Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 451. Thỏa thuận miệng

Chương 451. Thỏa thuận miệng
Lý Thu có kinh nghiệm một trăm năm mươi năm tuổi đời, tiếp xúc nghề Luyện Khí cũng được hơn trăm năm, đương nhiên lão biết không phải pháp khí nào cũng đều “sạch sẽ”, có rất nhiều pháp khí “lai lịch bất chính”.
Nhưng lão mở tiệm là để làm ăn, không có ý định tìm hiểu lai lịch của những pháp khí này, cũng không có ý định nhúng tay vào ân oán ở Tu Tiên Giới, huống hồ Lý gia cũng không thể chịu nổi sóng to gió lớn.
Thấy người này cam đoan như vậy, Lưu Ngọc yên tâm, đứng dậy chắp tay cáo từ, rời khỏi Luyện Khí Phường Lý Thị.
Hắn căn dặn như vậy cũng chỉ là vì cẩn thận mà thôi, tông môn đã có kết luận về cái chết của Tạ Tuấn Kiệt, địa điểm tử vong lại nằm trong khu vực do Hợp Hoan Môn kiểm soát, cho dù có người muốn điều tra cũng sẽ gặp phải muôn trùng khó khăn.
Dù cho có đồng môn nào quen biết Tạ Tuấn Kiệt muốn mua pháp khí thì cũng sẽ tới cửa hàng tốt hơn chứ không tới Luyện Khí Phường nhỏ bé này.
Có nhiều tầng bảo đảm như vậy, có thể nói là không chút sơ hở, trừ khi là ý trời trêu người.
Lưu Ngọc không tin bản thân lại xui xẻo như vậy.
Nhưng cho dù bị phát hiện thì hắn cũng có rất nhiều cớ.
Sau khi nghe ngóng một hồi, hắn biết Lý gia mở Luyện Khí Phường này có ba tu sĩ Trúc Cơ trong tộc, người có tu vi cao nhất cũng chỉ tới Trúc Cơ trung kỳ, hắn tự tin mình có thể bắt chẹt được họ.
Sau khi rời khỏi Luyện Khí Phường Lý thị, Lưu Ngọc rời khỏi chợ Đông, đi thẳng tới chỗ động phủ của Nghiêm Hồng Ngọc.
Một là xã giao để rút ngắn quan hệ, hai là tiện thể tiết lộ cho nàng ta tin tức mình luyện chế được đan dược nhị giai, xem thử xem có thể hợp tác với nhau hay không.
Sau nửa khắc, Lưu Ngọc tới trước động phủ của Nghiêm Hồng Ngọc, gửi Truyền âm phù đi.
“Ầm ầm.”
Chờ một lát, trận pháp mở ra, bóng dáng Nghiêm Hồng Ngọc xuất hiện.
Lúc này, nàng ta ăn mặc khá tùy tiện, một chiếc trường bào màu trắng che nửa người trên, cổ áo để mở hơi rộng, lộ ra một chút đồi núi trắng ngần bên trong.
“Hồng Ngọc sư tỷ, đã lâu không gặp, mạo muội tới bái phỏng, không biết có quấy rầy sư tỷ không?”
Lưu Ngọc lướt nhìn cảnh đẹp ở cổ áo, mở miệng cười điềm nhiên như không có chuyện gì.
“Không hề, không hề, Lưu sư đệ đến, sư tỷ vui còn chẳng kịp.”
“Nơi này không phải chỗ nói chuyện, mời sư đệ vào.”
Đôi mắt đẹp của Nghiêm Hồng Ngọc liếc ngang, câu từ được nói bằng chất giọng nhã nhặn trưởng thành.
Sau đó, nàng ta lắc lư thân hình lồi lõm đầy đủ đi vào trong, từng hành vi cử chỉ đều toát lên sự quyến rũ của nữ nhân trưởng thành, nhóm lên tà hỏa trong lòng người khác.
Sự quyến rũ này hết sức tự nhiên, chỉ cần là tu sĩ có ý chí kiên định một chút thì đều có thể dễ dàng né tránh, khác hoàn toàn sự mê hoặc trí mạng mà Mã Kim Liên tu luyện Mị thuật toát ra.
Đương nhiên Lưu Ngọc không hề bị ảnh hưởng, hắn thản nhiên đi theo nàng ta vào trong.
...
Một canh giờ sau, Lưu Ngọc được Nghiêm Hồng Ngọc tiễn rời khỏi động phủ của nàng ta, đi về động phủ của mình.
Thế là ba mục tiêu của chuyến đi ra ngoài lần này đều đã hoàn thành, chỉ cần đợi bảy ngày nữa đi lấy lại Thanh Giao kích nữa là được.
Lưu Ngọc mở trận pháp của động phủ, đi vào trong lầu các, ngồi xuống ghế đôn bằng đá ở đại sảnh, chống cằm bằng một tay, chìm vào suy tư.
Hiện tại, sau khi xử lý và bán thành tiền, Linh Thạch trong túi trữ vật lại kiếm về được hai mươi mốt nghìn khối, đủ để hắn tu luyện thoải mái trong hai năm,
Có hai Linh khí thượng phẩm là Thanh Giao kích và Ly Huyền kiếm, thực lực được tăng cường thêm một chút nhưng không quá nhiều.
Quá trình trao đổi với Nghiêm Hồng Ngọc khá thuận lợi, sau khi hắn nói ra chuyện bản thân có thể luyện chế đan dược nhị giai, quả nhiên nàng ta cảm thấy rất hứng thú.
Sau khi đôi bên cò kè mặc cả một hồi, cuối cùng thỏa thuận miệng hằng năm Lưu Ngọc sẽ cung cấp cho Nghiêm gia mười lăm bình Tinh Nguyên đan với giá bốn trăm Linh Thạch một bình.
Ở Sở quốc Tu Tiên Giới, Tinh Nguyên đan thường có giá khoảng bốn trăm năm mươi khối Linh Thạch một bình.
Trong khi đó, các loại Linh thảo dùng để luyện chế Tinh Nguyên đan thường có giá một trăm bốn mươi Linh Thạch một phần, Luyện Đan Sư bình thường nhất định phải đảm bảo xác suất thành công đạt ba phần thì mới có thể miễn cưỡng duy trì cân đối thu chi.
Chỉ khi nào xác suất luyện đan thành công đạt tới ba phần năm, thậm chí bốn phần năm thì mới có thể kiếm lời.
Mà bình thường Luyện Đan Sư do tông môn tu tiên hay gia tộc tu tiên bồi dưỡng thường chỉ tập trung luyện chế hai, ba loại đan dược như vậy để tăng độ thuần thục, nhằm kiếm được lời.
Do thường xuyên luyện chế mấy loại đan dược như vậy nên tất cả các Luyện Đan Sư này đều cực kỳ thuần thục, xác suất thành công thường đạt bốn phần trở lên, có thể kiếm được một món lợi lớn cho tông môn và gia tộc.
Cho nên cách làm này vẫn luôn được duy trì,
Bạn cần đăng nhập để bình luận