Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 988. Liên minh thay đổi(2)

Chương 988. Liên minh thay đổi(2)
Nhưng nếu đổi lại là tam tông thống trị, tình huống cũng không thay đổi được bao nhiêu.
Chẳng qua mảnh đất này đã đôi chủ mà thôi.
Nguyên Dương Tông thống trị Thanh châu, tình huống sao lại giống với U châu và Tịnh châu được?
Điểm này, Lưu Ngọc vô cùng tỉnh táo nhận thức được.
Chính nghĩa? Tà ác?
Nào có cái gì mà chính nghĩa hay tà ác tuyệt đối, tất cả chẳng qua là vì lợi ích cho phép mà thôi.
Có vài từ mặc dù dùng tương đối miễn cưỡng, nhưng cái phần cuối quyết định trước hết, tu sĩ tam tông cũng sẽ không cảm thấy có gì không đúng.
Bạch Vân Quan nhất định là tà ác thì cũng không đúng.
Điều này, không thể nghi ngờ.
Tam tông dùng phương thức chính nghĩa để quét dọn "Tà ác", mới có đầy đủ pháp lý thống trị U châu, Tịnh châu, vững vàng lấy được địa bàn và lợi ích.
Vũ lực cũng không thể làm được tất cả, nó có thể lấy được địa bàn và lợi ích nhưng không thể giữ vững bình yên mãi mãi.
Muốn bình yên mãi mãi thì vẫn nên dùng cái danh đại nghĩa thì dễ nói hơn.
Điều buồn cười nhất là vậy nhưng đây là sự thật.
Sau khi Trọng Huyền chân nhân nói xong, thì chính là Tam Giới chân nhân của Hợp Hoan Môn mở miệng.
Vị chân nhân này nói, cơ bản là giống với Trọng Huyền chân nhân, chỉ là cố ý nhấn mạnh công lao mà chúng tu xuất ra, đặc biệt là công lao của đệ tử Hợp Hoan Môn.
Cứ như vậy, tu sĩ của Hợp Hoan Môn đều rất vui mừng, nhưng đệ tử của hai tông đặc biệt là Nguyên Dương Tông thì ngầm sinh ra bất mãn.
Nhưng dù bất mãn thế nào cũng không thể bày ra vẻ chống đối trước mặt một vị Kim Đan còn là chân nhân ở trước mặt mọi người, thậm chí còn không được lộ ra vẻ vui mừng, hay giận dữ.
Sau khi Tam Giới chân nhân nói xong thì chính là Trường Phong chân nhân.
Rất nhiều đệ tử Nguyên Dương Tông trông cậy vào sư thúc nhà mình lên tiếng, hung hăng đả kích khí thế của Hợp Hoan Môn một phen, thấy vậy thì ào ào mừng rỡ.
Chẳng qua lại khác hoàn toàn tưởng tượng, Trường Phong chân nhân cũng không nói ra mấy lời nâng cao đạp thấp gì đó.
Trái lại, tin bố một tin tức kinh người trước mặt mọi người!
"Yến quốc, Nam Du quốc ruồng bỏ ước hẹn với Cửu Quốc Minh, ngầm giao lưu với hai đạo chính ma..."
Lại là câu mở đầu tiêu chuẩn, quở trách tội trạng hai nước, khiến rất nhiều tu sĩ thất vọng.
Nhưng sau đó, Trường Phong chân nhân xoay người cúi đầu về phía phương bắc xa xôi, xoay chuyển lời nói, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, nói tiếp:
"Hiện tại tuyên bố mệnh lệnh mới nhất của Liên minh."
"Sau khi các lão tổ Liên minh bàn bạc nhất trí quyết định, tiến hành sửa chữa minh ước, từ ngay lúc này, Cửu Quốc Minh chính thức thay đổi thành Thất Quốc Minh."
Tiếng nói của Trường Phong chân nhân vô cùng uy nghiêm, kéo dài không dứt trong điện, tuyên bố ra tin tức vô cùng nặng ký này.
Một viên đá đã dấy lên ngàn cơn sóng!
Tu sĩ trong điện nghe thấy tin tức này đều lập tức ồn ào lên, rối rít cảm thấy khó có thể tin.
Tên tuổi của Cửu Quốc Minh, đã kéo dài mấy vạn năm, từ lúc thành lập tới giờ chưa từng sửa đổi.
Trong lúc đó tuy có những đại quốc suy sụp, rồi những đại quốc mới có thể gia nhập vào.
Nhưng nắm giữ quyền nói chuyện vẫn luôn là chín nước lớn, hiện tại cục diện lại muốn thay đổi ư?
Đây là chuyện trước nay chưa từng có!
Trong thoáng chốc, đã có tu sĩ dường như cảm nhận được một trận thủy triều mãnh liệt, kinh thiên động địa ập tới.
Đây là thủy triều lịch sử!
"Cái này..."
Trên mặt Lưu Ngọc vẫn không thay đổi gì, nhưng trong lòng thì cực kỳ ngạc nhiên.
"Đây có phải mang ý nghĩ, sau chiến tranh thì thực lực của Yến quốc, Nam Du quốc tại Cửu Quốc Minh đã suy sụp rất nhiều."
"Đối với hai đạo chính ma càng bị động hơn."
"Hay là do nội bộ Liên minh tranh quyền đoạt lợi?"
Trong lòng của hắn hiện ra những suy nghĩ này, chẳng qua vẫn có khuynh hướng nghiêng về loại thứ nhất hơn.
Đầu tiên là chuyện ở Yến quốc, Nam Du quốc, không phải dưới tình huống bình thường thì sẽ tự nhiên xảy ra, mà do chính ma can thiệp mới có kết quả như vậy.
Nếu hưng suy bình thường của những quốc gia lớn, dù có xuống dốc đi nữa, dĩ nhiên cũng sẽ quật khởi lại, nhìn chung thực lực cũng không thay đổi gì nhiều.
Nhưng bởi vì chính ma can thiệp, Cửu Quốc Minh nhất định phải giải quyết dứt khoát, nếu không hậu quả về sau sẽ càng nghiêm trọng hơn.
Đột nhiên mất đi hai đại quốc trụ cột, có thể nói là thương gân động cốt, thực lực suy sụp cũng là chuyện bình thường.
"Mà càng quan trọng hơn chính là..."
"Mượn tên tuổi tiêu diệt phản nghịch, mấy đại quốc như Sở quốc, Tề quốc đã chiếm được lượng lớn lợi ích tại Yến quốc, Nam Du quốc."
"Muốn những quốc gia này phun ra những lợi ích đã ăn vào thì gần như là chuyện không thể nào."
"Có thể đoán được chính là, chuyện lần này chắc chắn sinh ra ảnh hưởng rất lớn tới Cửu Quốc Minh, rốt cuộc thật khó để trở lại bố cục trước kia."
"Thời buổi loạn lạc rồi."
Lưu Ngọc nhẹ nhàng thở dài, sinh ra một chút cảm giác áp bức.
Loại cảm giác áp bức này của hắn cũng không phải không có nguyên nhân.
Xảy ra loại chuyện như này, giữa từng cái Liên mình còn có thể giữ gìn bình tĩnh nổi nữa sao?
Nhìn thấy thực lực của những nước khác tăng cường, những nước không thu được cái gì kia có thể thờ ơ được sao?
Thực lực Cửu Quốc Minh tổn hại nghiêm trọng, hai đạo chính ma có thể thừa cơ đó xâm phạm hay không?
Tất cả đều không thể biết được ở thời điểm hiện tại.
Lưu Ngọc có Tiên Phủ làm hậu thuẫn, chỉ cần có đủ thời gian, có lòng tin là sẽ trở thành tu sĩ cấp cao.
Nhưng dưới thế cục Thiên Nam trước mắt, lại khiến hắn hơi lo lắng.
Nếu có thể tu luyện lúc bình yên, chuyện một đi không trở lại, chắc chắn hắn sẽ không nguyện ý gặp phải.
Chỉ là tu vi Trúc Cơ hậu kỳ lại có thể thay đổi được gì đâu?
Bất chợt nghe thấy Liên minh biến động, trong lòng Lưu Ngọc sinh ra hàng nghìn suy nghĩ, tiếng nghị luận bên cạnh cũng vang lên không dứt.
Đa số tu sĩ đều hơi lo lắng về chuyện này.
Dù sao thực lực Cửu Quốc Minh, không, Thất Quốc Minh vẫn còn ở đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận