Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 553. Âm Minh Linh Xà

Chương 553. Âm Minh Linh Xà
Vẻ mặt Lưu Ngọc không chút thay đổi, nhưng trong lòng đã nhanh chóng suy nghĩ, một lúc sau thì mới thăm dò:
"Nhất định phải có Hồng mỗ đến sao? Hồng mỗ nguyện ý tổn hao Linh Thạch, mời một vị Trúc Cơ hậu kỳ, thực lực không tầm thường cùng hiệp trợ đạo hữu, có thể đạt được hiệu quả như vậy thôi."
"Hơn nữa trước khi chuẩn bị đi sẽ phát Lời Thề Tâm Ma, đảm bảo sẽ không xuất hiện chút ngoài ý muốn nào, đạo hữu cảm thấy thế nào?"
Nhưng Thanh Tùng lão đạo lại lắc đầu, cười không nói.
Bờ môi Lưu Ngọc khẽ nhếch, chỉ muốn lại thử xem có thể dùng tài nguyên tu tiên để đổi hay không, nhưng đột nhiên cảm nhận thấy có động tĩnh nên quay đầu nhìn về bậc cầu thang.
Một tu sĩ mặc hắc bào trùm mũ che mặt, bên hông treo mấy cái túi, chậm rãi đi tới.
Chỉnh là nam tu hắc bào chẳng biết phải là tu sĩ Ngự Linh Tông hay không kia!
"Bần đạo chỉ nói tới đây thôi, Hồng đạo hữu không ngại trở về suy nghĩ thử xem."
"Chỉ cần giúp bần đạo đánh giết hoặc là đánh bại yêu thú thủ hộ, phối phương và tin tức Linh thảo nhất định xin hai tay dâng lên."
"Nếu đạo hữu đã suy nghĩ kỹ, giờ Ngọ ba ngày sau lại đến Phong Vũ Lâu trao đổi.”
Thanh Tùng lão đạo cười nói, sau đó nâng chung trà lên, ý tứ không cần nói cũng biết.
Lưu Ngọc biết lão đạo này đã quyết ý, có tiếp tục khuyên bảo nữa, có lẽ cũng không có hiệu quả.
Thấy ý định bưng trà tiễn khách của lão rất rõ ràng, hắn cũng không muốn tiếp tục chờ, nói một câu sẽ suy nghĩ kỹ rồi đứng dậy đi xuống dưới lầu.
Trên đường đi đến cầu thang gỗ, Lưu Ngọc quay đầu lại liếc mắt nhìn một cái, vừa đúng lúc nhìn thấy nam tử hắc bào đang ngồi xuống.
"Nếu như ta đoán không sai, Thanh Tùng lão đạo mời thêm một người khác giúp đỡ, chính là người này."
Trong đầu lóe lên ý nghĩ này, Lưu Ngọc ra khỏi Phong Vũ Lâu.
Sau khi xác nhận không có tu sĩ theo dõi, hắn tìm một hẻm nhỏ khôi phục lại tướng mạo ban đầu, trở về Ngọc Đan Đường.
Không có báo cho Giang Thu Thủy biết, Lưu Ngọc mở cấm chế rồi đi vào phòng rồi ngồi xuống, sau đó bắt đầu suy nghĩ.
Đầu tiên là Thanh Tùng lão đạo cắn chặt điều kiện nhất định không chịu thay đổi, lần này nếu muốn lấy được phối phương Thương Lãng Linh thủy thì nhất định phải tiến vào Kim Tinh chi mạch, ít nhất phải đánh bại yêu thú mới lấy được Linh vật Kim Đan.
Sau đó Lưu Ngọc còn đang suy nghĩ xem mình có nên từ bỏ cơ hội lần này hay không, dù sao tu vi vừa đột phá không lâu, nhất thời không cần nghĩ ngợi quá nhiều về phần bình cảnh kia.
Chỉ là phần Linh vật khử độc này còn dùng Linh thảo để điều chế, hơn nữa có thể cải thiện một ít tư chất khiến hắn do dự không chắc.
Nếu có thể có được phối phương, hắn sẽ có thể thông qua sự thúc đẩy của Tiên Phủ, liên tục không ngừng chế ra Thương Lãng Linh thủy, sau đó sẽ không cần lo lắng vì độc đan nữa, ít nhất ở cảnh giới Trúc Cơ là không cần lo lắng.
Chỉ cần còn dùng đan dược thì chắc chắn sẽ sinh ra độc đan, cho dù là thải ra một lượng lớn độc đan trong một lần, nhưng chỉ cần còn dùng đan dược phục dụng tiếp thì tất nhiên sẽ lại sinh ra độc đan.
Mặc dù độc đan không nhiều, sẽ không tạo thành ảnh hưởng với tu sĩ, nhưng lại không chịu nổi việc mỗi ngày Lưu Ngọc đều dùng một viên đan dược Dưỡng Thần đan để tu luyện.
Đổi lại là các Linh vật khác thì chỉ có thể dùng một lần, sau đó lại phải tiếp tục tìm kiếm, như vậy sẽ tiêu tốn một lượng tinh lực nhất định.
Nhưng nếu có được phối phương Thương Lãng Linh thủy, thu thập đủ Linh thảo là có thể liên tục không ngừng điều phối ra, một lần vất vả mà suốt đời nhàn nhã giải quyết được vấn đề này.
Trong lòng hắn không muốn chỉ gặp thoáng qua Thương Lãng Linh thủy như vậy, sau đó Lưu Ngọc lại bắt đầu cân nhắc sự nguy hiểm trong lần hành động này, trong lòng đánh giá thực lực của Thanh Tùng lão đạo và Trùng tu hắc bào.
Cuối cùng đưa ra kết luận, sức uy hiếp của hai người này với mình không lớn lắm.
Thanh Tùng lão đạo là một tán tu, mặc dù tán tu có thanh danh nhất định nhưng không được coi là tu sĩ có danh tiếng.
Cảnh giới của lão tuy cao, nhưng công pháp và pháp khí tu luyện lại không quá tốt, chiến lực hẳn không khác gì đệ tử thân truyền của tu sĩ Kim Đan, với hắn cũng coi như ngang bằng nhau.
Dù sao hắn cũng dựa vào Linh khí và pháp thuật Kinh Thần Thích, pháp lực sẽ càng tinh thuần hơn tu sĩ Trúc Cơ kỳ bình thường, chỉ là tổng pháp lực không đủ, giằng co lâu sẽ gây bất lợi cho chính mình.
Mà tu vi của nam tu hắc bào chỉ có Trúc Cơ trung kỳ, là một tu sĩ của Ngự Linh Tông hư hư thực thực, sáu, bảy phần thực lực của hắn ta phải xem ở Linh thú Linh trùng. Chỉ là cảnh giới của hắn ta tương đương với mình, cho dù là Linh trùng hung mãnh, Lưu Ngọc cũng tự tin có thể dùng pháp khí Linh khí để tranh tài.
Nếu hai người hợp sức, lấy được Phù Bảo thì chắc chắn có thể thảnh thơi mà rút lui, dù sao giá cả Phù Bảo cũng phải hơn vạn Linh Thạch, vốn không phải thứ mà đa phần những tán tu hay tu sĩ tông môn cần dùng đến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận