Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 498. Chặn giết ở yếu đạo(4)

Chương 498. Chặn giết ở yếu đạo(4)
Đỗ Kinh Sơn từng bước một truyền thụ lại một số đạo lý cho những thiếu niên thiếu nữ này, đầu tiên là thuận theo lời nói của những thiếu niên này, sau đó thay
đổi chủ đề nói về rất nhiều quy củ của Nguyên Dương Tông cùng với sự trừng phạt nghiêm khắc sau này.
Vì để những thiếu niên này có thể ghi nhớ trong tim, có thể nói là đã hao tổn tâm huyết.
“Biết rồi ạ! Tam trưởng lão.”
Thiếu nữ mặc y phục màu xanh da trời, tóc buộc búi nhỏ hồn nhiên đáp, những thiếu niên khác cũng dạ vâng ngoài miệng.
Nhưng nhìn đôi mắt chuyển động linh hoạt của bọn họ, để được vài phần vào trong lòng thì chẳng ai biết được.
“Haiz, những hậu bối trẻ tuổi này, cứ phải trải qua một vài lần giáo huấn thì mới có thể trưởng thành được.”
Nhìn dáng vẻ không nghiêm túc nghe của bọn họ, Đỗ Kinh Sơn khẽ thở dài, trong lòng giống như muốn nói.
Sau đó, gã xoay người nhìn về phía trước, lặng lẽ phòng bị, đề phòng xuất hiện địch tu.
Nếu như gặp phải địch tu, một mình gã thoát thân thì không khó, chỉ là những vãn bối trong tộc này thì...
Huyết mạch là quang vinh, huyết mạch là ràng buộc, huyết mạch cũng là trách nhiệm.
Bởi vì huyết mạch đã định sẵn rằng gã tuyệt đối không được dễ dàng bỏ rơi bọn họ.
Mặc dù đi qua con đường này đã mấy chục năm đều không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, trong lòng cũng không cho rằng lần này sẽ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, nhưng Đỗ Kinh Sơn vẫn duy trì sự cảnh giác nhất định.
Thời gian lại dần dần trôi đi thêm nửa canh giờ, một dãy núi chạy dài hàng trăm dặm xuất hiện trong tầm mắt.
Dãy núi này là một trong số rất nhiều nhánh núi của Hoành Đoạn sơn mạch, các loại yêu thú trong sơn mạch nhiều không kể siết, vậy nên nhất định không được đi qua từ trên cao, nếu không thì sẽ rất dễ trở thành mục tiêu công kích.
Cũng may là ở mấy vạn năm trước, vì để thuận tiện cho việc buôn bán qua lại giữa Thanh châu, lúc đó tu sĩ Nguyên Anh đã ra tay, một kiếm chẻ đôi nhánh núi này, chia nó thành hai phần, mở ra một con đường rộng mười mấy trượng, gọi nó là “Nhất Tuyến Thiên”.
Sau này, những tông môn thống trị Thanh châu ngày trước, kéo dài cho đến tận Nguyên Dương Tông bây giờ, đều không bỏ bê con đường Nhất Tuyến Thiên này, định kỳ sẽ phái tu sĩ đến dọn dẹp yêu thú và tà tu ở hai bên.
Nhìn Nhất Tuyến Thiên ngày càng gần, Đỗ Kinh Sơn có hơi do dự, vẫn không chọn đi đường vòng, nhưng đồng thời cũng đề cao cảnh giác, chuẩn bị ra tay bất cứ lúc nào.
Bởi vì địa hình đặc biệt của Nhất Tuyến Thiên, có rất nhiều tà tu ở đây chặn đường cướp bóc, thậm chí còn công khai lắp đặt những trạm kiểm soát để theo dõi và bắt chẹt người khác.
Đỗ gia cách nhánh núi này không quá xa, khi giáo dục đời sau, tất nhiên đều sẽ nói với đám tiểu bối điều này, vì thế nên tám thiếu niên thiếu nữ đều trở nên yên lặng, cảnh giác quan sát xung quanh.
Đỗ Kinh Sơn đứng ở trước phi chu, áo choàng bay bay, trong tay thỉnh thoảng lại đánh ra vài pháp quyết, điều khiển phi chu bay thẳng vào trong Nhất Tuyến Thiên.
Nhưng lại không biết, không lâu sau đó gã sẽ phải trả cái giá như thế nào cho suy nghĩ sai lầm này.
Nhất Tuyến Thiên chỉ rộng khoảng vài chục dặm, tuy rằng phi chu màu vàng không phải là pháp khí cực phẩm, nhưng dưới sự điều khiển của Đỗ Kinh Sơn, chưa đến một khắc sau, lối vào đã xuất hiện trong tầm mắt, mắt thấy như sắp lao ra ngoài rồi.
Gã thấy thế thì trong lòng có hơi thả lỏng một chút, cho rằng lần này sẽ không sóng không gió giống như trước đây.
Nhưng sự phát triển của sự việc luôn luôn vượt ra khỏi dự liệu của tu sĩ, một giây trước còn trời yên biển lặng.
Một giây sau đã dâng trào sát khí!
Một tấm lưới màu xanh lam rộng khoảng bảy tám trượng, bỗng dưng xuất hiện ở trên đường bay của phi chu màu vàng, lao đến bao trùm lấy phía trước với tốc độ nhanh như chớp.
Nhìn kỹ một chút, mỗi một sợi tơ của tấm lưới lớn này đều được dệt lên từ ngọn lửa, ngọn lửa màu xanh lam đang bùng cháy nhanh chóng, nhưng nhiệt độ xung quanh vẫn không hề biến đổi một cách quỷ dị, động tĩnh không lớn nhưng lại bao hàm sát khí chí mạng!
Trái tim Đỗ Kinh Sơn nhảy lên, Linh Giác cảm nhận được nguy cơ mạnh mẽ từ tấm lưới lửa màu xanh lam kia, vừa định ra tay ứng phó, đòn tấn công của kẻ ra tay trong góc khuất kia lại đến liên tục, khiến gã có chút trở tay không kịp.
Một cây kích cổ trên thân có những con Thanh Giao đang bơi lội đột ngột xuất hiện ở chỗ cách bên phải của phi chu không xa, uy thế khiến tám thiếu thiên thiếu nữ toàn thân cứng đờ, đang chuẩn bị chém xuống.
Một con Hỏa Liệt Điểu đang bùng cháy phừng phừng cũng xuất hiện ở bên cạnh cây kích cổ, phát ra một tiếng hí chói tai, một ngọn lửa màu đỏ thẫm được phun thẳng về phía phi chu.
Ngọn lửa như một cái cột!
Đây chính là Thanh Giao kích và Ly Huyền kiếm! Mục tiêu chỉ thẳng vào Đỗ Kinh Sơn đang đứng ở đầu phi chu!
Còn về ngọn lửa màu xanh, chính là một cách sử dụng của Thanh Dương Ma Hỏa.
Đồng thời điều khiển hai món Linh khí thượng phẩm toàn lực tấn công, Ẩn Linh thuật tất nhiên sẽ mất đi hiệu quả nên có.
Bạn cần đăng nhập để bình luận