Hoa thành tro bụi.
Tộc trưởng Bạch gia núi Phượng Hoàng, thế lực lớn nhất tại phía Nam phường thị Kim Khuyết cứ thế biến thành một nắm tro đen.

Sau khi trận đấu kết thúc, núi rừng vừa mới oanh tạc một trận đã trở về với vẻ yên tĩnh.
Thế nhưng những tiếng chim và côn trùng kêu cũng đã không còn.
Chỉ có đất rừng bị san bằng và những vết tích để lại sau trận đấu, chứng minh rằng nơi này đã từng diễn ra một cuộc tranh chấp giữa những người tu tiên.
Băng sương, lỗ hổng, vết cháy xém… khung cảnh tiêu điều kéo dài cả mấy chục trượng.
Ba người Nhan Khai lấy Linh Thạch trung phẩm ra, vừa khôi phục lại pháp lực đã hao tổn vừa im lặng nhìn Lưu Ngọc, đợi hắn ra mệnh lệnh tiếp.
Phù bảo giữ lại được mười đến ba mươi phần trăm uy lực của pháp bảo, điều này với một tu sĩ Trúc Cơ bình thường thì vẫn có tác dụng trấn áp.
Thế nhưng đối với tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ, thậm chí là những người Trúc Cơ trung kỳ nổi trội thì chưa chắc đã đủ để có hiệu quả.
Dẫu sao thì phù bảo cũng là một sản vật nằm ở giữa phù lục và pháp bảo, nó là vật tiêu hao, năng lực bảo tồn lại uy lực của pháp bảo tương ứng có hạn nên tu sĩ Trúc Cơ kỳ cũng có thể chống lại được.
Những tu sĩ Trúc Cơ tài giỏi có thể giải phóng toàn bộ sức mạnh trong nháy mắt và sử dụng các chiêu thức khác nhau để làm hao mòn uy lực của phù bảo, khiến nó mất đi hiệu quả.
Ví dụ như Bạch Liên Hoa, nếu Lưu Ngọc dùng phù bảo Kim Cang Kích ngay từ đầu thì đối phương có thể dùng phù lục nhị giai để bào mòn uy lực phù bảo của hắn.
Như thế thì phù bảo của hắn sẽ không có tác dụng.
Cộng thêm phù bảo cần hơn vạn Linh Thạch, mà có rất ít tu sĩ Kim Đan chịu bỏ pháp bảo ra để chế tạo nên nó được định sẵn không thể trở thành một chiêu thức thông thường, chỉ có thể dùng trong những thời khắc quan trọng.
Lưu Ngọc đang suy nghĩ đến việc Bạch Liên Hoa là một Chế phù sư, nàng có thể dùng nhiều lá phù lục cùng một lúc, có thể chặn lại uy lực của phù bảo, thế nên hắn càng không chọn dùng phù bảo ngay từ đầu.
Ngược lại hắn đã chọn khi phù lục của đối phương dần hao mòn, cuối cùng lúc quan trọng hắn mới “xuất chiêu” hòng nắm chắc tác dụng mang tính quyết định.
Nếu phù bảo Kim Cang Kích không thể thành công thì vẫn còn ba người Nhan Khai, hắn không muốn để lộ quá nhiều thứ, quả thực là hắn cũng khó mà xử lý nữ tử này lắm.
Hắn tùy ý treo túi trữ vật của Bạch Liên Hoa lên eo, Lưu Ngọc không định chia chiến lợi phẩm.
Ba người Nhan Khai cũng ngầm hiểu nên không nhắc nửa lời.
Dẫu sao trong mắt ba người họ, Lưu Ngọc là người dẫn đầu nên hắn phải được hời nhiều hơn, hơn nữa hắn đã tốn mất một món phù bảo trân quý, đổi lại bằng chiến lợi phẩm cũng hợp tình hợp lí.
Thời gian dành cho bọn họ thưởng thức lợi ích sau chiến tranh vẫn còn ở phía sau.
Bọn họ uống một ngụm Tuyết Hoa Nhưỡng cực phẩm, pháp lực đã hao tổn bên trong đan điền nhanh chóng hồi phục.
Ban nãy thời gian chiến đấu cũng không quá dài nên pháp lực cũng không hao mòn quá nhiều, vẫn ở mức an toàn, một ngụm Tuyết Hoa Nhưỡng đủ để hồi phục đến chín mươi phần trăm và tiếp tục hành động.
“Bạch Liên Hoa đã chết, sự cản trở đến từ Bạch gia cũng gần như đã biến mất một nửa, tiếp theo đây chúng ta phải nắm chắc Phượng Hoàng sơn rồi!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận