Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 724. Lạt thủ tồi hoa(1)

Chương 724. Lạt thủ tồi hoa(1)
Chương 724: Lạt thủ tồi hoa(1)
...
“Quang Chính đạo hữu dừng bước, không cần tiễn nữa.”
“Việc lần này thiếp thân nói tới, hi vọng đạo hữu suy nghĩ thật kỹ.”
“Đây là Huyền Khôn chân nhân của Bạch Vân Quan đích thân giao phó, không cho phép nửa điểm chất vấn, hi vọng Quang Chính đạo hữu hiểu rõ lợi hại ở trong đó.”
“Bạch gia cùng Vi gia là thế giao, cũng không hy vọng Vi gia làm ra một số quyết định phạm sai lầm.”
Bạch Liên Hoa dừng bước quay người, từ tốn nói.
Kết hợp với cái tên “Liên Hoa tiên tử” và tu vi Trúc Cơ hậu kỳ cường đại, tự có một loại nam tính cân quắc không thua đấng mày râu, khiến các tu sĩ đi cùng với Vi gia không dám nhìn thẳng.
“Liên Hoa đạo hữu nói rất đúng, nếu Huyền Khôn chân nhân của Bạch Vân Quan đích thân hạ lệnh, Vi gia tự nhiên tuân theo.”
“Lão phu lấy tính mệnh đảm bảo, trong thời gian gần nhất sẽ phái tu sĩ đi theo Bạch gia, hưởng ứng thượng tông kêu gọi.”
Vi Quang Chính nở nụ cười làm lành, liên tục không ngừng gật đầu, hết lòng đồng ý. Có Bạch Vân Quan hạ lệnh, còn có Bạch gia của Phượng Hoàng sơn làm chủ đạo giám sát, Vi gia đương nhiên không dám chống lại.
Trước kia cũng luôn luôn như thế này. Còn Vi Thiên Thông, nhân vật chính của lần khánh điển này, thì vẫn cúi đầu không nói câu nào, không biết đang suy nghĩ gì. Nhưng, bàn tay ở trong tay áo lại hơi siết chặt.
Bạch Liên Hoa thấy vậy, khẽ gật đầu, rất hài lòng với thái độ của Vi gia. Theo quan điểm của nàng, Bạch gia có “Thánh chỉ” của Bạch Vân Quan, hơn nữa thực lực hơn xa Vi gia, nếu không muốn bị khám nhà diệt tộc, tự nhiên chỉ có một con đường tuân theo. Coi như có một tên tu sĩ Trúc Cơ, thì có thể thay đổi gì đây?
Thản nhiên nhìn Vi Thiên Thông một chút, như là đối xử với một tán tu có thể thấy được khắp nơi trong phường thị, Bạch Liên Hoa phất tay thả ra một cây sáo ngọc màu vàng nhạt, ra hiệu cho Bạch Thái Hoàng cùng bảy tên đệ tử của gia tộc nhảy lên, sau đó hóa thành một đạo độn quang bay về phía Phượng Hoàng sơn.
“Kể từ khi Vi Quang Chính lên nắm quyền, mặc dù Vi gia luôn luôn khiêm tốn ngoan ngoãn, nhưng thế lực gia tộc của họ cũng dần được mở rộng.”
“Giữ lại dù sao cũng là tai họa, có thể duy trì địa vị của Phượng Hoàng sơn, sau lần này, còn phải nghĩ cách xử lý Vi gia !”
“Một núi không thể chứa hai hổ.”
Trên cây sáo ngọc màu vàng nhạt, Bạch Liên Hoa lóe lên ý nghĩ này, thấy Bạch Thái Hoàng nhìn sang, nhẹ giọng thì thầm giải thích lợi hại trong đó.
Nàng mặc dù tính tình ôn hòa, không thích chém chém giết giết, nhưng tu tiên giới này xưa nay đã như vậy, vì lợi ích và tương lai của Bạch gia, cũng không lo được nhiều như vậy. Chỉ cần gia tộc cường đại, đúng hay sai thì thế nào?
Nhìn độn quang của Bạch gia đi xa, nụ cười trên mặt Vi Quang Chính dần dần biến mất, thần sắc cũng trở nên lạnh lùng, lại trở về dáng vẻ của tộc trưởng.
Vi Thiên Thông ngẩng đầu lên, trong mắt hiện lên một tia khuất nhục cùng oán hận, không chút nào che giấu vẻ âm trầm lạnh lùng nhìn về phía độn quang rời đi.
Trúc Cơ khánh điển của mình, dưới sự uy hiếp của Bạch gia, cưỡng ép bị dùng để đạt thành mục đích của bọn họ. Nhiều tu sĩ sư được mời rộng rãi, chỉ để thảo luận và liên kết với nhau ngăn cản tu sĩ Sở quốc đột kích, trợ giúp Bạch Vân Quan ổn định tình hình xung quanh phường thị Kim Khuyết.
Bạch gia bọn họ có quan hệ quá sâu với Bạch Vân Quan, đạt được rất nhiều chỗ tốt, có khả năng trở thành mục tiêu hàng đầu của tu sĩ Sở quốc nhất, đương nhiên hưởng ứng là tích cực nhất.
Nhưng để chuyển hướng sự chú ý và giảm bớt tình thế của Bạch gia, thế mà lợi dụng danh nghĩa Trúc Cơ khánh điển của mình, điểm này không thể tha thứ!
“Thù này tất báo!”
Mặt Vi Thiên Thông lộ một tia dữ tợn, thề trong lòng.
Trúc Cơ khánh điển của mình cũng không thể quyết định, đạo tâm của hắn đã bị ảnh hưởng, nếu như thù này không báo, muốn tiến một bước chỉ sợ khó như lên trời.
“Nếu như ở bình thường, đối mặt với sự uy hiếp của Bạch gia ở Phượng Hoàng sơn, vì sự tồn vong của gia tộc, đương nhiên phải tuân theo.” “Nhưng hiện tại, Bạch Vân Quan đang ở trong tình thế bấp bênh, ốc còn không mang nổi mình ốc, tất cả điều này là không chắc chắn. “
“Đều do gia tộc quá yếu, mới khiến cho Thông Nhi ngươi chịu ủy khuất.” Ánh mắt Vi Quang Chính thâm thúy, quay người nói với Vi Thiên Thông.
“Thiên Thông sinh ra và lớn lên trong gia tộc, là gia tộc bồi dưỡng ta đến cảnh giới Trúc Cơ, vì lợi ích của gia tộc, một chút nhục nhã cũng không là gì.” Nghe vậy, Vi Thiên Thông gạt ra một cái nụ cười khó coi.
Vi Quang Chính khẽ vuốt sợi râu, rất hài lòng với Thiếu tộc trưởng mình chọn này, sau đó hai người một trước một sau đi lên núi.
Quan liên lụy quá sâu, trước đó hưởng thụ chỗ tốt, hiện tại cũng đã đến lúc phải nếm kết cục thảm hại.
...
Thần thức thu hết một màn tiễn biệt vào mắt, trong mắt Lưu Ngọc lóe lên hàn quang, lấy ra Ly Huyền kiếm giẫm lên, đi từ xa theo phía sau độn quang của Bạch gia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận