Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 1131. Giao chiến hỗn loạn (2)



Chương 1131. Giao chiến hỗn loạn (2)




Hậu quả là khó mà lường được!
Đến lúc này, Đường Thiên Bảo cũng đoán được mục đích của đối phương, hơn phân nửa là vì Thánh Hỏa kiếm và bí cảnh.
"Trước tiên cứ qua loa cho có lệ, thử tách bọn họ ra, bất kể là thế nào cũng không để đối phương liên thủ với nhau."
Trong lòng của hắn ta nhanh chóng nghĩ ra đối sách, gần như trong lúc ba người Nhậm Hồng Nhan, và nam tu Vô Mi xuất hiện thì đã lập tức truyền âm lôi kéo:
"Đạo hữu Thiên Nhất Tông."
Chẳng qua sau khi hắn ta truyền âm đi, lại không nhận được bất cứ lời đáp trả nào.
Nhậm Hồng Nhan vốn không để ý tới, nàng ta biết tầm quan trọng của Thánh Hỏa kiếm và Thánh Hỏa lệnh, kiểu người "Ngu trung" như Đường Thiên Bảo thì vốn không thể nào bỏ qua hai thứ này.
"Đạo hữu Thiên Ma Tông, Thiên Nhất Tông và quý tông là tử địch của nhau."
Tử Sam cũng thử truyền âm, xuất phát từ quan hệ của Thiên Nhất Tông và Thiên Ma Tông, định dựa vào đây tách biệt hai người họ.
Nhưng chẳng biết tại sao, từ đầu đến cuối đều không có ai trả lời, không biết người kia đang cân nhắc ý nghĩ gì.
Trong vài hơi thở ngắn ngủi này, bốn người Đường Thiên Bảo vẫn luôn cố gắng lôi kéo Nhậm Hồng Nhan và nam tu Vô Mi, nhưng vẫn không thu hoạch được gì.
Thực lực của hai bên chênh lệch nhiều cũng khiến Đường Thiên Bảo, Tử Sam không dám chủ động ta tay, vừa suy nghĩ cách đối phó vừa không ngừng thử chia rẽ đối phương.
Sau vài hơi thở nữa, dường như đã bàn bạc xong, Chu Tử Văn, Nhậm Hồng Nhan, nam tu Vô Mi cùng nhau nhìn về phía bọn người Đường Thiên Bảo, mang theo sát ý lạnh lẽo như băng.
Ba người Nhậm Hồng Nhan còn khá tốt, chứ trên mặt của Chu Tử Văn và nam tu Vô Mi là vẻ ác ý chẳng hề che giấu.

Đối phương trao đổi với nhau cả trong tối lẫn ngoài sáng một hồi, giữa mấy hơi thở này Lưu Ngọc vẫn lựa chọn lạnh nhạt, thờ ơ.
Trên mặt lộ ra vẻ ngưng trọng, trong mắt cũng là sự kiêng kị vừa đủ, từ xa nhìn qua năm người Chu Tử Văn, nhưng không nói gì.
Thế cục phát triển tới bước này, đã không cần hắn trợ giúp nữa rồi.
"Bắt đầu rồi."
Nhìn thấy động tác của năm người kia, trong lòng Lưu Ngọc lóe lên ý nghĩ này.
Mặc dù thực lực hai bên khác biệt khá lớn, nhưng hắn lại không cho rằng trận đại chiến này sẽ xuất hiện tình huống nghiêng về một bên.
Đầu tiên là Thiên Nhất Tông, Thiên Ma Tông không phải cá mè một lứa, tu sĩ hai tông nhất định vẫn còn kiêng kỵ lẫn nhau, chưa chắc có thể phát huy toàn lực.
Tiếp theo là thái độ mập mờ của Chu Tử Văn, cho dù mấy người tạm thời không liên thủ nhưng mỗi người đều có mục đích riêng cần phải đạt được.
Loại tình huống này, năm người gần như không có cách nào giữ lại nữa mà phải cố gắng xuất toàn lực chiến đấu.
Lưu Ngọc đang suy nghĩ xem có nên bại lộ thực lực thật của mình vào lúc thích hợp hay không, để khiến hai bên càng chém giết kịch liệt hơn, cuối cùng dễ dàng kết thúc công việc của mình.
"Chậm đã, đạo hữu Thiên Ma Tông."
Thấy động tĩnh của năm người đối phương, đến lúc này Đường Thiên Bảo vẫn không muốn trực tiếp khai chiến, vẫn không nguyện từ bỏ ý đồ chia rẽ hai bên.
Chẳng qua đáp lại lời hắn ta lại là tiếng đàn lúc cao lúc trầm!
"Ting… Tang…"
Nhậm Hồng Nhan ra tay trước, một tay nâng cổ cầm màu đỏ thẫm, một tay nhẹ nhàng gảy dây đàn, tư thái xinh đẹp, vô cùng có tính thưởng thức.
Theo tiếng đàn vang lên, thân đàn màu đỏ thẫm lập tức lưu chuyển Linh quang màu đỏ nhàn nhạt, từng tia Linh quang nổi lên, ngưng tụ thành những mũi tên lông vũ màu đỏ bắn ra, bao trùm năm người của Thánh Hỏa Giáo tính luôn cả Lưu Ngọc.
Cùng lúc đó, hai tên sư đệ của nàng ta cũng lập tức ra tay, xuất ra Linh khí pháp khí!
Giống như đã phân chia xong đối thủ, mưa tên màu đỏ bắt đầu công kích ở phạm vi tương ứng, chẳng qua đa phần uy năng đều trút về phía nữ giáo chúng Tử Sam.
Mà hai người Thiên Nhất Tông, một người tìm tới giáo chúng Trúc Cơ hậu kỳ, một người khác với mục tiêu rõ ràng là Lưu Ngọc.
Ba người Thiên Nhất Tông ở bên trái của Chu Tử Văn, bắt đầu ra tay với ba người Lưu Ngọc, Tử Sam. Mà nam tu Vô Mi của Thiên Ma Tông thì đứng bên phải Chu Tử Văn, bắt đầu ra tay với một tên giáo chúng Trúc Cơ hậu kỳ khác.
Mà bản thân Chu Tử Văn ở giữa, từ xa nhìn qua Đường Thiên Bảo với vẻ mặt không chút biểu tình, toàn thân tràn đầy máu tươi, có mùi tanh hôi nhàn nhạt.
Linh khí cực phẩm tiểu đao màu đen đã bắt đầu bắn ra, hóa thành một đạo hắc quang sắc bén.
Đồng thời Linh khí tiết trượng màu đen nhẹ nhàng vun vẩy, tinh thạch màu máu trên đó khẽ tỏa sáng, chỉ bấm vài pháp quyết, ba đạo huyết tiễn đã bắn ra, mục tiêu đánh thẳng về phía Đường Thiên Bảo.
"Xem ra, Chu Tử Văn là muốn đánh một trận như kiểu "Hoàn thành PK" với Đường Thiên Bảo, kết thúc ân oán ngày xưa, quyết định tương lai của Thánh Hỏa Giáo."
Trong đầu Lưu Ngọc lóe lên ý nghĩ này.
Cảm nhận được uy thế của ba đạo huyết tiễn và tiểu đao màu đen, thậm chí còn vượt qua uy năng của Trúc Cơ đỉnh phong, hắn biết Chu Tử Văn ra tay không chút lưu tình, thật sự nổi lên sát tâm với Đường Thiên Bảo.
Đường Thiên Bảo bị đánh lén bị thương, thực lực không thể phát huy hoàn toàn, đối mặt với "Nữu Khúc Ảnh" danh chấn thiên hạ thì tỷ lệ thắng dĩ nhiên sẽ nhỏ hơn rất nhiều.
Chẳng qua hai người đều là Trúc Cơ đỉnh tiêm, ai cũng không biết người kia có đòn sát thủ lợi hại gì, chỉ dựa trên trạng thái hai bên mà phân định thắng bại, muốn thật sự xác định được thì phải đánh rồi mới biết.
"Đáng tiếc, mặc kệ là ai thắng ai thua, đều không còn quan trọng."
Lưu Ngọc mỉm cười, trong con ngươi đen như mực lóe lên sự lạnh lẽo.
Cảnh giới Trúc Cơ đỉnh phong, Ma Hỏa luyện nguyên lần thứ tám, thần thức hai mươi dặm, Linh khí cực phẩm và ba đạo tề tu. Hết chương 1131.



Bạn cần đăng nhập để bình luận