Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 688. Ung dung đắc thắng

Chương 688. Ung dung đắc thắng
Cảnh Vĩnh Thanh cũng đang quan sát, cùng lúc nhận thấy thời cơ đã chín muồi, đang chuẩn bị bước ra khỏi đám đông thì đột nhiên nhìn thấy bóng dáng Lưu Ngọc.
“Tiểu sư đệ này đang làm cái gì vậy? Mới tấn thăng lên Trúc Cơ trung kỳ không lâu, không phải là cũng muốn tham gia trận đấu tranh người lĩnh đội ấy chứ?”
Trên mặt hắn ta lộ ra vẻ kinh ngạc, bước chân muốn đi ra ngoài dừng lại, sau đó lập tức nhìn thấy hắn nhảy lên đài đấu pháp.
“Thật là không biết trời cao đất dày, vị trí lĩnh đội há có thể để ngươi tranh đoạt!”
Cảnh Vĩnh Thanh cười thầm trong lòng, hắn ta kiềm chế lại suy nghĩ lập tức tham gia đấu pháp, dự định xem xem trò cười của vị tiểu sư đệ này.
“Tại hạ Lưu Ngọc, đạo hiệu Thanh Dương, đặc biệt tới tiếp kiến bản lĩnh của Lương sư huynh!”
Lưu Ngọc vững vàng đáp xuống đài đấu pháp, đôi mắt đen kịt nhìn đối phương, trầm giọng nói.
Lương Đông, tu vi Trúc Cơ hậu kỳ, nắm giữ Linh khí thượng phẩm, là một tu sĩ Trúc Cơ lâu năm có kinh nghiệm phong phú.
Thông qua quan sát của Lưu Ngọc, khả năng rất lớn chỉ có một Linh khí thượng phẩm, ngoài ra không có chỗ nào nổi bật, so sánh với mười một người còn lại mà nói, thực lực tương đối “bình thường”.
Vẫn còn một điểm nữa, hắn ta là tu sĩ sư đồ nhất mạch.
Hiện tại Lưu Ngọc muốn phát triển ở trong đội ngũ của gia tộc nhất mạch, đương nhiên là càng ít đắc tội tu sĩ của gia tộc nhất mạch càng tốt, cho nên đối thủ tốt nhất chính là người của hai dòng còn lại, sư đồ nhất mạch như Lương Đông không thể tốt hơn.
“Bớt nói nhảm, Thanh Dương sư đệ ra tay đi.”
Lương Đông là một tu sĩ trông có vẻ tầm ba mươi tuổi, khuôn mặt cương nghị, trưởng thành ổn trọng, hai tay khoang trước ngực đứng ở một bên đấu pháp, lạnh lùng nói.
Ngoài mặt hắn ta có vẻ bình tĩnh tự tin, nhưng thực tế nội tâm lại có chút bất an, nhất cử nhất động của đối phương quá đỗi bình tĩnh, cho Lương Đông một loại cảm giác như đã nắm chắc phần thắng.
Dựa theo những quy tắc được ngầm thừa nhận, thường là người khiêu chiến động thủ trước.
“Đắc tội rồi.”
Lưu Ngọc nhàn nhạt nói.
Dứt lời, hắn vỗ một cái vào túi trữ vật, lấy ra Linh khí thượng phẩm Ly Huyền kiếm cùng với U Minh Đoạn Hồn chùy, trực tiếp phóng Ly Huyền kiếm ra ngoài.
Hai tay hắn không ngừng bấm các loại pháp quyết, hoàn toàn không có ý muốn thăm dò, vừa ra tay lập tức muốn chuyển hóa pháp thuật của Linh khí.
“Lịch.”
Nương theo một tiếng réo vang, Ly Huyền kiếm biến thành một con hỏa điểu tầm ba thước, được bao quanh bởi ngọn lửa nóng rực, nhanh chóng hướng về phía đối phương lao tới.
Tiếp đó, Lưu Ngọc truyền pháp lực vào U Minh Đoạn Hồn chùy, sau đó bàn tay hơi động ném về phía đối thủ.
Dưới sự điều khiển, U Minh Đoạn Hồn chùy chỉ có kích thước tầm ba tấc, toàn thân một màu đen, phía trên đỉnh chóp có một tia ánh sáng lạnh lẽo, về phương diện công kích xuyên thấu thì tốt hơn nhiều so với Ly Huyền kiếm.
Nếu nhìn kĩ lại, còn có thể phát hiện trên bề mặt của nó có một bóng đen mơ hồ đang bơi lội, đó là tinh phách của yêu linh bị phong ấn trong đó, biểu hiện hoàn toàn bị kích phát.
Cảnh giới của Lưu Ngọc chung quy không bằng đối phương, nếu như cố giằng co bị tiêu hao pháp lực trước hết sẽ là bản thân mình, cho nên hắn hoàn toàn không ra bài theo thường lệ, vừa ra tay lập tức toàn lực công kích.
Hắn không có hứng thú nhìn chiêu phá chiêu!
Sau khi kích phát hai Linh khí, hắn dựng lên vòng bảo vệ, cầm trong tay Hậu Thổ Kình Thiên tán, duy trì trạng thái có thể kích phát bất cứ lúc nào, đề phòng đối phương tập kích bất ngờ.
Tất cả những điều này, đều được hoàn thành trong vòng hai hơi thở ngắn ngủi.
“Không ổn!”
Ở phía bên kia, Lương Đông nhanh chóng phản ứng lại, trong lòng hắn ta thầm cảm thấy không ổn.
Đối mặt với sự công kích mạnh mẽ như vậy, nét mặt hắn ta lúc này có chút thay đổi, sự bất an trong lòng kia bất giác mãnh liệt lên rất nhiều.
Không, hắn ta cũng là một người có tính kiên định, chắc chắn sẽ không nhẹ nhàng từ bỏ.
Chỉ trong một cái chớp mắt, Lương Đông bình tĩnh lấy ra Linh khí ứng chiến.
Hắn ta tâm niệm dựng lên một vòng bảo vệ, đồng thời cũng huy động một mặt tấm khiên hình mai rùa màu vàng đất, khiến nó mở rộng ra trước mặt hắn ta một thước mười trượng.
Không gian của đấu pháp đài cũng chỉ có tầm mười trượng, đòn công kích của đối phương lại quá mức cấp tốc, khiến cho Lương Đông phải lấy ra Linh khí phòng ngự thượng phẩm, Linh khí của đối phương đã gần ngay trước mắt.
“Keng” “Bùm”.
U Minh Đoạn Hồn chùy đi sau mà đến trước, trước tiên đánh vào tấm khiên mai rùa màu vàng, bùng lên một ít ánh lửa đỏ, cả hai đồng thời lùi về sau khoảng hai thước, linh quang đều có chút không ổn định.
Dưới lực tác động mạnh mẽ, Lương Đông chỉ cảm thấy pháp lực hơi loạn, đối với khả năng điều khiển Linh khí cũng bị ảnh hưởng một chút, nhưng còn chưa kịp làm gì thì đòn công kích của Ly Huyền kiếm đã ập đến.
Hỏa điểu trực tiếp vồ lấy tấm khiên mai rùa, phát ra một tiếng nổ ầm ầm, tấm khiên vốn đã không vững chắc một lần nữa bị đánh lui.
Lương Đông mang theo Linh khí, bị đánh lùi đến rìa của sàn đấu, phía sau chính là hàng rào màu đen.
“Hự.”
Hắn ta không nhịn được khẽ rên một tiếng, chỉ cảm thấy cổ họng có chút ngọt, chịu một đòn này dĩ nhiên sẽ bị thương một chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận