Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 407. Sức mạnh pháp thuật(3)

Chương 407. Sức mạnh pháp thuật(3)
Pháp khí Hoàng Sắc phi kiếm của hắn ta dưới uy lực hung hãn của sấm sét màu lam, đã lập tức bị đánh trúng mà không kịp phản ứng.
Một đòn này làm cho linh quang của nó ảm đạm rồi rơi xuống đất, cũng không biết có thể sử dụng được nữa hay không, nhưng uy năng của sấm sét màu lam cũng bởi vậy mà tiêu hao gần như không còn gì cả.
Điều này khiến cho sắc mặt của người nọ vô cùng khó coi, một món pháp khí cực phẩm cần khoảng một ngàn Linh Thạch, đây đối với tu sĩ Trúc Cơ mà nói cũng không phải số lượng nhỏ.
Hắn ta lập tức pháp lực cổ động, khống chế một thanh pháp khí khác càng ra sức tấn công hơn nữa, giống như muốn phát tiết tức giận trong lòng ra.
Nữ tu xinh đẹp sử dụng linh phù tạm thời ngăn cản được bốn món pháp khí cực phẩm của bên Nguyên Dương Tông, mà hơn thế nữa, hai tên tu sĩ Trúc Cơ của Hợp Hoan Môn cũng dốc hết toàn lực, ngăn cản pháp khí trong đó bốn món pháp khí cực phẩm đó.
Nhưng vẫn có bảy món pháp khí cực phẩm cộng thêm một món linh khí thượng phẩm không chịu sự ngăn cản cùng cấp bậc, tiếp tục đánh phá trận pháp.
Tiêu trừ pháp thuật, pháp khí của các tu sĩ Luyện Khí kỳ bên kẻ địch một cách dễ dàng, có điều uy năng có mức độ tổn thất không giống nhau, cuối cùng đánh phá vào trận pháp được hình thành trên lồng ánh sáng màu đỏ.
"Ầm ầm ầm"
Liên tiếp vài tiếng nổ lớn vang lên, còn chấn động dữ dội hơn so với lần trước. Đệ tử Hợp Hoan Môn đứng ở bên cạnh trận pháp vội vàng lùi về sau, hình như cảm nhận được mặt đất đang chấn động nhẹ.
Con mãng xà khổng lồ màu xanh với sức mạnh kinh người được biến thành từ linh khí thượng phẩm cuối cùng cũng đã xuất hiện, nó khiến người ta chú ý nhất và cũng nhận được nhiều "chú ý" nhất, cho nên tốc độ nhanh nhất lại tụt lại cuối cùng.
Nó không hề xinh đẹp đụng vào lồng ánh sáng màu đỏ, phát ra tiếng nổ lớn đinh tai nhức óc.
Suy cho cùng con mãng xà khổng lồ màu xanh này là do linh lực tạo thành, lúc này tiếp xúc với loonfh ánh sáng nên đã xảy ra phản ứng kịch liệt, bắt đầu từ phần đầu nhanh chóng tiêu tán, dần hiện ra bản thể của linh khí thượng phẩm này.
Một cây trâm cài tóc rất dài màu xanh biếc.
"Ầm"
Một tiếng nổ lớn lấn át những âm thanh khác.
Mặc dù uy năng của lồng ánh sáng màu đỏ đã phục hồi toàn diện, nhưng chịu sự tấn công cùng một lúc của bảy món pháp khí cực phẩm trước mặt, uy năng lại suy yếu đến một mức thấp.
Lại chịu một đòn mấu chốt này, lập tức xuất hiện một vết lõm trong suốt dài hơn hai thước.
Đợi đến khi con mãng xà khổng lồ màu xanh tiêu tán hiện ra bản thể, bị cây trâm cài tóc màu xanh biếc tấn công, thế nhưng chỉ bị đâm ra một cái lỗ to bằng trứng ngỗng, linh quang tổng thể cũng chỉ ảm đạm một khoảng nhỏ.
Mà cây trâm cài tóc màu xanh biếc cũng gần như đã cạn kiệt năng lượng, một nửa cây trâm đâm vào trong lồng ánh sáng màu đỏ, một nửa lại còn ở bên ngoài, dù có thế nào cũng không thể mở rộng thành quả chiến đấu, chỉ có thể lui về sau ra sức tấn công thêm một lần nữa.
"Ầm"
Suýt chút nữa trận pháp đã bị phá, nữ tu xinh đẹp chủ trì trận pháp trong mỏ quặng Tử Tinh bị cắn trả, chợt phun ra một ngụm máu tươi.
Nhưng mà nàng ta lại không sầu muộn, thay vào đó lại lộ ra ý cười, bởi vì ba vị đồng môn khác đã chạy tới.
Nữ tu sinh đẹp cũng nhanh chóng trao đổi với những người tới đây, tổng cộng có sáu tên tu sĩ Trúc Cơ, ba người chủ trì trận pháp, ba người phụ trách ngăn cản tấn công của tu sĩ bên địch.
Tu sĩ Luyện khí kỳ thì dùng pháp khí, pháp thuật quấy nhiễm tu sĩ kẻ địch, ra sức phân tán tinh lực của tu sĩ tập kích.
Hình như danh vọng của nữ nhân này không thấp, trong tình huống nguy cấp, tu sĩ Trúc Cơ đều bằng lòng nghe theo sự điều khiển. Tất cả các tu sĩ lập tức mỗi người một chức vụ, trong khoảng thời gian ngắn ngủi hai hơi thở đã mỗi người một vị.
Nói thì chậm nhưng diễn ra thì nhanh, từ Nguyên Dương Tông phát động đợt tấn công thứ hai đến khi chấm dứt, thời gian ngắn ngủi chưa đến năm hơi thở.
Màn mưa băng tinh màu đỏ ở bên kia trải qua khoảng thời gian này rốt cuộc cũng đã hao hết.
Thế nhưng con dấu màu hồng đã chồng chất vết thương, đối diện với đáy băng tinh màu đỏ có từng dấu vết khắc sâu, linh quang pháp khí cũng suy yếu một phần lớn.
Lưu Ngọc đoán chừng uy năng của nó bây giờ cũng không khác gì pháp khí thượng phẩm, với mức độ tổn hại này cho dù có sửa được, thì cũng không tránh khỏi uy năng sẽ giảm xuống một chút.
Trong lòng có chút cảm thấy đáng tiếc, bây giờ con dấu màu hồng không thể tham gia chiến đấu cấp bậc Trúc Cơ được nữa, Lưu Ngọc chỉ đành thu vào túi trữ vật.
Lấy cờ Kim Cương và Diệu Kim cung ra, rót vào một luồng pháp lực cờ Kim Cương chậm rãi dâng lên, lơ lửng lay động xung quanh cơ thể, tâm niệm vừa động là đã có thể chống đỡ đòn tấn công có thể đến.
Sau đó một tay hắn cầm thân cung, một tay kéo dây cung, mũi tên màu vàng rất nhanh đã được ngưng tụ thành hình, dùng tần suất một hơi thở một tiễn bắn về phía lồng ánh sáng màu đỏ.
Bốn món pháp khí được lấy ra lần này, có mua có thu giữ, cộng thêm một khoản tài nguyên tu tiên lớn thu được từ Hoàng gia lần trước, thêm một hai món cực phẩm pháp khí cũng coi như tạm được, nhưng có điều lại gây ra nghi ngời.
Dù sao đối với tu sĩ Trúc Cơ mà nói, vốn dĩ pháp khí cực phẩm là một món pháp khí nhân thủ, mà thân ở tiền tuyến, chém giết tu sĩ kẻ địch thu hoạch pháp khí lại là chuyện bình thường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận