Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 1083. Vững tin không được nghi ngờ(2)



Chương 1083. Vững tin không được nghi ngờ(2)




Giọng nói của hắn ta mặc dù thô kệch, nhưng lại có sức đả động lòng người, khiến người ta không tự chủ được mà xóa bỏ hết hoài nghi, lại đoàn kết lần nữa.
Mỗi một cái tên người này nói ra đều nhìn về phía người đó, vẻ mặt vừa nghiêm túc vừa trịnh trọng.
"Mặc dù thời gian Thiên Bảo tiếp xúc với Hồng đạo hữu khá ngắn, lại tin tưởng đạo hữu tuyệt đối không phải là hạng người hai mặt, không thể nào tiết lộ bí mật của bí cảnh ra ngoài."
"Chư vị ở đây đều là người trung thành với Thánh Giáo."
"Điểm này Thiên Bảo hoàn toàn tin tưởng!"
Đường Thiên Bảo biết, để có thể phá vỡ ngăn cách và hoài nghi thì chỉ có thể thẳng thắn nói ra lời tín nhiệm nhau.
Giáo phái không ổn định, càng không thể để lại hạt giống nghi ngờ.
"Thánh Tử."
Nghe vậy, mấy người họ đều bị sự chân thành này của Đường Thiên Bảo làm xúc động, rối rít quay mặt nhìn xuống đất, cảm thấy áy náy vì đã hoài nghi đồng môn của mình.
"..."
Vẻ mặt của Chu Tử Văn phức tạp, gã nhìn sang nơi khác thật lâu cũng không nói tiếng nào.
"Tín nhiệm có thể phá giải nghi ngờ."
"Không thể không nói, người này quả thật là có sức hút của người lãnh đạo."
"Nếu đổi lại là tu sĩ bình thường khác, nói không chừng sẽ bị động, từ đây sẽ thật sự gia nhập Thánh Hỏa Giáo."
"Nếu hắn ta là phàm nhân có lẽ là một vị hoàng đế tốt."
"Tiếc là..."
Sắc mặt Lưu Ngọc vẫn như thường, nghe vậy thì cũng làm ra phản ứng không khác gì những tu sĩ khác, nhưng trong lòng hắn lại không có chút gợn sóng nào.
Hắn đã tìm ra con đường của mình, đồng thời sẽ kiên trì tới cùng, vốn không phải chỉ với dăm ba câu là có thể dao động.
Con đường tu tiên của bản thân, cũng sẽ không trộn lẫn quá nhiều thứ tình cảm khác.
"Tín nhiệm và hoài nghi."
"Thế giới này, chính là bởi vì những thứ này mà trở nên thú vị hơn."
Trong lòng Lưu Ngọc lạnh như băng, nhưng cũng bị hắn ta làm sinh ra chút xúc động.
Ngay lúc Đường Thiên Bảo khiến người ta rung động không thôi, mặc dù có thể tiêu trừ hơn phân nửa nghi ngờ giữa mọi người nhưng nghi vấn vẫn không thể giải quyết được.
"Lão hủ cũng tin tưởng, không phải các vị đồng đạo tiết lộ tin tức."
"Nhưng mà những người kia sao có thể tiến vào bí cảnh được chứ?"
"Sao bọn chúng có thể biết được vị trí cửa vào!"
Nhìn từng màn Linh quang lóe lên bởi vì đấu pháp đằng xa, sắc mặt Dương thúc vẫn còn hơi âm trầm.
Ở Thánh Hỏa Giáo, tuổi đời của lão cực cao, còn ba lần bốn lượt vào sinh ra tử vì giáo phái, vào lúc thọ nguyên không còn nhiều, lão tuyệt đối không muốn gặp một tai họa ngầm lớn như vậy.
Vấn đề này quá nhạy cảm, mỗi lần nói ra đều khiến mọi người im lặng, không nói được gì.
Mặc dù trong lòng khó tránh khỏi sẽ có đủ loại suy đoán, nhưng không muốn nói ra ở những lúc như thế này, phá hư chút tín nhiệm yếu ớt thật vất vả mới tạo dựng lại được.
Im lặng vài hơi, vẫn là Đường Thiên Bảo mở miệng nói trước:
"Từ khi bí cảnh thành lập tới nay, đã khoảng ba ngàn năm rồi."
"Tu sĩ từng tiến vào bí cảnh cũng không ít, có lẽ bởi vì một chút ngoài ý muốn, nên mới tiết lộ tin tức bí cảnh ra ngoài."
"Dù sao qua nhiều thế hệ của bản giáo đều có giáo chúng mất tích, trong đó cũng không thiếu những giáo chúng nòng cốt tiến vào bí cảnh."
"Có lẽ, chính là những giáo chúng nòng cốt có ý đồ xấu, dùng thủ đoạn khảo vấn thậm chí là sưu hồn mới khiến tin tức bị lộ ra."
"Theo ý kiến của Thiên Bảo, có lẽ là như thế."
Lời nói của hắn ta vừa nói ra, mấy người họ lập tức rối rít tán thành.
"Đúng vậy, đúng là như thế."
Ngay cả Dương thúc là giáo chúng lâu năm cũng công nhận lý do này.
Trên thực tế qua ba ngàn năm này, từ khi Thánh Hỏa Giáo chuyển từ sáng sang tối, cũng không xuất hiện phản đồ, phản bội giáo phái và nói ra tin tức của bí cảnh.
Chẳng qua từ tình huống hiện tại mà nói, nếu có một Kim Đan trưởng lão tự mình ra tay xử lý là tốt nhất.
Chỉ là từ khi Thánh Hỏa Giáo chuyển hoạt động sang bí mật, thực lực lại không ngừng suy yếu, dấu vết xử lý cũng dần lực bất tòng tâm.
Sau khi Thạch Nhân Kiệt chết, đối mặt với tình huống thế này, lại càng không có cách nào làm được.
Lưu Ngọc nghe vậy thì như có điều suy nghĩ, chẳng qua động tác cũng không hề lộ ra vẻ hoảng hốt, lúc này cũng gật nhẹ đầu bày tỏ ý tán thành.
"Có lẽ, bọn họ chỉ cần một lý do chính đáng."
"Nếu không, hoài nghi chính là một cây gai độc nghẹn ở cổ họng, đội ngũ cách việc sụp đổ cũng không xa."
Lưu Ngọc lẳng lặng nhìn mấy người họ giao lưu với nhau, nhưng trong lòng thì âm thầm cười một tiếng, chẳng qua không có ý nghĩ sẽ đâm thủng lớp giấy mỏng manh này thôi.
Chỉ cần là người thì luôn có thất tình lục dục.
Cho dù là giữa các tu sĩ cùng giáo phái, cũng sẽ có tranh chấp lợi ích, xung đột ý nghĩ, trở thành điềm báo cho việc rạn nứt.
Hắn cần Đường Thiên Bảo "dẫn đường", trước mắt vẫn hy vọng đội ngũ này duy trì ổn định, ít nhất là trước khi nhìn thấy Tam Nguyên quả, giữ vững được trạng thái bình ổn như thế này.
"Như vậy những kẻ xông vào kia thì nên xử lý thế nào, không phải chúng ta nên ra tay thanh lý ngay bây giờ sao?"
"Còn có bên ngoài bí cảnh, nếu như có tu sĩ cấp cao muốn bắt rùa trong hũ, chúng ta phải làm sao bây giờ?"
Dương thúc chau mày.
"Các vị, mọi người thấy thế nào?"
"Bây giờ là thời khắc mấu chốt của Thánh Hỏa Giáo, các vị có ý nghĩ gì thì hãy nói ra, chúng ta cùng nhau thương lượng."
Đường Thiên Bảo sờ râu ở cằm một chút, rồi nhìn về giáo chúng mà nói.
Đối phương dám xông vào bí cảnh, xâm nhập vào sân nhà Thánh Hỏa Giáo, dĩ nhiên vô cùng nắm chắc, thực lực của tu sĩ này cũng sẽ không yếu.
Huống chi bên ngoài bí cảnh có thể còn có tu sĩ cấp cao đang nhìn chằm chằm.
Mấy người họ quả thật ưu tú hơn so với tu sĩ Trúc Cơ kỳ bình thường, nhưng đối mặt với loại tình huống phải đối đầu với tu sĩ cấp cao thì đúng là không còn cách nào.
"Nghe theo Thánh Tử định đoạt!"
Chỉ trong một lúc trao đổi, không nghĩ ra được biện pháp, năm người Dương thúc, Chu Tử Văn liếc nhìn nhau rồi cùng nói. Hết chương 1083.



Bạn cần đăng nhập để bình luận