Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 1143. Thật ma đạo (2)



Chương 1143. Thật ma đạo (2)




Đối phương rõ ràng có tu vi bình thường, tướng mạo bình thường, nhưng trong mắt lại là ánh sáng ung dung rực rỡ đủ loại sắc màu.
Điều này khiến nàng ta nghĩ mãi không ra.
Ngọn lửa trong lòng cũng suýt không thể áp chế được!
"Người này vừa rồi đã nhiều lần cận kề biên giới sinh tử!”
"Nếu hắn có bài tẩy, thì không có lý do gì hắn không lấy ra, tại sao lại phải mạo hiểm tính mạng của mình."
"Bất kể là như thế nào, nhiệm vụ của trưởng lão không thể không hoàn thành, thù của sư đệ sư muội cũng không thể không báo."
"Trái lại mình muốn xem thử, người này rốt cuộc có phải đang cố làm ra vẻ hay không!"
Im lặng chừng mấy hơi thở, nghĩ tới ba vị sư đệ sư muội đều chết trên tay người nọ, Nhậm Hồng Nhan không kiềm chế nổi lửa giận trong lòng.
Vì chuyến đi bí cảnh lần này, nàng ta chuẩn bị vô cùng đầy đủ, vô cùng có tự tin là có thể ứng phó với bất kỳ tình huống nào.
Tựa như trước lúc, bọn họ vượt mọi chông gai, chiến thắng bất kể có là cường định thế nào!
"Đinh đinh đinh..."
Đưa ra quyết định, ngón tay thon dài trắng nõn của Nhậm Hồng Nhan bắt đầu gảy dây đàn, tiếng đàn với âm luật kỳ lạ lập tức vang lên.
Từng sợi Linh quang màu đỏ bay lên, quấn quanh phía trên cổ cầm màu đỏ thẫm, nhanh chóng hóa thành hình dáng từng con Hỏa Điểu.
"Hỏa Liệt Điểu."
Lưu Ngọc nhìn kỹ lại, lập tức nhận ra thân phận của con chim này.
Hỏa Liệt Điểu trưởng thành có thể đạt tới nhị giai thượng phẩm, tương đương với tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ, Ly Huyền kiếm cũng đã dung hợp tinh phách của một con này.
"Vèo..."
Một hơi ngưng kết ra ba con Hỏa Liệt Điểu đều phát ra uy thế tương đương Trúc Cơ hậu kỳ, sau một tiếng kêu to thì chúng lập tức sải rộng cánh, bay về phía Lưu Ngọc.
Bên trong môi trường như tầng ba của bí cảnh này, thực lực của chim điểu còn phải tăng lên vài phần.
Nhìn ba con Hỏa Liệt Điểu đang bay ra này, trên mặt Nhậm Hồng Nhan tràn đầy sương lạnh, động tác dường như còn chưa kết thúc.
Từng sợi Linh quang màu đỏ tiếp tục bay lên, rồi ngưng tụ ra một cây trường thương, một thanh trường kiếm.
Hai pháp khí ảo ảnh đều vô cùng giống thực bắn về phía Lưu Ngọc!
Hiển nhiên nàng ta bắt đầu nghiêm túc đối phó, cũng chính là đã do tiếp nhận phần kinh nghiệm lúc trước.
Nhằm vào khuyết điểm đơn giản nhất của thể tu, chế định thay đổi càng nhiều thế công, hơn nữa còn dùng toàn lực, không giữ lại chút gì.
"Ngược lại đúng là khiến Lưu mỗ rửa mắt mà nhìn."
Đối với thế công cuộn trào mãnh liệt đánh tới, Lưu Ngọc chỉ mỉm cười.
Sở dĩ thái độ thay đổi như vậy chủ yếu là bởi vì với thực lực bây giờ của song phương, đơn độc một phương đều không thể uy hiếp hắn.
Hơn nữa song phương đang đánh túi bụi như thế bỗng nhiên liên thủ lại với nhau là khả năng rất nhỏ.
Huống hồ, thái độ của hắn chỉ biến hóa một chút, còn chưa đến mức khiến tất cả tu sĩ đều cảm giác được uy hiếp, rồi liên thủ lại đối phó mình.
Trong lúc hắn đang suy nghĩ, ba con Hỏa Liệt Điểu hư ảnh đã bay tới gần.
Thấy thế, Lưu Ngọc không chút hoang mang, đưa tay sờ một cái lên túi trữ vật ở bên hông.
Một cái chớp mắt sau đó, hai tấm phù lục da thú vẽ phù văn màu vàng lập tức xuất hiện ở trong tay.
Kim Phong Tán Hình Phù!
Lưu Ngọc rót pháp lực vào, hai tấm "Kim Phong Tán Hình Phù" lập tức lấp lánh Linh quang, sau đó chúng từ trong tay hắn bay tới trước người.
Dưới sự chỉ dẫn của thần thức, chúng hóa thành hai luồng gió lạnh thực cốt tiêu hồn, quét về phía ba con Hỏa Liệt Điểu ảo ảnh.
Hai trận gió nhẹ màu vàng, có vô số điểm sáng màu vàng lấp lóe, tựa như là cát vàng mà những kẻ đào vàng đã khổ sở đào ra, nhìn qua vô cùng mỹ lệ làm rung động lòng người.
Chỉ là bên trong phần mỹ lệ này, lại ẩn chứa thuộc tính Kim sắc bén đã phát huy lên mức cực hạn, có thể khiến mọi thứ thực cốt tiêu hồn!
"Vù vù...."
Kim phong và Hỏa Điểu gặp nhau, căn bản là không có e ngại đốt lên những ngọn lửa, nỗ lực xuyên qua thân thể của ba con Hỏa Liệt Điểu này.
Hai loại thuộc tính gặp nhau, lập tức bạo phát trận đối kháng kịch liệt!
Một bên ánh vàng sáng chói, một bên lập lòe ánh đỏ, trong lúc nhất thời giằng co không ngừng nghỉ.
Hai đạo Kim Phong Tán Hình thuật và ba con Hỏa Liệt Điểu cân sức ngang tài, rơi vào thế triệt tiêu lẫn nhau.
Hư ảnh Hỏa Liệt Điểu này cuối cùng chỉ là hình ảnh do cỗ cầm màu đỏ thẫm ngưng tụ ra, không phải là yêu thú chân chính.
So với bản thể, chúng kém không chỉ là một chút, cho nên dù lấy nhiều địch ít thì chúng cũng chỉ chiếm được một chút thế thượng phong.
Mà Kim Phong Tán Hình thuật lại lấy công kích làm chủ, chính là pháp thuật số một số hai trong cảnh giới nhị giai.
"Không tệ."
Thấy hiệu quả của Kim Phong Tán Hình thuật, Lưu Ngọc khẽ gật đầu.
Loại bùa chú này hắn sử dụng nhiều nhất, cũng quen thuộc với uy năng của nó nhất.
Thân là Luyện Đan Sư, hắn có nhiều Linh Thạch hơn tu sĩ bình thường, chuẩn bị thêm chút phù lục hộ thân thì vẫn hợp lý đúng không?
Đối mặt một thương một kiếm đang tới gần, Lưu Ngọc vung vẩy Ám Nguyệt kiếm, trong giây lát liên tục chém ra hai kiếm.
"Keng keng."
Ám Nguyệt kiếm mang theo mũi kiếm nặng nề tận mấy vạn cân, vững vàng đánh lui hư ảnh pháp khí của một thương một kiếm.
Sau hai hơi thở, ba con Hỏa Liệt Điểu ảo ảnh và hai trận Kim Phong cùng nhau hóa thành Linh khí rồi tiêu tán.
Đối phương lại tăng thêm một vòng công kích, dưới uy năng mạnh mẽ của Linh Thạch, cũng bị hóa giải một cách nhẹ nhàng!
Lợi dụng khoảng cách giữa các đòn công kích của đối phương, Lưu Ngọc đối phó luôn với hư ảnh một thương một kiếm còn lại, vô cùng ung dung đơn giản.
"Kim Phong Tán Hình Phù" là nhị giai thượng phẩm, trong túi trữ vật của hắn vẫn còn! Hết chương 1143.



Bạn cần đăng nhập để bình luận