Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 206. Gặp lại

Chương 206. Gặp lại
“Toái Linh Sưu Hồn thuật” có năng lực đọc được ký ức của tu sĩ, thần thức của đối phương chênh lệch càng lớn với bản thân thì ký ức đọc được sẽ càng nhiều, hơn nữa Nguyên Thần của người bị thuật này đọc ký ức sẽ trực tiếp tiêu tan, hoàn toàn không có cơ hội để chuyển thế đầu thai.
Từ pháp thuật này có thể thấy được, cho dù tiền bối sáng tạo ra công pháp này không phải là tu sĩ ma đạo thì chắc chắn cũng không phải là một tu sĩ chính đạo.
Mỗi tháng Nguyên Dương Tông cấp cho Linh Thạch, đan dược, cung cấp công pháp tu luyện, còn có một môi trường an toàn để tu luyện, cho nên lúc cần dùng người đương nhiên sẽ không cho phép từ chối, cho dù là cửu tử nhất sinh, sau cùng thì tông môn cũng không phải là nơi làm từ thiện.
Ngay cả khi tông môn thật sự là một nơi làm từ thiện, thì sau lưng bọn họ cũng có mục đích, bọn họ muốn thu hoạch lại phần mà bọn họ đã vui vẻ trợ giúp kia.
Sau khi lưu lại “khí tức thần hồn”, Thải Liên sơn của Lưu Ngọc vẫn là một điểm sáng màu xanh lục, hắn nói:
“Tại hạ lựa chọn tòa Linh sơn này, làm phiền chưởng môn sư huynh làm việc rồi.”
Trang Tử Lăng cất Ngọc Sách tông môn vào túi trữ vật, lão ngồi trở lại ghế, nghe thấy lời này của Lưu Ngọc thì mở miệng nói:
“Lưu sư đệ xác định sao? Đệ nên biết là đã lựa chọn Linh sơn rồi, nếu không phải là tình huống đặc biệt thì không thể thay đổi.”
Sau khi nhận được câu trả lời khẳng định của Lưu Ngọc, Trang Tử Lăng đánh ra hai đạo ánh sáng đỏ, điểm sáng đại diện cho Thải Liên sơn lập tức chuyển từ xanh sang đỏ.
Tiếp theo lão lại thu lấy ngọc bài đại diện cho thân phận đệ tử nội môn, chuyển dời điểm cống hiến tông môn trong đó sang một tấm lệnh bài màu xanh đen, khắc lại những tin tức cơ bản, sau đó đưa lại cho Lưu Ngọc.
Trên lệnh bài có một đóa hoa văn hỏa diễm màu đỏ thẫm thiêu đốt, đây chẳng những là dấu hiệu của Nguyên Dương Tông, mà còn là ẩn dụ cho nguồn gốc hình thành tông môn và công pháp “Tam Dương Phần Thiên Công” của Nguyên Anh kỳ.
“Lưu sư đệ có thể dùng lệnh bài này để đến Tàng Kinh Các lựa chọn miễn phí một môn công pháp tu luyện Trúc Cơ kỳ.”
Lưu Ngọc nhận lấy lệnh bài, trước tiên hắn kiểm tra xem nó có vấn đề gì không, sau đó cất vào túi trữ vật, lại khách sáo khen vài câu rồi ôm quyền cáo từ đi ra khỏi điện.
Mặc dù bề ngoài Trang Tử Lăng rất khách sáo, nhưng hắn vẫn mơ hồ nhận thấy địch ý từ lão, chắc nguyên nhân là do phe phái khác nhau.
Trang Tử Lăng nhấc bút lên định xử lý việc của tông môn thì lại cảm thấy phiền muộn, gần năm mươi năm qua tu sĩ của Sư đồ phái và Biệt viện phái đột phá Trúc Cơ hết người này đến người khác, mà số lượng người của Gia tộc phái bên này lại ít hơn so với hai phái trước, người làm chưởng môn như lão càng lúc càng áp lực.
Nếu không phải Nguyên Anh lão tổ duy nhất là người của Gia tộc phái, số lượng trưởng lão Kim Đan tương đương nhau thì sợ là lão đã bị một cược đá xuống, nhưng cho dù là như vậy thì thực lực của Biệt viện phái và Sư đồ phái càng ngày càng mạnh, bọn họ không thể không nhường ra một ít lợi ích.
Lưu Ngọc rời khỏi đại điện tông môn, hắn đi xuống chân núi, trong đầu luôn có suy nghĩ.
Trước mắt hắn có ba việc cần phải tiếp tục giải quyết, một là tu luyện công pháp, hai là phương pháp luyện chế đan dược Trúc Cơ kỳ, ba là cần một trận pháp bảo vệ động phủ.
Không cần phải suy nghĩ cũng biết, công pháp tông môn cung cấp miễn phí tuyệt đối không phải là loại công pháp quý hiếm, tám phần đều là những công pháp cực kỳ bình thường, đối với tán tu thì có thể là vô cùng hiếm có rồi, nhưng đối với Lưu Ngọc muốn ngưng kết Kim Đan, thậm chí là Nguyên Anh mà nói thì quá chướng mắt.
Thứ hai là phương pháp luyện chế đan dược Trúc Cơ kỳ, chu kỳ sinh trưởng của Linh thảo để luyện chế Trúc Cơ kỳ có thể dài hơn nhiều so với Luyện Khí kỳ, số lượng Linh thảo Linh dược cũng có hạn, nếu như phương pháp luyện chế bị truyền ra ngoài thì chắc chắn sẽ khiến giá cả của Linh thảo tăng lên, thậm chí có tiền mà không mua được.
Cho nên tu sĩ có phương pháp trong tay hoặc là có thực lực, sẽ không dễ dàng tiết lộ ra ngoài, bọn họ hận không thể độc chiếm, như vậy thì lợi ích mới có thể tối đa hóa.
Trong Tàng Kinh Các hẳn là cũng có phương pháp, nhưng chắc chắn là những loại có hiệu quả bình thường, hơn nữa đã lưu truyền rộng rãi, chỉ có thể nói là tạm được, còn nếu như muốn có hiệu quả tốt hơn thì phải tự nghĩ biện pháp thu thập.
Mà trận pháp nhị giai bảo vệ động phủ cũng rất khó làm, việc học trận pháp vô cùng coi trọng thiên phú, thậm chí ngưỡng cửa cũng cao hơn việc học luyện đan, cho nên trận pháp sư cực kỳ hiếm thấy, trận pháp, đặc biệt là những trận pháp rất tốt thì vô cùng đắt, cái này chỉ có thể đến phường thị thử vận khí.
Bạn cần đăng nhập để bình luận