Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 615. Chín cấp bậc Kim Đan

Chương 615. Chín cấp bậc Kim Đan
"Không cần cảm tạ Lưu mỗ, những việc này là do ngươi vào sinh ra tử mà lấy được."
Lưu Ngọc cười nói.
Sau đó lại trò chuyện thêm vài câu, hỏi chút tình huống cụ thể bên trong Huyết Sắc bí cảnh, cũng như tình huống thương vong của năm đại tông môn, rồi mới phất tay để hắn ta lui ra.
"Đệ tử cáo lui."
Sử Tường Long vô cùng có mắt nhìn, thấy thế thì lập tức đứng dậy cáo lui, thấy Lưu Ngọc gật nhẹ đầu thì thi lễ một cái, sau đó xoay người đi ra ngoài.
Kết Kim đan tuy là dùng cho tu sĩ Trúc Cơ, nhưng Linh đan trung phẩm tam giai chính cống, độ luyện chế khó hơn rất nhiều so với đan dược Kim Đan kỳ.
Linh thảo luyện chế Kết Kim đan cần tới năm mươi sáu chủng loại, mỗi loại đều không quý giá thì cũng thưa thớt, vô cùng khó thu thập.
Những năm này, Lưu Ngọc cũng chỉ thu thập được hơn hai mươi loại, bây giờ lập tức có thêm được tám loại, có thể nào không khiến hắn vui sướng chứ?
Nếu như lần sắp xếp này, đệ tử đi vào còn sống sót được nhiều một chút, vậy sẽ thu hoạch được nhiều hơn một chút, không chừng không sai lệch lắm là thu đủ Linh thảo luyện chế Kết Kim đan nhỉ?
Mặc dù biết khả năng này quá nhỏ, nhưng vẫn không nhịn được mà ôm lấy tâm lý may mắn.
Kiềm chế tâm tư có hơi kích động, Lưu Ngọc tiếp tục đảo quyển Thanh Dương công pháp mà đợi.
Thần thức lại bao phủ quanh tòa Thải Liên sơn, chỉ cần có tu sĩ đến đây là có thể lập tức biết được.
Thời gian nhanh chóng trôi qua, đảo mắt một cái lại trôi qua thêm một canh giờ, một tia sáng từ trên bầu trời đêm mà lướt xuống, rơi xuống ở Thải Liên sơn.
Hiện ra một bóng dáng tu sĩ sắc mặt trắng bệch, mặc áo bào màu xám.
Linh áp quanh thân hắn ta khi cao khi thấp, khí tức cực kỳ không ổn định, nhìn qua đã biết bị tổn hao nguyên khí khá nặng.
Mặc dù trạng thái người này không tốt, nhưng vẫn cắn chặt răng đi vào trong động phủ.
Lưu Ngọc nhìn đệ tử sắc mặt trắng bệch, lại tổn thương nguyên khí nghiêm trọng như vậy, hơi chau mày, thương thế thế này thu hoạch có thể sẽ không nhiều.
Sau đó lại trò chuyện một phen, quả nhiên không ngoài dự đoán của hắn.
Người thu hoạch kém xa so với Sử Tường Long, vẻn vẹn chỉ có bốn loại hạt giống Linh thảo.
Chênh lệch quá xa.
Mặc dù người này hành động một mình, sức cạnh tranh cũng không lớn bằng hai người, về tình cũng có thể hiểu cho, nhưng trong lòng Lưu Ngọc vẫn hơi thất vọng.
Bốn loại Linh thảo, mặc dù không thu hồi đầu tư vào giai đoạn trước, nhưng ban thưởng sẽ không phong phú được như Sử Tường Long.
Lưu Ngọc ban cho người này, vẻn vẹn chỉ có một phần Trúc Cơ Tâm Đắc, hai trăm Linh Thạch và rồi đuổi người ta đi.
Tên đệ tử ngoại môn này cũng biết cân lượng của mình, đương nhiên sẽ không có chút oán giận nào.
Hắn ta biết nếu không có pháp khí của Lưu sư thúc ban cho, chỉ sợ bản thân muốn tới Huyết Sắc bí cảnh cũng khó, dĩ nhiên không dám tham lam quá nhiều.
Lưu Ngọc theo thông lệ lại hỏi thăm chút tình hình bên trong bí cảnh, rồi mặt lạnh lại đuổi hắn ta ra, giá trị sáng tạo của người này thấp hơn Sử Tường Long nhiều, tự nhiên không đáng để hắn bày ra vẻ mặt ôn hòa.
Thông qua lời nói từ trong miệng hai người, Lưu Ngọc cũng hiểu rõ một ít, thời điểm chém giết huyết tinh nhất bên trong Huyết Sắc bí cảnh chính là vào hai ngày cuối cùng.
Bí cảnh mở ra bảy ngày, ba ngày đầu tổng thể vẫn bình tĩnh, tần suất đấu pháp khá thấp, tinh lực của các đệ tử tông môn chủ yếu vẫn đặt trên việc thu thập tài nguyên.
Mà hai ngày tiếp theo, tu sĩ tiến vào bí cảnh hoặc ít hoặc nhiều đều có thể thu hoạch được một chút, sau đó sẽ tiến dần vào thời khắc huyết tinh, thảm thiết nhất.
Các đệ tử tinh anh nhất của các tông môn đang dưỡng sức sẽ bắt đầu ra tay vào lúc này, trắng trợn săn giết những đệ tử bình thường có thu hoạch.
Nhưng lúc này, đệ tử tinh ảnh gặp gỡ nhau cũng đều bình an vô sự, cùng nhau đấu pháp thì khá ít, để tránh đệ tử bình thường nhặt được của hời.
Mà vào lúc này, đệ tử bình thường chẳng những vừa phải phòng bị đệ tử bình thường lại còn phải phòng bị đệ tử tinh anh săn giết.
Cho nên hai ngày tiếp này, bị gọi đùa thành "Ngày săn bắn".
Dưới việc đệ tử tinh anh trắng trợn săn giết, thời gian hai ngày cuối cùng này, đệ tử bình thường đã tử vong khá nhiều, không thể nào tạo thành uy hiếp.
Lúc này trên người đệ tử tinh anh cũng đã thu được lượng lớn tài nguyên, mỗi một người đều giống như một cái quốc khố di động hình người.
Có câu nói tiền tài động nhân tâm, lúc này nếu đệ tử tinh anh mà gặp nhau, cũng khó có thể bình an vô sự.
Ngõ hẹp gặp nhau thì nghênh đón kẻ thất bại chính là tử vong, bên thắng sẽ ăn sạch tất cả.
Những đệ tử tinh anh này sẽ góp nhặt lượng lớn tài nguyên, tỷ lệ viễn siêu bình thường của tu sĩ Trúc Cơ, gần như đều khoảng bốn, năm thành, chỉ cần ra ngoài sẽ có tiền đồ rộng mở.
Nhưng việc đầu tiên là phải vượt qua hai ngày cuối điên cuồng nhất, thảm thiết chém giết nhất!
Cho nên hai ngày cuối, còn bị gọi đùa là "Ngày xét xử".
Bạn cần đăng nhập để bình luận