Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 466. Sắp xếp danh ngạch(2)

Chương 466. Sắp xếp danh ngạch(2)
Quái vật lớn như thế đưa ra một đạo mệnh lệnh còn chẳng phải chính là ‘thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết’ hay sao.
Bất kể thế lực lớn nhỏ nào của Thanh châu đều chỉ có thể chấp nhận sự thật. Nếu đi, có thể sẽ tổn thất thảm trọng. nhưng không đi thì chắc chắn tan thành mây khói.
Đương nhiên, tu sĩ nghe điều lệnh của Nguyên Dương Tông tham gia chiến tranh mà chết sẽ đạt được một ít trợ cấp, ví như miễn trừ bao nhiêu năm thượng cống gì đó.
Chẳng hạn, một tu sĩ Trúc Cơ hi sinh có thể xem xét tình huống miễn trừ mười đến hai mươi năm thượng cống.
Về phần trực tiếp bồi thường Linh Thạch? Hết thảy chỉ là tính tượng trưng, trong tình hình chung thì rất ít phát sinh.
Còn hứa hẹn một vị tu sĩ Trúc Cơ hy sinh sẽ bồi thường một viên Trúc Cơ đan? Hoàn toàn là mơ mộng hão huyền.
Nguyên Dương Tông chưa bao giờ dùng lễ nghi và đạo lý để thống trị Thanh châu, mà là triệt để áp dụng bạo lực và thực lực nghiền áp!
Có chênh lệch thực lực đủ lớn thì không cần phải cố kỵ gì nhiều tới suy nghĩ của các thế lực lớn bé tại Thanh châu.
Lưu Ngọc có xem qua ghi chép phương châm thống trị này ở Tàng Thư Các, sau khi trải qua thời kỳ đầu đau khổ thì xét tổng thể vẫn tương đối ổn định.
Trên thực tế, tứ đại tông môn còn lại của Sở quốc cũng làm như vậy, chẳng qua có vài tông môn giấu diếm hết thảy qua một lớp vỏ bọc, lại có tông môn hoàn toàn trắng trợn.
Nguyên Dương Tông không tính là tàn nhẫn nhất, nhưng tuyệt đối không thể xếp vào hàng ngũ ôn hòa được.
Theo mật độ linh khí Thiên Địa chỉnh thể Tu Tiên Giới dần suy sụp, tài nguyên tu tiên không thể tránh khỏi mà chậm rãi xói mòn.
Tài nguyên tu tiên của Sở quốc có hạn, mà tu sĩ lại ngày càng nhiều, cứ thế mãi nhất định sẽ lâm vào tuần hoàn ác tính.
Hoặc là khai thác tài nguyên, hoặc là tiết kiệm.
Trước mắt coi như không thể thực hiện khai thác tài nguyên, bởi tài nguyên của Tu Tiên Giới Sở quốc nên phát hiện lợi dụng bao nhiêu đã sớm phát hiện lợi dụng bấy nhiêu. Trừ khi hướng ra ngoài tìm kiếm. Nhưng ngoài Sở quốc lại là địa bàn của Tu Tiên Giới khác.
Trừ khi muốn phát động đại chiến giữa các Tu Tiên Giới, bằng không thì không cách nào khai thác tài nguyên.
Một khi đã như vậy, chỉ có thể tiết kiệm, giảm bớt tài nguyên tiêu hao.
Cho nên ngũ đại tông môn đều cố ý giảm bớt số lượng người tu tiên của Sở quốc. Đầu tiên, tông môn nhà mình đương nhiên không có khả năng suy yếu, vậy cũng chỉ có thể xuống tay với gia tộc, tông môn phụ thuộc và tán tu.
Dưới sự dẫn đường cố ý như vô tình của ngũ đại tông môn, mượn chiến tranh mỏ quặng Linh Thạch làm cớ, rõ ràng đã đạt được kết quả mong muốn.
Lần này ngũ đại tông môn cũng chết rất nhiều người, thế lực phụ thuộc càng khỏi cần nói, ít nhất phải tổn thất gấp đôi ngũ đại tông môn.
Còn số lượng tán tu chết đi càng là đếm không xuể.
Kết hợp giữa ghi chép trong Tàng Thư Các và những gì chứng kiến, nghe được tại Vọng Nguyệt Thành, Lưu Ngọc có thể đoán một chút, tuy rằng không quá xác định.
Thế lực phụ thuộc chấp hành nhiệm vụ rõ ràng càng nguy hiểm hơn, bố trí cũng không hợp lý, chẳng lẽ không có tu sĩ tỉnh táo phát hiện?
Khẳng định là có, nhưng phát hiện thì ích lợi gì đâu, dưới thực lực tuyệt đối áp chế, có năng lực thay đổi cái gì cơ chứ?
Nếu dám bịa đặt bốn phía, chẳng những bản thân phải chết, còn liên lụy gia tộc hoặc tông môn phía sau.
Ngũ đại tông môn còn tốt, ít ra có thể lấy cớ chiến tranh cho số lượng tu sĩ giảm bớt.
Nếu là tông môn ma đạo thì nào cần phiền toái như vậy, trực tiếp phái tu sĩ trong môn triển khai huyết tẩy, còn không lãng phí chút huyết nhục và hồn phách nào.
Nghiêm trưởng lão không để ý các tu sĩ của thế lực phụ thuộc cảm thấy thế nào, đơn độc triệu tập toàn bộ tu sĩ Trúc Cơ của Nguyên Dương Tông tới một bên, sau đó bố trí một vòng cách âm.
Nghiêm trưởng lão hắng giọng, hai mắt lóe sáng lấp lánh, nhìn một vòng rồi nói:
"Cuộc chiến tranh đoạt mỏ quặng Linh Thạch đã cơ bản trần ai lạc định."
"Lão phu đã tiến hành thương nghị với các tu sĩ Kim Đan của tông khác, quyết định số lượng tu sĩ đóng tại mỏ quặng Linh Thạch Hàn Vụ."
"Từ nay về sau, Chu trưởng lão sẽ trường kỳ đóng tại nơi này. Ngoài ra tông ta còn có thể an bài bảy tu sĩ Trúc Cơ, một trăm đệ tử Luyện Khí kỳ."
Đóng ở mỏ quặng Linh Thạch chính là công việc béo bở đấy!
Đến lúc ấy cũng không cần tham nhiều, chỉ cần khuân vác nho nhỏ một chút là đủ cho tu sĩ Trúc Cơ bình thường ăn no căng.
Nghe tới đây, ngoại trừ tu sĩ được tông môn trọng điểm bồi dưỡng như Triệu Vô Cực, Chu Trác Phong hoặc là tu sĩ có bối cảnh lớn, không lo thiếu Linh Thạch thì không dao động, tu sĩ còn lại đều sáng cả mắt, nhiệt tình cực kỳ.
Đây là lợi ích chân thực!
Trong lúc nhất thời, rất nhiều tu sĩ Trúc Cơ trông mong nhìn Nghiêm trưởng lão, hi vọng bản thân có thể đóng tại mỏ quặng Linh Thạch.
Đương nhiên, trong số tu sĩ này không bao gồm Lưu Ngọc.
Hắn đã giải quyết vấn đề khuyết thiếu Linh Thạch, đương nhiên không cần tới mỏ quặng Linh Thạch Hàn Vụ bên này lén lút vớt ưu đãi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận