Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 1245. Lạc nhật kim hồng(2)



Chương 1245. Lạc nhật kim hồng(2)




Cứ cho là may mắn đánh bại được đối phương thì cũng chẳng mang được mấy món bảo vật đi, không tìm được đường thoát khỏi phạm vi tông môn.
Lưu Ngọc cồ kiềm chế những suy nghĩ u ám trong lòng, tiếp tục cẩn thận chọn lựa.
Chỉ nửa canh giờ sau hắn đã xem hết một lượt các pháp bảo, thế nhưng lại không đặc biệt hài lòng với thứ gì.
Về mặt công kích hắn đã có Vạn Hồn Phiên, phòng ngự cũng có Kim Ngọc Hoàn. Lại còn có thanh kiếm nát kia làm đòn sát thủ.
Thật ra Lưu Ngọc không hề thiếu pháp bảo, việc cấp bách nhất hiện giờ vẫn là luyện chế ra pháp bảo bản mệnh.
"Nghiêm sư huynh, cách vòng bảo hộ chọn lựa thì không thể cảm nhận được hết trạng thái của linh tài."
"Huynh có thể mở vòng bảo hộ, để Lưu mỗ chạm thử vào không?"
Lưu Ngọc đi đến khu vực linh tài ở phía bên phải, quan sát một lát thì nhướng mày, quay lại nói với Nghiêm trưởng lão.
Linh tài khác hẳn với pháp bảo, chỗ cần chú ý bảo vệ cũng nhiều hơn. Cách vòng bảo vệ thì ai biết thứ này có hoàn hảo như ban đầu hay không?
Nếu lỡ chọn trúng linh tài cần thiết,xong khi nhận được thì nó lại không ở trạng thái tốt nhất hoặc đã ‘hết date’, mất hết Linh lực thì phải làm sao bây giờ?
"Cái này thật ra có thể được, chỉ là mỗi lần chỉ được mở một cái."
Nghiêm trưởng lão không trả lời ngay, trầm ngâm mấy nhịp thở mới trả lời.
Chuyện này vốn không hợp với quy củ tông môn, nhưng hiện giờ quan hệ giữa mình và đối phương cực kỳ tốt. Nói không chừng tương lai Nghiêm gia còn có chuyện cần nhờ cậy vào Lưu Ngọc cũng nên.
Cho nên lão cũng không muốn vì chuyện này mà khiến cho quan hệ đôi bên trở nên nguội lạnh, xa cách.
Thật ra mấy chuyện thế này, chỉ cần không truyền ra ngoài thì cũng chẳng có vấn đề gì. Thế nên Nghiêm trưởng lão tỏ ra khó xử, đắn đo cân nhắc một chút là muốn Lưu Ngọc ghi nhớ ân tình mà thôi.
Nghiêm trưởng lão mở rộng ‘cửa sau’, cuối cùng Lưu Ngọc cũng có thể tận tai tiếp xúc với linh tài, xem xét thật kỹ trạng thái của chúng.
Mục đích của hắn rất rõ ràng: chính là tìm kiếm linh tài để luyện chế pháp bảo bản mệnh nên chỉ để ý đến những loại có thuộc tính Hoả. Những linh tài có thuộc khác thì đều mặc kệ, bỏ qua hết.
Một khi có mục tiêu rõ ràng, tốc độ tìm kiếm sẽ nhanh hơn rất nhiều.
Nửa canh giờ sau, Lưu Ngọc nhìn nửa bình bột phấn có màu vàng kim mình đang cầm, trong lòng đã có quyết định.
Kim Ô phấn, linh tài thuộc tính Hỏa đỉnh cấp.
Thời điểm luyện chế chỉ cần bỏ thêm một chút vào là có thể khiến pháp bảo có thuộc tính Hoả nâng cao tốc độ phát triển về mọi phương diện.
Uy năng ôn dưỡng được cũng tăng mạnh, so với tình huống bình thường thì phải nhanh một hai lần.
Theo truyền thuyết, Kim Ô Phấn là do chân linh Kim Ô sau khi ngã xuống, xương tuỷ trải qua ngày tháng bị hủ hoá kết hợp với Linh khí tạo thành.
Chẳng qua chân linh có thể so sánh với Đại Thừa kỳ, thế nên khi nghe những lời đồn này, Lưu Ngọc chỉ mỉm cười rồi cho qua.
"Nghiêm sư huynh, ta chọn nửa bình Kim Ô phấn này đi."
Lưu Ngọc quyết định rồi nói ra suy nghĩ của mình.
"Ừm. Sư đệ lựa chọn Kim Ô phấn, nhất định là muốn luyện chế một món pháp bảo bản mệnh thượng giai."
"Xem ra dã tâm không nhỏ đâu nha. Vậy ta chúc sư đệ sớm ngày thành công!"
"Trên con đường tu hành có dã tâm là một chuyện tốt, tuyệt đối đừng giống như lão phu, đánh mất nhuệ khí tiến về phía trước."
"Nếu sư đệ có gì cần giúp đỡ thì đừng nên khách khí. Cứ cho người báo với Nghiêm gia một tiếng là được."
Sau khi đăng ký xong, Nghiêm trưởng lão cười nói.
Nói xong, lão lại lấy từ khố phòng ra một chiếc nhẫn trữ vật, đưa cho Lưu Ngọc.
"Nếu Nghiêm sư huynh đã nói câu này, vậy Lưu mỗ sẽ không khách khí nữa."
"Đến lúc đó phải làm phiền sư huynh rồi."
Lưu Ngọc không cự tuyệt, mở miệng đồng ý.
Sau đó hai người còn bên ngoài bảo khố trò chuyện vài câu rồi hắn mới cáo từ, rời đi.
Pháp bảo bản mệnh vẫn nên luyện chế ra sớm thì mới tốt. Chỉ là nếu chỉ dựa vào mấy con đường nhỏ của hắn thì tốc độ thu thập linh tài vẫn quá chậm.
Nghiêm gia đã ăn sâu bám rễ trong tông môn, trước mắt thì sức ảnh hưởng của họ hơn xa hắn. Nếu được Nghiêm gia dốc toàn lực trợ giúp, chắc chắn tốc độ thu thập sẽ nhanh hơn rất nhiều.
"Đương nhiên, mình cũng có thể xin bên phía ‘sư tôn hờ’ giúp đỡ một chút."
"Có lẽ mấy chục năm sau sẽ diễn ra thú triều, hiện giờ không phải lúc để khách sáo."
Lưu Ngọc sờ sờ túi trữ vật, trong đầu lóe lên suy nghĩ này. Có được ‘Kim Ô phấn’, tâm trạng của hắn rất khá.
Loại linh tài thuộc tính hoả đỉnh cấp thế này, nếu không phải dựa vào phúc lợi của tông môn thì sợ là hắc có muốn tìm cũng khó càng thêm khó.
Nếu không phải là tấn thăng nhận được phúc lợi, có muốn đổi được nó thì cũng phải làm nhiệm vụ mấy chục năm, tích lũy công huân.
"Vẫn Nhật Tinh, Kim Ô Phấn. Hiện giờ mình đã thu thập được hai loại cực phẩm linh tài rồi cơ đấy."
"Dựa vào linh tài thu thập được và ghi chép về pháp bảo trong công pháp, món pháp bảo bản mệnh có hy vọng luyện chế được nhất hẳn là ‘Lạc Nhật Kim Hồng thương."
Lưu Ngọc vừa đi vừa suy nghĩ, trong lòng đã dần có quyết định.
Trong ‘Thanh Dương công’ có ghi chép cách luyện chế không ít loại pháp bảo bản mệnh, thế nhưng những loại này khá là bình thường, tất nhiên hắn sẽ không nghĩ đến chuyện làm chúng.
Chỉ có mấy loại pháp bảo uy lực lớn, tiềm lực cao nhất mới nằm trong phạm vi lựa chọn của Lưu Ngọc.
Mà ‘Lạc Nhật Kim Hồng thương’ chính là pháp bảo đỉnh tiêm trong số mấy món đó. Cũng là món hiện giờ có hi vọng luyện thành nhất.
Bảo vật này có sức công kích cực kỳ mạnh, hơn nữa còn sắc bén vô đối.
Tuy không có quá nhiều biến hoá phức tạp nhưng trong số những món công pháp ghi chép lại, nó là là pháp bảo có lực sát thương lại đứng đầu, cao cấp nhất. Hết chương 1245.



Bạn cần đăng nhập để bình luận