Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 878. Tranh luận trong động phủ

Chương 878. Tranh luận trong động phủ
Chương 878: Tranh luận trong động phủ
Sau đó vận dụng Toái Linh Sưu Hồn thuật, đọc từng tin tức bên trong các mảnh vỡ, tìm kiếm tin tức hữu dụng cho mình.
Quá trình phức tạp này nói thì rất dài, nhưng thực tế lại chỉ diễn ra ngắn ngủi trong một hơi thở, rất nhanh đã hoàn thành.
Bởi vì Nguyên Thần của nữ tu họ Cao chịu ảnh hưởng của nhục thân, cho nên trạng thái cực kỳ chênh lệch, thêm nữa chênh lệch thần thức giữa hai người rất lớn, cho nên bí thuật được thi triển một cách vô cùng thuận lợi.
Sau một hơi thở, một cỗ ký ức khổng lồ, phức tạp tràn vào trong não hải của Lưu Ngọc.
Sinh ra, trưởng thành, trải qua trăm năm.
Cỗ ký ức này này cực kỳ phức tạp, bao gồm cả từng chi tiết lúc nữ tu họ Cao sinh ra đến nay.
Mội một đoạn ngắn đều vô cùng rõ ràng, thậm chí sẽ có một loại cảm giác tự mình trải qua, mặc cho Lưu Ngọc đọc đến.
Kiếp này và cả kiếp trước của hắn còn chưa trải qua đủ một trăm năm.
Nếu như tiếp thu toàn bộ ký ức của nữ tu họ Cao, khó tránh khỏi sẽ xung kích với ký ức do bản thân sinh ra.
Thậm chí từ đây tính cách đại biến cũng không phải là không có khả năng.
“Toái Linh Sưu Hồn thuật” lặng yên vận chuyện, sau khi phán đoán ra mảnh vỡ Nguyên Thần này không có ký ức mà mình muốn thì nhanh chóng loại bỏ ký ức mà mình tiếp thu.
Cùng lúc đó cũng triệt để tiêu tán mảnh vỡ Nguyên Thần tương ứng.
Bàn tay đặt ở trên đầu nữ tu họ Cao lóe lên linh quang đỏ sậm, lại tiếp nhận tin tức bên trong mảnh vỡ tiếp theo, lại là một cỗ tin tức tràn vào bên trong Nguyên Thần của Lưu Ngọc.
Vô dụng, loại bỏ, vô dụng, loại bỏ.
Lặp đi lặp lại quá trình này, Lưu Ngọc tuyệt không có lòng tham, phàm là những ký ức không có lợi thì đều loại bỏ trước tiên.
Mỗi lần thi triển Toái Linh Sưu Hồn thuật chỉ có thể đọc được bảy mảnh vỡ ký ức, nếu như cả bảy lần đều thất bại cũng chỉ có thể thi triển thêm lần nữa.
Nhưng với trạng thái Nguyên Thần của nữ tu họ Cao, chỉ sợ khó chống đỡ được một lần thi triển bí thuật.
Chỉ có điều cũng may, lúc đọc tin tức ở khối Nguyên Thần thứ sáu đã đọc được tin tức mà mình muốn.
Một cỗ ký ức tràn vào Nguyên Thần, chính là trải nghiệm mấy năm gần đây của nữ tu họ Cao.
Lưu Ngọc loại bỏ những tin tức không cần đến, chỉ để lại tin tức mà mình muốn.
Mục đích đã đạt được, tâm niệm hắn khẽ động liền giải trừ bí thuật.
Thông qua thần thức có thể nhìn thấy, không có bí thuật duy trì, Nguyên Thần của nữ tu họ Cao nhanh chóng vỡ vụn thành những mảnh vỡ lớn nhỏ không đều, sau đó nhanh chóng biến mất.
Chưa đến thời gian một chớp mắt, Nguyên Thần lục sắc đã tiêu tán trong hư không, không để lại một chút vết tích nào.
Sau khi thần thức hoàn toàn quay về, Lưu Ngọc mở mắt ra, linh quang đỏ sậm trên bàn tay đã biến mất không còn thấy gì nữa.
Mà nữ tu họ Cao, lúc này quanh thân đã không còn chút Linh áp nào, khí tức sinh mệnh cũng nhanh chóng giảm xuống, sinh cơ nhanh chóng trôi đi.
Lạnh lùng nhìn thi thể, Lưu Ngọc không có chút chần chừ, há mồm phun ra Thanh Dương ma hỏa hóa tất cả thành nhiên liệu.
Mặc dù năng lượng linh hồn đã hoàn toàn biến mất, sinh cơ cũng tiêu tán non nửa, nhưng uổng phí hết nói chung cũng không nên.
Cất kỹ túi trữ vật của hai người, Lưu Ngọc ra khỏi sơn động, khống chế Ly Huyền kiếm, hóa thành một đạo độn quang màu đỏ bay hướng về phường thị Vĩnh Thái.
Thông qua những ký ức đọc được của nữ tu họ Cao, hắn đã biết rõ tính huống của đội ngũ Hợp Hoan Môn này.
Thực lực của đội ngũ này cũng sàn sàn với đội ngũ của mình, chỉ là nhiều hơn hai tên Trúc Cơ.
Lĩnh đội là một nữ tu thực lực cao cường, tên là Trác Mộng Chân, tu sĩ đã tiếp cận Trúc Cơ đỉnh phong.
Ở Hợp Hoan Môn cũng được coi là nhân vật phong lưu một thời, thanh danh chỉ “ở dưới Hợp Hoan Lục Tử.”
Về phần tu sĩ Luyện Khí kỳ, chỉ có thể gặp sao hay vậy, không đề cập tới cũng được.
Chính vì do thực lực không kém nhiều, cho nên Trác Mộng Chân mới ngấp nghé mỏ Lưu Kim thạch, mới cần dùng đến kế sách và lấy cớ, mà không phải là trực tiếp xuất binh chiếm lĩnh.
Giống như “tiểu đội Thanh Phong” của Nguyên Dương Tông, Hợp Hoan Môn vì thu phục thế lực ven đường cũng phái ra đội ngũ của mình, tên là “tiểu đội Hoan Mộng”.
Trong lòng hiện lên tư liệu của tiểu đội Hoan Mộng này, sau khi hiểu rõ được thực lực của đối thủ, lòng Lưu Ngọc dần dần có được sự tự tin.
Mặc dù tu sĩ Trúc Cơ trong đội ngũ ít hơn hai người so với đối phương, nhưng vì tác chiến ở sân nhà, cho nên tu sĩ có thể huy động nhiều hơn so với đối phương.
Hắn hoàn toàn có thể triệu tập thế lực xung quanh phường thị Vĩnh Thái, cùng đối phó với tu sĩ Hợp Hoan Môn, đến lúc đó trái lại số lượng tu sĩ Trúc Cơ kỳ lại chiếm ưu thế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận