Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 1126. Nữu Khúc Ảnh (2)



Chương 1126. Nữu Khúc Ảnh (2)




Đối với kết quả như này, trong lòng Lưu Ngọc đã sớm đoán trước được, thấy thế hắn cũng không giận, vẫn chém ra kiếm ảnh để công kích.
Đối phương là Trúc Cơ đỉnh phong, hơn nữa còn cầm hai món Linh khí cực phẩm, tinh thông pháp thuật huyết đạo quỷ dị.
Đối với tu sĩ cường đại như vậy, không thể để một Trúc Cơ trung kỳ như hắn đần độn tiến lên chịu chết đúng không?
Cho nên Lưu Ngọc thoải mái mà làm màu một bên, chỉ dùng Ám Nguyệt kiếm chém ra kiếm ảnh công kích từ xa.
"Phanh", "Phanh", "Phanh"
Ba đạo huyết tiễn màu đỏ sậm lần lượt đánh vào trên màn sáng màu đỏ nhạt ở cửa động, uy năng cường đại khiến cho màn sáng không ngừng chấn động.
"Xì xì."
Sau đó huyết tiễn hóa thành chất lỏng màu đỏ như máu, không ngừng ăn mòn màn sáng màu đỏ nhạt, phát ra tiếng động như dầu chiên, cửa hang cũng bốc lên từng trận khói xanh.
"Hửm?"
Dưới một kích đã có được hiệu quả rõ ràng như thế, Chu Tử Văn hơi sững sờ.
Gã lập tức ý thức được, mặc dù trận pháp này còn có thể mở ra, nhưng trải qua nhiều năm ăn mòn thì uy năng không còn được bao nhiêu, vẫn còn có khả năng cưỡng ép công phá nó.
Thấy thế, động tác của gã không hề ngừng lại.
Bên trên tiết trượng màu đen cao chừng hai thước lóe lên ánh sáng tinh thạch màu hồng, gã lại đưa tay bắn ra ba đạo huyết tiễn càng thô càng lớn hơn nữa.
"Không hay, trận pháp không ổn, mau ngăn cản gã lại."
"Chúng ta tuyệt đối không thể để tên phản đồ này đạt được ý muốn, cầm theo Thánh Hỏa kiếm rời đi, hiện tại phải thanh lý môn hộ."
"Các vị, theo ta dùng toàn lực ra tay!"
Nhìn thấy màn sáng đỏ nhạt xuất hiện tình trạng bất ổn, nữ giáo chúng Tử Sam cau mày nói, lúc này nàng ta thúc đẩy một món Linh khí thượng phẩm và hai món pháp khí cực phẩm đánh về phía Chu Tử Văn.
Đối với khả năng này của nàng ta có được Linh khí thượng phẩm thì Lưu Ngọc cũng không thấy kỳ quái.
Cho dù Thánh Hỏa Giáo có nghèo túng đến đâu, nhưng dù gì cũng từng là giáo phái lớn một phương, nội tình không thể xem thường được.
Trước khi Thạch Nhân Kiệt chết, thực lực nhìn chung còn muốn vượt qua những thế lực Kim Đan khác.
Tử Sam chẳng những là giáo chúng hạch tâm mà bản thân nàng ta còn là Trúc Cơ hậu kỳ, ở trình độ nào đó đã "Không còn là bình thường", có được Linh khí thượng phẩm cũng không có gì là lạ.

"Đinh" "Ầm".
Bên trên biển lửa, năm người giao đấu kịch liệt.
Đối với Thánh Hỏa Giáo mà nói, Thánh Hỏa kiếm có ý nghĩa không hề bình thường, hơn nữa còn là một món Pháp Bảo cực kỳ mạnh, vốn không thể nào từ bỏ được.
Cho nên ba người Tử Sam ra tay không giữ lại chút nào, thái độ với việc đoạt lại kiếm là vô cùng kiên quyết.
Một đuổi một chạy, trong nháy mắt mấy người họ đã chạy tới gần lối ra.
Trước mắt đã không còn đi được, Chu Tử Văn chỉ có thể dừng bước, chính diện đối phó với công kích của bốn người Lưu Ngọc, Tử Sam.
Nhưng vẫn có thể ngẫu nhiên đánh ra pháp thuật huyết đạo lên màn sáng màu đỏ nhạt.
Ba người Tử Sam đều là Trúc Cơ hậu kỳ, cũng đều nắm giữ Linh khí thượng phẩm, chỉ có "Hồng Hạo" là thực lực khá thôi.
Đối mặt với vây công của bốn người, Chu Tử Văn dần rơi vào thế yếu, dần dần không thể ra tay công kích tới màn sáng màu đỏ nhạt được nữa.
"Pháp thuật huyết đạo, Trúc Cơ đỉnh phong, thực lực cường đại."
"Ra tay nham hiểm độc ác."
"Hồng đạo hữu, ngươi có cảm giác thủ đoạn của tên phản đồ này dường như hơi quen thuộc, giống như trước đây đã từng gặp qua?"
Tử Sam truyền âm nói.
Nhìn qua pháp thuật huyết đạo thi triển kia, cùng với từng sợi huyết khí lượn lờ quanh thân, còn có hơi thở tanh ác của Chu Tử Văn, vẻ mặt của nàng ta cực kỳ nghiêm trọng, dường như nghĩ tới điều gì đó.
"Lời của Tử Sam tiên tử là có ý gì?"
Thu được truyền âm, trong tay Lưu Ngọc đang cầm Ám Nguyệt kiếm vẫn liên tục ra tay, vội truyền âm trả lời.
Sau đó lại dò xét dáng vẻ của Chu Tử Văn lần nữa, cũng có loại cảm giác quen thuộc đã từng biết tới.
Bỗng nhiên, ánh mắt của hắn nheo lại, đột nhiên nghĩ tới cái gì, thăm dò thử:
"Tiên tử là chỉ…"
Nhìn tiết trượng màu đen của Chu Tử Văn, tiện tay bắn ra pháp thuật huyết đạo, vẻ mặt Tử Sam nghiêm trọng gật nhẹ đầu:
"Hồng đạo hữu nghĩ không sai, chính là "Nữu Khúc Ảnh"!"
Sau đó nàng ta hơi thất thần lẩm bẩm:
"Nhưng từ nhỏ Chu Tử Văn đã được Thánh Giáo thu dưỡng, tự tay Thạch trưởng lão dốc lòng dạy bảo, tại sao lại biến thành dáng vẻ này?"
"Vì sao muốn làm phản đồ? Vì sao từ bỏ nhân tính? Vì sao lại là Nữu Khúc Ảnh?"
Chẳng qua những nghi vấn này của Tử Sam, từ sau khi Thạch Nhân Kiệt trưởng lão chết đi đã định sẵn là không có lời giải đáp.
Mà sự thật lại bày ra trước mắt, Dương thúc đột tử, Thánh kiếm bị đoạt, nàng ta không thể nào buông tha cho tên phản đồ này!
"Nữu Khúc Ảnh?"
Nghe vậy, trong lòng Lưu Ngọc cũng cẩn trọng hơn.
Tà tu của khu vực Tây Sa hung hăng ngang ngược, Thần Sa Môn liên hợp với những thế lực tu tiên lớn nhỏ thành lập chỗ treo thưởng, ý định là đả kích sự kiêu ngạo của tà tu.
Tu sĩ bị đặt ở chỗ treo thưởng, đều bị điều tra có chứng cứ vô cùng xác thực, là hạng người vô pháp vô thiên.
Giết người, đoạt bảo, gian dâm cướp bóc, huyết tế phàm nhân, đủ loại việc ác đều không thiếu cái nào.
Trong đó tà tu được treo thưởng cao nhất chính là Nữu Khúc Ảnh, so với tà tu bình thường thì chỉ có hơn chứ không kém. Hết chương 1126.



Bạn cần đăng nhập để bình luận