Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 1063. Chỉ là Quang Minh cố(2)



Chương 1063. Chỉ là Quang Minh cố(2)




Nhưng linh giác của Lưu Ngọc lại nhạy cảm như thế nào cơ chứ?
Hắn rõ ràng đã nhận ra, ở dưới vẻ bình tĩnh bề ngoài kia, khí tức và pháp lực bên trong thể nội đang sôi trào!
“Chẳng lẽ là, đám người Đường Thiên Bảo lại có liên hệ với tà tu Kim Đan kia?”
Thái độ của các thành viên Quang Minh hội khiến cho Lưu Ngọc thầm cảm thấy kỳ quái, đồng thời càng nghĩ đến có khả năng đó.
“Khụ khụ”
Sắc mặt của Đường Thiên Bảo tỉnh táo đến đáng sợ, dường như phát hiện thái độ không ổn của phe mình, hắn ho khan một tiếng, bờ môi nhúc nhích thần thức truyền âm.
Lập tức, đại đa số thành viên liền khôi phục lại, trên mặt miễn cưỡng lộ ra vẻ cười, tán gẫu mất tập trung.
Ý đồ hòa vào không khí trên quảng trường, khiến cho bọn họ không lộ vẻ kỳ quái nữa.
Chỉ có điều cũng có mấy người lại gắt gao nhìn chằm chằm vào thân ảnh trên đài kia, đôi mắt dần ngập tràn tơ máu, hô hấp trở nên có chút nặng nề.
Đến cả Chu Tử Văn, hai tay ở trong ống tay áo run nhè nhẹ, lồng ngực phập phồng với độ cong khá lớn, độ loại dấu vết cho thấy nội tâm vô cùng không bình tĩnh.
May mắn thân ở trong đám người, xung quanh đều có tu sĩ che chắn ánh mắt, nếu không khả năng bị tu sĩ Thần Sa môn phát hiện là rất lớn.
Nhận ra trạng thái của Chu Tử Văn, Dương Thúc nhẹ khoác tay lên vai hắn, dường như đang khuyên bảo gì đó.
Nhưng trong mắt lóe lên sự điên cuồng, hiển nhiên là đang ở biên giới cuồng bạo, căn bản là không bình tĩnh nổi.
Đường Thiên Bảo nghiêng người, nhìn đồng bạn quen biết từ thuở nhỏ này, thấy dáng vẻ gần như mất khống chế của lão thì đột nhiên thấy rất lạ lẫm.
Nhưng không cần biết lão nghĩ gì, chỉ có thể cười bất động thanh sắc mà khuyên can.
Dưới sự khuyên bảo của hai người, vẻ điên cuồng trong mắt của Chu Tử Văn vẫn như cũ không giảm, nhưng dường như là nghĩ thông suốt gì đó, cuối cùng bắt đầu bình tĩnh trở lại.
Thần thức Lưu Ngọc yên lặng thả ra, lặng lẽ thu hết một màn này vào trong đáy mắt, không lộ ra sắc mặt khác thường nào, chỉ là câu có câu không tròng chuyện với Phong Phương Diễm mới quen.
Tu sĩ từ bốn phương tám hướng tụ đến, nhân số trên quảng trường không ngừng tăng lên, thảo luận trong đó cũng càng lúc càng lớn, Thần Sa môn vẫn không có ý định khống chế.
Liếc nhìn lại, người người nhốn nháo.
Nhưng liên quan tới thân phận của tà tu Kim Đan thì vẫn không có tu sĩ nhận ra, điểm này phần lớn tu sĩ nghĩ mãi mà không ra.
Chỉ có rất ít tu sĩ như có điều suy nghĩ, tựa hồ đã hiểu được gì đó.
...
Một khắc đồng hồ sau, quảng trường đã kín người hết chỗ, tu sĩ từ các nơi trong phường thị chạy tới cũng dần giảm bớt.
Có thể là cảm thấy thời cơ đã đến, Hoàng Sa chân nhân thuận thế đứng dậy, dù bận vẫn ung dung nhìn về phía tà tu Kim Đan, phất tay bố trí một cái cách âm che đậy nói:
“Thạch đạo hữu, suy nghĩ thế nào rồi?”
“Bây giờ khai ra vẫn còn kịp, bổn tọa có thể thay mặt môn phái làm chủ, điều kiện hứa hẹn lúc trước vẫn sẽ hữu hiệu như cũ.”
Thái độ của lão không cao cao tại thượng như trong tưởng tượng, lúc này lại như hỏi thăm một việc nhỏ không có ý nghĩa.
Nhưng Kim Đan họ Thạch bị phong cấm thần thức pháp lực, nhận đủ loại tra tấn máu me be bét vẫn thờ ơ như cũ, hai mắt vẫn nhắm lại như cũ tựa như chưa nghe thấy gì.
Mấy hơi thở sau, thấy đối phương không có ý muốn trả lời, Hoàng Sa chân nhân cũng không tức giận, vẫn cười khuyên bảo nói:
“Thạch Nhân Kiệt, Thạch đạo hữu, ngươi ta có thể tu luyện đến cảnh giới Kim Đan là không hề dễ, có thể nói là trải qua muôn vàn trắc trở cũng không đủ.”
“Còn có một bó tuổi lớn có thể hưởng thụ, cần gì phải chôn cùng Thánh Hỏa giáo, mất mạng vì nó đâu.”
Thái độ của Hoàng Sa chân nhân thành khẩn, lúc này còn chưa từ bỏ ý định thuyết phục lần cuối.
Kỳ thực trong lòng lão cũng vô cùng bất đắc dĩ, từ sau khi bắt giữ Thạch Nhân Kiệt, các loại thủ đoạn thẩm vấn của Thần Sa môn đã thay nhau dùng một lượt hết, nhưng ý chí của người này kiên định phi thường, nhận hết cực hình lại không hề khai nửa câu.
Người này mềm không được cứng không xong, còn tinh thông một loại bí pháp thần thức, ngay cả lão tổ Nguyên Anh cũng không thể tiến hành sưu hồn hắn.
Bất đắc dĩ chỉ có thể đem người này ra xử quyết công khai, phát huy điểm giá trị bé nhất không đáng kể đến này.
Dừng một lúc, Hoàng Sa chân nhân tiếp tục nói:
“Thôi, thôi.”
“Nếu như Thạch đạo hữu đã trung tâm như vậy, không bằng lòng khai ra tin tức của tu sĩ Thánh Hỏa giáo, bổn tọa cũng không khiến ngươi khó xử.”
“Chỉ cần nói ra tin tức của Thánh Hỏa bí cảnh, bổn tọa sẽ làm chủ giữ cho ngươi một cái mạng.”
“Thấy thế nào?”
“Sâu kiến còn ham sống, Thạch đạo hữu tận trung vì Thánh Hỏa giáo đến cỡ này đã là hết lòng quan tâm giúp đỡ.”
“Tiếp đó, không bằng cân nhắc cho bản thân một chút.”
Nói xong, ở góc độ mà Thạch Nhân Kiệt không thấy được, trong mắt của lão lóe lên vẻ bí hiểm.
Mọi thứ chỉ có không lần và vô số lần, chỉ cần phản bội một lần, sẽ không sợ không có lần tiếp theo!
Đáng tiếc, Hoàng Sa chân nhân lại thêm một lần thất vọng.
Râu đen bị máu tươi nhuộm dần dính vào nhau, Thạch Nhân Kiệt mở hai con ngươi đục ngầu ra, trong mắt có một sợi tinh quang giống như lúc trước.
“Ha ha ha!”
Lão chỉ cười lạnh, rồi không để ý tới nữa.
Sắc mặt của Hoàng Sa chân nhân lập tức cứng đờ, đối phương khó chơi mềm không được cứng không xong, lão cũng không có biện pháp tốt nào.
Thấy vậy, cũng chỉ có thể từ bỏ dự định thuyết phục, phất tay giải trừ cách âm hộ tráo. Hết chương 1063.



Bạn cần đăng nhập để bình luận