Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 559. Huyền Nguyên Băng Tinh

Chương 559. Huyền Nguyên Băng Tinh
Tất cả, sẽ thấy rõ sau khi đánh chết Âm Minh Linh Xà ở đây.
“Chỉ là, Thương Lam điều khiển Linh thú Linh trùng đóng vai trò gì ở đây?”
Lưu Ngọc nhìn về phía vị trí của Thương Lam, trong lòng hiện lên suy nghĩ.
Nhưng mà hắn đã không dùng thần thức để quan sát, bởi vì thần thức của tu sĩ điều khiển Linh thú, Linh trùng thông thường tương đối cường đại, hơn nữa trên phương diện này kỹ xảo cũng cao minh hơn những tu sĩ bình thường.
Bây giờ Lưu Ngọc mới chỉ lĩnh ngộ được chút da lông của Tôn Thần diệu pháp, vì vậy tốt hơn hết là hắn vẫn nên cẩn thân.
Một khắc, nửa canh giờ, một canh giờ trôi qua, trong nước màu xanh nhạt trong đầm vẫn không có động tĩnh, nhưng ba người vẫn không nhúc nhích chờ đợi.
Thợ săn thông minh, thường có đủ kiên nhẫn.
Yêu thú nhị giai đỉnh phong, ở nơi sâu trong Kim Tinh chi mạch, cũng được coi là bá chủ một phương, cho nên trong lãnh địa của nó không có bất kỳ sự tồn tại của yêu thú cường đại khác.
Mà những yêu thú nhỏ yếu khác cũng biết Hàn đàm là nơi ở của “bá chủ”, bị chấn nhiếp bởi uy nghiêm nên căn bản không có yêu thú nhỏ nào dám đến gần.
Cho nên xung quanh Hàn đàm không hề có yêu thú nào khác tồn tại.
Thanh Tùng lão đạo đã sử dụng một ít kỹ xảo, khiến cho mùi máu tanh của Tử Chiểu Oa phảng phất về phía Hàn đầm, không cần phải lo lắng về những con yêu thú khác bị thu hút.
Trong rừng cây, tiếng côn trùng dần dần vang lên, lúc cao lúc thấp liên tiếp tấu lên một bản nhạc tự nhiên.
Từng vòng gợn sóng nổi lên, cuối cùng sau hai canh giờ, tình hình đã thay đổi.
“Rào rào.”
Trong đầm nước màu xanh nhạt, những gợn sóng càng lúc càng lớn hơn, cuối cùng một tiếng nước tách ra vang lên, một thân thể khổng lồ hiện ra.
Đây là một con rắn khổng lồ toàn thân xám đen, trên bề mặt có những đường nét hoa văn màu xanh lam.
Đầu rắn bằng phẳng, con ngươi thẳng đứng màu lam nhạt lạnh lùng, thân thể khổng lồ.
Phần bụng dưới của nó có hai phần giống như hình cái trống nhô ra, chỉ có một phần nhỏ nhô ra khỏi mặt nước hơn mười trượng, thân thể rắn dày hơn thùng nước rất nhiều.
Uy thế của một kẻ săn mồi hàng đầu, cứ tự nhiên như vậy mà được giải phóng ra.
Tiếng côn trùng kêu vang giữa rừng ngay lập tức biến mất, một lần nữa khôi phục lại sự im lặng.
“Âm Minh Linh Xà!”
Trong lòng Lưu Ngọc run lên, hắn liếc mắt một cái đã lập tức nhận ra con rắn này.
Hắn đã sớm hiểu rõ thông tin đại khái về yêu thú nhất giai, nhị giai thông qua một vài điển tịch, kết hợp với những gì Thanh Tùng lão đạo nói, con rắn này xác định chính là Âm Minh Linh Xà không thể nghi ngờ.
Không có gì khác, đường nét hoa văn màu xanh lam trên cơ thể xám đen và đồng tử dọc màu xanh nhạt, đặc thù thật sự quá rõ ràng rồi.
“Xì xì.”
Âm Minh Linh Xà vọt ra khỏi mặt nước, nó phun ra cái lưỡi xà, đồng tử màu xanh nhạt lạnh như băng nhìn xung quanh, rất nhanh đã tập trung vào thi thể của con yêu thú cách đó vài dặm.
Mùi máu sẽ khiến cho nhân loại khó chịu, nhưng nó lại vô cùng hấp dẫn các giác quan của yêu thú, khiến nó trở thành một loại thực phẩm tuyệt vời.
Thân thể của yêu thú hơi dao động, bản năng thân thể truyền đến sự thèm ăn.
Chỉ là yêu thú cuối cùng cũng không phải dã thú, yêu thú nhị giai lại có được Linh trí cường đại, khiến cho nó theo bản năng cảm thấy có chỗ nào đó không đúng.
Âm Minh Linh Xà vặn vẹo đầu rắn quan sát khắp nơi, yêu thức phóng ra quét xung quanh, tìm kiếm nguy hiểm có thể xảy ra.
Nhưng ba người Lưu Ngọc, Thương Lam, Thanh Tùng lão đạo đã sớm che giấu tốt, đâu phải tùy tiện là có thể phát hiện được?
Yêu thú cuối cùng vẫn là yêu thú, còn là yêu thú nhị giai mới chỉ sinh ra được tư duy đơn giản, không thể nào tiến hành những suy nghĩ phức tạp.
Sau một lúc lâu không tìm thấy nguy hiểm, bản năng ăn uống dần dần chiếm thế thượng phong.
Những kẻ xâm nhập lần trước dám xâm nhập vào lãnh thổ của nó đã sớm trở thành vật bài tiết từ lâu, vô số lần thắng lợi đã sớm chứng minh, nó là vị vương duy nhất ở lãnh địa này!
Âm Minh Linh Xà vung đuôi rắn dưới đáy nước, thân hình chậm rãi di chuyển về phía bờ, trước khi lên đầm nước nó còn hơi dừng lại trong chớp mắt, sau đó không hề do dự vặn vẹo thân hình khổng lồ bơi về phía thi thể Tử Chiếu Oa.
“Xì xì.”
Đột nhiên Âm Minh Linh Xà dừng thân thể lại, nó nhìn Tử Chiếu Oa, giống như là ngửi thấy được một tia hơi thở khác nhỏ bé đến mức không thể nhận ra.
Đôi mắt rắn hiện lên sự do dự, nhưng cuối cùng dục vọng cấp bách của thân thể đã áp đảo tất cả mọi thứ, thân thể rắn dài ba trượng của nó vội vàng lao thẳng vào thức ăn.
Giống như một tia chớp màu đen.
Mặc dù thân thể của rắn rất lớn, nhưng nó lại không lộ ra vẻ cồng kềnh khó điều khiển, ngược lại cực kỳ linh hoạt.
Nhưng ngay khi nó đến gần Tử Chiếu Oa, miệng rắn mở gần như một trăm tám mươi độ.
Dị biến đột nhiên phát sinh!
Từng sợi dây leo màu xanh lục đậm, có gai đột nhiên mọc ra từ lòng đất, nhanh chóng quấn quanh thân thể của yêu thú Âm Minh Linh Xà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận