Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 789. Thưởng phạt phân minh

Chương 789. Thưởng phạt phân minh
Lãnh Nguyệt Tâm có thể hiểu được thâm ý trong lời nói của Lưu Ngọc, cũng biết mình nên trả lời như thế nào.
Nhưng trong lòng nàng, lại bỗng dưng sinh ra một ý nghĩ hung tàn, muốn làm trái lại ý muốn của đối phương!
Như thể trong lòng nàng có một con dã thú ngỗ nghịch khát máu, không muốn tiến vào trong lồng giam, không muốn phải mang lên xiềng xích!
Chỉ là không muốn bị ràng buộc, có thể khát máu làm bất cứ điều gì tùy thích!
“Không ổn!”
Lãnh Nguyệt Tâm thầm nghĩ không tốt, nàng vội vàng tập trung tâm sức trấn áp lại “dã thú khát máu” trong lòng.
Mượn dùng ngoại vật nâng cao cảnh giới, suy cho cùng vẫn có một vài tai họa ngầm.
Mà ảnh hưởng của ma công, lúc này cũng đã lần vào theo kẽ hở.
Nó khiến cho nàng tiến vào trạng thái “mất kiểm soát”, trượt xuống một bước lớn trước vực thẳm không đáy.
Trong ánh mắt Lãnh Nguyệt Tâm lấp lánh huyết quang, khí tức toàn thân hỗn loạn, cố gắng điều chỉnh lại trạng thái của chính mình.
Vẻ mặt Lưu Ngọc không chút biểu cảm nhìn vị nữ tu trước mắt mình, hắn hiểu rõ trạng thái bất thường của nàng lúc này, thấy vậy cho nên cũng không có lên tiếng thúc giục.
“Thưa sư huynh, Nguyệt Tâm hiểu được.”
“Chắc chắn ta sẽ khống chế được chính mình, sẽ không gây thêm phiền phức cho sư huynh.”
Qua một lúc sau, huyết quang trong ánh mắt Lãnh Nguyệt Tâm được thu lại, khí tức cũng dần dần ổn định lại, nàng cắn chặt răng đáp lại.
Nàng từng nhìn thấy thủ đoạn của Lưu Ngọc, cho dù là tu vi có nâng cao lên một tiểu giai đi nữa, cũng không nắm chắc khả năng chống lại hắn.
Càng huống hồ còn có quy củ tông môn, nàng lại càng không thể chống lại mệnh lệnh của lĩnh đội.
Cho nên đối với yêu cầu này của Lưu Ngọc, nàng chỉ có thể thu liễm lại hành vi của chính mình, không dám, cũng không thể làm trái mệnh lệnh.
“Rất tốt.”
“Lãnh sư muội vừa mới nâng cao cảnh giới, tu vi còn chưa ổn định, theo Lưu mỗ thấy, khoảng thời gian này nhất định cần phải chấp hành nhiệm vụ rồi.”
“Nghiêm túc ở lại Phượng Hoàng sơn củng cố cảnh giới đi.”
Nghe thấy câu trả lời đầy hài lòng, sắc mặt của Lưu Ngọc hòa hoãn đi, trên mặt còn mỉm cười nói.
Vừa tấn cấp cảnh giới, là thời khắc dễ dàng “mất kiểm soát” nhất, đợi đến khi cảnh giới này vững chắc một chút, tình hình sẽ tốt hơn nhiều.
“Đa tạ Thanh Dương sư huynh đã hiểu cho.”
“Nguyệt Tâm nguyện nghe theo sự sắp xếp của sư huynh.”
Lãnh Nguyệt Tâm ôm quyền chắp tay, nhỏ giọng đáp lại.
“Vậy cứ quyết định như thế đi.”
“Phượng Hoàng sơn, khu vực này cũng không tồn tại lực cản lớn mạnh, tiếp đó sẽ là chuyện nước chảy thành sông rồi.”
“Khi đội ngũ dừng lại tại nơi này, Lãnh sư muội sẽ không cần chấp hành nhiệm vụ nữa.”
“Nhiệm vụ lần này biểu hiện của Lãnh sư muội đáng được khen ngợi, thanh Hàn Băng kiếm Linh khí thượng phẩm này coi như là khen thưởng của tông môn, Lưu mỗ quyết định sẽ giao cho sư muội trước.”
“Đương nhiên, chỉ dựa vào công trạng lần này của ngươi thì không đủ để có được chuôi kiếm này.”
“Trong nhiệm vụ về sau, cần phải bổ sung thêm một phần, ngươi mới có thể tham dự phân phối chiến lợi phẩm lần nữa.”
“Sư muội, ngươi có bằng lòng tiếp nhận không.”
Nói xong, Lưu Ngọc lấy ra Hàn Băng kiếm có được từ nhị trưởng lão Bạch gia, khống chế thanh kiếm bay đến trước người.
Với tư cách là lĩnh đội thời chiến ở bên ngoài, đại diện tông môn tiến hành thưởng phạt đối với tu sĩ trong đội ngũ, cũng là một trong những quyền lực của lĩnh đội.
Nhìn thấy phi kiếm màu lam trước mắt toát ra hàn khí nhè nhẹ, trong ánh mắt Lãnh Nguyệt Tâm lóe lên vẻ ngạc nhiên xen lẫn vui mừng, nàng ngay lập tức trả lời:
“Tạ Thanh Dương sư huynh ban cho, Nguyệt Tâm bằng lòng.”
Nói xong, nàng cầm lấy Hàn Băng kiếm trong tay, nhẹ nhàng vuốt ve nó, có chút cảm giác yêu thích không rời tay, trên mặt nàng lộ ra nụ cười cứng nhắc.
Linh khí thượng phẩm cũng không phải là rau cải trắng, có vài đồng môn Trúc Cơ hậu kỳ cũng không nhất định có được, sau khi nàng đạt được, ngay lập tức thực lực cũng có thể tăng lên không ít.
“Lần này Thanh Dương ra tay cũng thật hào phóng.”
Trong đầu Lãnh Nguyệt Tâm lóe lên suy nghĩ này.
Không có yêu hay hận nào mà không có lý do, hắn hào phóng ban thưởng Linh khí thượng phẩm, chẳng qua là nhìn trúng được một vài phương diện nào đó của mình.
Ví dụ như thực lực của mình, chẳng hạn như muốn để mình làm “găng tay gây tội ác”.
Còn về phương diện như sắc đẹp quyến rũ, bởi vì bản thân có dung nhan bình thường, nàng hoàn toàn không nghĩ đến.
Với địa vị và thực lực của hắn hiện tại, nữ nhân thế nào mà hắn không có được, làm sao có thể nghĩ tới mình?
“Có điều xuống tay làm việc cho Thanh Dương hào phóng này xem ra cũng không tệ.”
Trong đầu nàng lại dâng lên suy nghĩ này.
Nàng không hề sợ mình bị lợi dụng, chỉ sợ ngay cả giá trị lợi dụng mà bản thân mình cũng không có.
“Nguyệt Tâm nhất định sẽ nghiêm túc ở lại Phượng Hoàng sơn củng cố tu vi, nếu như Thanh Dương sư huynh có điều gì cần sai phái, chỉ cần gọi ta một tiếng là được.”
Lãnh Nguyệt Tâm trả lời một cách hết sức hiểu quy củ.
“Ừm, không tệ.”
“Sư muội hiểu rõ nguyên tắc đại cục như vậy, Lưu mỗ cũng yên tâm rồi.”
Nụ cười trên gương mặt Lưu Ngọc càng lúc càng hòa hoãn hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận