Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 728. Lạt thủ tồi hoa (5)

Chương 728. Lạt thủ tồi hoa (5)
Chương 728: Lạt thủ tồi hoa (5)
Thế nhưng nàng chỉ kịp vội vàng thốt lên một câu rồi nhanh chóng chống lại.
Trong bốn người thì linh áp của Lưu Ngọc là mạnh nhất, hơn nữa hắn còn có linh khí thượng phẩm, Bạch Liên Hoa cũng coi trọng hắn nhất.
Nàng nhanh chóng rút thanh đoản kiếm màu bạc của mình ra, đối đầu trực tiếp với vật nhọn với tốc độ cực nhanh kia, sau đó điều khiển đài sen chặn lại đường tấn công của Ly Huyền kiếm.
Sau đó nàng lần mò túi trữ vật, lấy ra hai lá phù lục nhị giai rồi ném về phía ba người bọn Nhan Khai.
Biểu hiện của Bạch Thái Hoàng cũng khá được.
Đầu tiên, nàng ta biến pháp bảo phòng ngự cực phẩm hình giọt nước màu đỏ dài tới khoảng một trượng để ngăn lại hai người trước mặt, phòng ngừa bọn họ đánh lén.
Tiếp đó nàng ta lấy một cái phi tiêu hình chữ thập màu xanh lam ra, ném thẳng vào Hồng Hỏa Tiễn Thỉ của Nhan Khai.
“Uỳnh uỳnh”
“Ầm ầm”
“Xẹt xẹt.”
Pháp khí, linh khí và pháp thuật va chạm nhau tạo nên những tiếng vang cực lớn, phá vỡ màn đêm yên tĩnh.
Những tiếng vang ấy cũng đánh thức những con dã thú đang say ngủ, chúng cảm nhận được uy lực khiến cơ thể mình run rẩy nên đã lựa chọn rời đi theo bản năng.
Cây cối chịu ảnh hưởng từ những đợt giao thủ và bị hủy hoại, nghiền nát.
Vùng đất xung quanh nơi mọi người giao đấu cũng biến thành một khu trống trải.
Thang kiếm màu bạc kia cũng là linh khí thượng phẩm, mặc dù phẩm chất không bằng U Minh Đoạn Hồn chùy song với tu vi hơn hẳn một bậc của Bạch Liên Hoa, món đồ này và đối thủ của nó vẫn ngang tài ngang sức, cả hai cùng bật lùi về phía sau.
Còn về đài sen thì là một pháp bảo phòng ngự cực phẩm, với tu vi Trúc Cơ hậu kỳ của Bạch Liên Hoa, nó cũng sẽ không xuống thế hạ phong trong một khoảng thời gian ngắn.
Lưu Ngọc không dùng hết toàn lực của linh khí cực phẩm nên trông hắn có vẻ không chiếm chút thế thượng phong nào!
Còn Nhan Khai đang tranh đấu với Bạch Thái Hoàng thì đang dần rơi vào thế hạ phong.
Bạch Thái Hoàng được Bạch Liên Hoa bồi dưỡng như một người nối nghiệp của Bạch gia, tu vi của nàng ta không những thâm hậu mà pháp khí cũng không hề thua kém, hơn nữa cũng không phải nàng ta chưa từng trải qua những trận chiến như vậy nên năng lực phát huy của nàng ta vẫn khá ổn.
Còn về biểu hiện của hai tu sĩ ở thế lực phụ thuộc kia thì cũng chỉ ở mức bình thường.
Hai người một người là trung kỳ, một người là sơ kỳ, song vẫn phải lóng ngóng tay chân bởi những lá phù lục nhị giai mà Bạch Liên Hoa ném ra. Nom pháp lực của họ đang xao động, mặt mày nghiêm túc, dường như cũng không phải bọn họ không cố gắng.
Đợi hai người khó khăn lắm mới đánh tan được pháp thuật trước mắt thì lại lập tức phải đối mặt với một luồng pháp thuật mới, hai người họ không thể tề tựu với Nhan Khai để bao vây tấn công Bạch Thái Hoàng.
Bỗng chốc, cục diện trở nên cân bằng hơn.
Một mình Bạch Liên Hoa đối phó với ba vị Trúc Cơ tu sĩ trong đó có Lưu Ngọc, song có vẻ thực lực của nàng cũng không hề tầm thường.
Cách đánh của nàng như thể nghiêng về phía gây bất lợi cho một mình Lưu Ngọc.
Mặc dù đôi bên đang tranh giành, song Lưu Ngọc không hề sốt sắng, cũng không có ý trách cứ biểu hiện không ổn của hai người Ngô Phương.
Ngược lại hắn âm thầm khẳng định hai người họ thông qua truyền âm.
Dẫu sao thì tu vi của hai người họ cũng ở mức bình thường, trong tay chỉ có pháp khí cực phẩm bình thường, thực lực quả thực sẽ có hạn.
Nếu bắt bọn họ mở khóa linh phù nhị giai thượng phẩm thì rất có thể họ sẽ bị thương.
Phải biết rằng đối phương là Liên Hoa tiên tử với danh tiếng lẫy lừng, đồng thời cũng là Chế phù sư nhị giai thượng phẩm nổi tiếng.
Hiện giờ mặc dù Lưu Ngọc có quyền hạn lớn, có thể ra lệnh cho hai người họ làm việc, song hắn sẽ không bảo họ làm những việc tự hại bản thân.
Nếu như hắn ra lệnh như thế thật, dù hai người kia không làm theo thì tông môn cũng sẽ không truy cứu trách nhiệm của bọn họ.
Dẫu sao thì bảo các tu sĩ của thế lực phụ thuộc trực tiếp đi tìm chết thì đúng là không biết phải ăn nói làm sao.
“Dù là Chế phù sư nhị giai, song phù lục nhị giai trong tay nàng ta cũng không thể nhiều quá được.”
Đôi mắt Lưu Ngọc lạnh như băng, sau khi truyền âm, hắn điều khiển Ly Huyền kiếm và U Minh Đoạn Hồn chùy tấn công không ngừng, không để cho đối phương có cơ hội trở mình.
Giống như đan dược, phù lục nhị giai cũng rất khó luyện chế.
Bởi liên quan đến uy lực của pháp thuật nhị giai cần phải có lá phù có phẩm chất tốt thì mới truyền tải được, hơn nữa cũng cần tu sĩ phải thành thạo pháp thuật tương ứng hoặc khi chế tạo có tu sĩ thi triển pháp thuật.
Huống hồ uy lực càng lớn thì càng nhiều điều bất ổn, muốn chế tạo thành công và phong ấn thì độ khó cũng tăng lên rất nhiều.
Do chịu sự hạn chế từ nhiều yếu tố nên dù có là Chế phù sư nhị giai thượng phẩm thì trong tay cũng không thể có quá nhiều phù lục nhị giai được.
Vậy nên cách đấu này của Bạch Liên Hoa không thể kéo dài quá lâu, rồi cũng sẽ đến lúc nàng kiệt sức.
Bạn cần đăng nhập để bình luận