Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 529. Đan phương Kết Kim đan

Chương 529. Đan phương Kết Kim đan
Trong lòng Lưu Ngọc tuy vội vàng, nhưng hắn cũng chỉ có thể cảm nhận được bấy nhiêu.
Hồ nước xanh biếc, các loại Linh liên màu xanh, trắng, đỏ nổi lên, mặt hồ có thêm chút khí nhàn nhạt phiêu tán.
Sau đó không lâu, một chỗ có rất nhiều Linh liên xanh biếc trong hồ đập vào mi mắt, ở giữa hồ còn có vài bộ kiến trúc đình đài, một cầu gỗ thật dài nối với bên bờ, nơi cuối cùng hướng tới một động phủ toa lớn mà đơn sơ.
Lý Trường Không dẫn theo Lưu Ngọc rơi xuống tiểu đình giữa hồ, sau đó tự mình ngồi trên ghế gỗ.
"Nguyên nhân bản tọa chọn trúng ngươi, hẳn là ngươi đã sớm biết nhỉ?"
"Bản tọa muốn thu ngươi làm đệ tử ký danh, ngươi có bằng lòng hay không?"
Tư thế ngồi của Lý Trường Phong thẳng tắp, không giận tự uy, cũng không lâu lắm thì đã mở miệng nói thẳng, gọn gàng dứt khoát.
Nhìn Lưu Ngọc còn chưa hành lễ quỳ lạy, Lý Trường Không hơi chau mày, trong lòng cũng chút không vui.
Nhưng dù sao cũng yêu cầu của lão tổ và theo lệ cũ tông môn nên lão mới thu nhận đồ đệ, hơn nữa không cần phải truyền thừa sở học, cho nên lão cũng không nổi giận.
"Ừm, đứng dậy đi."
Lý Trường Phong nhẹ nhàng khoát tay, từ tốn nói.
Lưu Ngọc cúi thấp đầu, lúc này chỉ cảm thấy một luồng sức mạnh chảy xuôi trong thân thể, khiến hắn không kìm được phải đứng thẳng người.
Lưu Ngọc kiềm chế ý nguyện kháng cự theo bản năng, thuận theo đó đứng thẳng dậy.
"Sư tôn, đệ tử chuẩn bị một lễ vật nho nhỏ, xem như lễ bái sư."
"Đệ tử vô năng, chỉ có chút tâm ý, mong sư tôn vui vẻ nhận cho!"
Lưu Ngọc lấy ra một cái hộp ngọc được chế tác tinh xảo từ Linh ngọc thượng đẳng, hai tay nâng lên rồi tiến về trước mấy bước, cung kính đặt trên bàn gỗ, sau đó lui về chỗ cũ.
Kiểu đệ tử được thu nhận nửa đường như bọn hắn, bình thường đều sẽ chuẩn bị một chút lễ vật bái sư, giá trị lễ vật không nhất định phải cao, quan trọng là cho thấy thái độ.
Nếu không có chuẩn bị lễ vật bái sư, khó tránh khỏi sẽ gây ra nhiều chuyện, có thể để lại ấn tượng không tốt với sư tôn của mình, quan hệ sư đồ có lẽ bắt đầu sinh ra ngăn cách.
Sau này ở trong tông môn, có thể mượn tên tuổi trưởng lão làm việc, cho nên Lưu Ngọc đã chuẩn bị đồ vật hơi quý giá một chút.
Quan hệ sư đồ nhất định phải giữ kiểu không gần không xa, những gì thuộc cấp bậc lễ nghĩa thì phải làm cho đúng.
Đây chính là phương châm của hắn.
"Cũng không phải hạng người bảo thủ."
Lý Trường Phong gật nhẹ đầu, sau đó tay phải nhấc hộp ngọc tinh xảo lên, mở hé ra, nhìn thấy một gốc nhân sâm nằm lẳng lặng bên trong hộp.
Trong mắt lóe lên một chút ngoài ý muốn, lão quay đầu cẩn thận đánh giá Lưu Ngọc một chút.
Với sự từng trải của lão, dĩ nhiên dễ dàng nhận ra, đây là gốc Linh sâm bình thường năm trăm năm, có thể dùng làm phụ dược cho đan dược Kim Đan kỳ, đối với tu sĩ Kim Đan sơ kỳ lại có tác dụng không nhỏ.
Tiếc là, Lý Trường Phong đã có tu vi Kim Đan trung kỳ, gốc nhân sâm năm trăm năm này đối với lão mà nói, giá trị tương đối nhỏ.
Chẳng qua với tu sĩ Trúc Cơ mà nói, Linh dược năm trăm năm lại vô cùng khó tìm, đủ để chứng minh các tu sĩ chuẩn bị phần lễ vật này phải hao tốn không ít tâm tư.
"Không tệ, có lòng rồi."
Lý Trường Phong mở miệng khen ngợi, giọng nói ôn hòa hơn, ấn tượng với Lưu Ngọc cũng được thay đổi.
Tư chất bình thường, nhưng lại có thiên phú khá tốt trong luyện đan, quan trọng nhất chính là hiểu rõ thế sự, khó trách có thể được Nghiêm gia coi trọng và tiến cử.
"Sư tôn hài lòng là được."
Thái độ Lưu Ngọc vô cùng cung kính, cẩn thận nói.
Gốc Linh sâm bình thường này, dĩ nhiên là thông qua sự thúc tiến của Tiên Phủ, nhưng trải qua quá trình xử lý đặc thù, trông như đã đào được mười, hai mươi năm vậy.
Nhiều năm qua đọc được rất nhiều điển tích Linh thảo, qua tay nhiều Linh thảo như vậy, với sự hiểu biết hiện tại của hắn với Linh thảo, có lẽ ở phương diện trồng Linh thảo chưa tới nhị giai linh thực phu.
Nhưng nếu ở phương diện dùng Linh thảo "xử lý đặc thủ", hắn tự nhận không thua bất kỳ kẻ nào, dù sao có Tiên Phủ trong tay, hắn có thể phung phí hơn chút dùng Linh thảo để luyện tập.
Mặc kệ là nhìn từ bên ngoài hay bên trong Linh thảo, nhìn trên phương diện Linh lực dược lực, cũng sẽ không nhìn ra chút sơ hở nào.
Lựa chọn thời gian như này cũng đã đủ, nhưng chỉ là không có công hiệu đặc thù của Linh sâm thôi, dĩ nhiên là trải qua một phen suy tính sâu xa của Lưu Ngọc.
Điều kiện Linh sâm bình thường sinh trưởng rất đơn giản, rất nhiều tông môn đều trồng trọt, ngoại trừ tuổi cao hơn bên ngoài thì cũng không còn ưu điểm gì khác, cho nên cũng không quý giá bao nhiêu, tốn hao chút Linh Thạch là có thể mua được.
Nhưng đối với tu sĩ Kim Đan lại có chỗ dùng được, điểm này cũng đủ vượt qua lễ vật bái sư của những tu sĩ khác, nhưng không tới mức khoa trương.
Cái này cũng tương đối phù hợp với Lưu Ngọc đang ở cấp bậc Luyện Đan Sư nhị giai, hình tượng cũng là giàu có hơn so với những tu sĩ khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận