Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 1191. Trăm năm Kim Đan! (Thượng) (2)



Chương 1191. Trăm năm Kim Đan! (Thượng) (2)




Ngũ Thừa Ân gật đầu thật mạnh, ánh mắt lấp lánh, cau mày, trên trán toát ra từng lớp mồ hôi.
Hắn ta biết, cuộc sống đã bước đến thời khắc quan trọng nhất.
Lựa chọn hôm nay, rất có thể sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng về sau, thậm chí là vận mệnh cả quãng đời còn lại.
Trong lầu các, hoàn toàn rơi vào sự yên tĩnh, chỉ còn lại tiếng lật sách thỉnh thoảng vang lên.
Lông mày Ngũ Thừa Ân càng ngày càng nhíu chặt, khoảng nửa khắc qua đi, lại chậm chạp không hạ nổi quyết tâm.
Ngũ Xương cũng không ngờ tới có loại tình huống như này, việc này cần chính hắn ta phải cân nhắc cho thật kỹ.
Có thể gieo Nguyên Thần cấm chế xuống hay không?
Trong lòng Ngũ Thừa Ân lắc đầu, hắn ta biết mình không có tư cách bàn điều kiện, chỉ có thể lựa chọn tiếp nhận hay không tiếp nhận.
"Sư bá, Thừa Ân đã nghĩ kỹ."
"Nguyện ý tiếp nhận Nguyên Thần cấm chế, tiến về thế tục một chuyến, giúp thế bá phân ưu!"
Đứng dậy đi tới trong đại sảnh, Ngũ Thừa Ân cúi đầu thật sâu.
Cái cúi đầu này của hắn ta, gần như là gập người chín mươi độ, thái độ vô cùng thành khẩn và hèn mọn, trên mặt không nhìn ra chút gì là không tình nguyện.
Bị gieo xuống Nguyên Thần cấm chế, dĩ nhiên là giao sinh tử của mình vào trong tay người khác.
Nhưng từ góc độ khác nhìn lại, lại càng được sự tín nhiệm của thế bá, nói không chừng sau này còn có thể được trọng dụng.
Cái này chưa chắc không phải là chuyện tốt?
Dựa vào một viên Trúc Cơ đan, còn có một số tài nguyên phụ trợ, bây giờ Ngũ Thừa Ân vẫn không nắm chắc thành công tiến lên Trúc Cơ.
Hắn ta không thể thua được!
"Rất tốt."
"Thừa Ân, ngươi quả nhiên có phong thái của phụ thân ngươi, không khiến ta thất vọng."
"Ngươi tiến lên đây."
Khóe miệng Lưu Ngọc lộ ra ý cười khó hiểu, thái độ trở nên nhu hòa hơn một chút.
Có vẻ như hậu bối này đã đưa ra lựa chọn, nhưng thật ra hắn ta không có sự lựa chọn nào cả.
Tất cả đều không nằm ngoài dự liệu của hắn, đều nằm gọn trong lòng bàn tay hắn.
"Vâng."
Ngũ Thừa Ân nhẹ nhàng lên tiếng, bước nhanh lên phía trước, sau đó cúi đầu xuống, hai tay rủ xuống đặt hai bên đùi.
Cho dù cố làm ra dáng vẻ thả lỏng, nhưng thân thể hắn ta vẫn không tự chủ được mà căng thẳng, trông vô cùng hồi hộp.
"Cố gắng thả lỏng, không nên chống cự."
"Chỉ là Nguyên Thần cấm chế mà thôi, sẽ không tạo ra bất kỳ ảnh hưởng gì tới ngươi."
Tiểu bối này nhìn dáng vẻ như thả lỏng, nhưng thật ra vô cùng căng thẳng, khiến Lưu Ngọc không nhịn được mà cười phá lên, lên tiếng trấn an vài câu.
"Vâng ạ, thế bá."
Ngũ Thừa Ân trả lời xong, dứt khoát nhắm chặt hai mắt lại.
Tiếng nói kia như có sức mạnh mê hoặc lòng người, sau khi hắn ta nghe xong quả nhiên dần bình tĩnh lại, không còn căng thẳng như vừa rồi nữa, trong lúc bất tri bất giác đã thả lỏng thân thể.
Đây đương nhiên là thủ đoạn của Lưu Ngọc, thoáng vận dùng một tiểu xảo nhỏ trong "Tôn Thần diệu pháp", đã đạt được hiệu quả như vậy.
Chẳng qua với loại kỹ xảo này, dưới hình thức là tu sĩ mục tiêu không có ý thức chống cự mãnh liệt mới có thể đạt được hiệu quả, phạm vi vẫn còn hạn chế một ít.
Nhưng nếu như thi triển với phàm nhân, gần như có thể ảnh hưởng tới tính cách và tam quan của một người!
Dù cho tâm trí có kiên định như thế nào, dưới kỹ xảo và thần thức cường đại như vậy cũng chỉ là một món đồ chơi mà thôi!
Thậm chí, bản thân cũng không nhận ra sự thay đổi.
Thấy đối phương trầm tĩnh lại, Lưu Ngọc gật nhẹ đầu, cảm thấy vô cùng hài lòng với hiệu quả của bí thuật.
Sau đó, hắn chậm rãi bấm pháp quyết, dần dần hiện ra bạch quang mờ ảo, điểm nhẹ một cái đã ẩn vào trong trán của Ngũ Thừa Ân.
Đồng thời, khi thần thức mạnh mẽ đạt tới hai mươi dặm, bắt đầu lan tràn từ đầu ngón tay ra khắp toàn thân tu sĩ Trúc Cơ bình thường.
Ngay lập tức quỹ tích của bí thuật đã quét ngang Nễ Hoàn Cung của Ngũ Thừa Ân.
Ngay sau đó, thông qua sự quan sát của thần thức, Lưu Ngọc tìm được một quả cầu nhỏ màu vàng bên trong Nễ Hoàn Cung u ám.
Hắn biết, đây chính là Nguyên Thần của Ngũ Thừa Ân.
Lưu Ngọc vừa động ý nghĩ một chút, thần thức đã lập tức điều khiển lực lượng bí thuật, hóa thành một cái lưới lớn, bao trùm lên quả cầu màu vàng.
Theo bản năng, quả cầu màu vàng bắt đầu giãy dụa.
"Không được chống cự!"
"Nếu lỡ xảy ra sơ suất, Nguyên Thần của ngươi có thể sẽ bị tan thành tro bụi."
Lưu Ngọc nhỏ giọng quát.
Lời nói vừa rơi xuống, rõ ràng thân thể Ngũ Thừa Ân run lên, quả cầu nhỏ màu vàng cũng từ bỏ giãy dụa.
Lực lượng bí thuật hình thành một cái lưới lớn, sau đó dần thu nhỏ lại, bám vào bên trên quả cầu màu vàng, cuối cùng biến mất không còn thấy gì nữa.
Nguyên Thần cấm chế đã hoàn thành như vậy.
"Loại Nguyên Thần cấm chế này là mới, có hiệu quả còn tốt hơn trước kia."
Lưu Ngọc mở mắt ra.
Hắn có thể cảm giác được, chỉ cần mình vừa động ý nghĩ, cái lưới lớn kia sẽ hiện ra, bắt đầu ép buộc quả cầu nhỏ màu vàng cho đến khi tan thành tro bụi mới thôi.
"Được rồi, cấm chế đã hoàn thành."
"Như vậy tiếp theo ta sẽ nói với ngươi về tình hình nhiệm vụ lần này."
Mở trận pháp trong lầu các lên để đề phòng nghe trộm, Lưu Ngọc cho Ngũ Thừa Ân ngồi xuống, rồi bắt đầu nói về chuyện của Lưu gia.
Đầu tiên hắn nói một lần về tình hình Lưu gia, nhất là Lưu Tư, Lưu Dũng thay vì một nhà phụ mẫu của hắn.
Nhấn mạnh hơn là muốn âm thầm hộ tống sự phát triển của Lưu gia, bảo vệ an nguy của mấy người ở Lưu gia.
Cố gắng để Lưu gia quật khởi, nhưng không được quá đột ngột.
Đồng thời đừng cho Lưu gia nhận ra sự tồn tại của hắn ta, cũng không được tiếp xúc với tu sĩ khác.
Nói tóm lại chính là phải bí mật bảo vệ.
"Vâng, thế bá."
"Tiểu chất đã rõ, sẽ dốc lòng làm ổn thỏa mọi việc, tuyệt đối sẽ không bại lộ thân phận của chính mình."
Một lúc sau, sau khi nghe rõ yêu cầu về nhiệm vụ lần này, lúc này Ngũ Thừa Ân mới nghiêm túc gật đầu.
Nhiệm vụ lần này đúng là không khó, thậm chí không cần hắn ta giao thủ với tu tiên giả khác.
Chỉ cần âm thầm bảo hộ người của Lưu gia, yêu cầu ở phương diện bí mật là vô cùng cao mà thôi, chỉ cần cẩn thận một chút thì hoàn thành nhiệm vụ là chuyện vô cùng đơn giản.
"Ừm, không tệ."
Hỏi xong mấy vấn đề, xác định lại hắn ta thật sự hiểu rõ chứ không phải tỏ vẻ thì Lưu Ngọc mới hài lòng, gật nhẹ đầu. Hết chương 1191.



Bạn cần đăng nhập để bình luận