Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 409. Thần Tiêu Cuồng Lôi(2)

Chương 409. Thần Tiêu Cuồng Lôi(2)
Hầm mỏ, phòng ốc vân vân đều được một lồng ánh sáng màu đỏ bao trùm che chắn, đệ tử Hợp Hoan Môn phòng thủ ở phía sau lồng ánh sáng, nhìn thấy tất cả những thứ này, sắc mặt của Chu Trác Phong trở nên nghiêm túc.
Gã hạ lệnh cho từng đệ tử Luyện Khí kỳ tấn công, nhưng chính mình lại không vội vàng tham giao vào trận tấn công, mà lại đứng tại chỗ cẩn thận quan sát, giống như đang tìm kiếm sơ hở của trận pháp.
"Vâng!"
Hơn năm mươi tên đệ tử đồng thanh nhận lệnh, không hề nói lời dư thừa mà lập tức tản ra, duy trì khoảng cách an toàn nhất định.
Sau đó, bọn họ hoặc là sử dụng pháp khí, hoặc là thi triển pháp thuật, còn có một vài thủ đoạn kỳ quái tấn công về phía vòng bảo vệ màu đỏ thẫm.
Mặc dù uy nặng của những món pháp khí, những chiêu thức pháp thuật của tu sĩ Luyện Khí kỳ trong mắt Lưu Ngọc và tu sĩ Trúc Cơ kỳ là vô cùng bình thường, thế nhưng với số lượng đông đảo thì thoạt nhìn lại có chút tráng lệ, hơn nữa tích ít thành nhiều cũng có thể giúp cho tu sĩ Hợp Hoan Môn tạo ra áp lực không nhỏ.
Có thể thấy đủ loại linh quang pháp khí, pháp thuật thua xa sự nổi bật của lồng ánh sáng màu đỏ thẫm, nhưng số lượng rất nhiều thì lại khó có thể ngăn cản, cái sau tiếp nối cái trước nhìn như những giọt mưa đủ màu sắc rơi vào trên lồng ánh sáng.
"Rầm rầm", "Ầm ầm"
Liên tiếp hơn mười tiếng nổ nhỏ vang lên, bởi vì sức mạnh phân tán, cho nên hoàn toàn không đáng kể so với sức tấn công của Trúc Cơ kỳ.
Giống như từng viên đá nhỏ rơi vào trong hồ lớn, chỉ có thể ở bên ngoài lồng ánh sáng mà tạo ra những rung động nhỏ.
Dưới sự khống chế của tu sĩ Hợp Hoan Môn, đợt rung động này nhanh chóng biến mất, rất nhanh thì sẽ bị xoa dịu.
Đám người Lưu Ngọc, Chu Trác Phong thấy tình hình này đều nhíu mày, tấn công như vậy không hề có ý nghĩa gì.
"Các đệ tử nghe lệnh, chúng ta chia làm sáu tổ, từ những góc độ khác nhau mà tập trung tấn công hai quân địch kia."
Chu Trác Phong rất nhanh đã hạ lệnh, chỉ vào hai khu vực trên trận pháp, nói với đệ tử Luyện Khí kỳ.
Lưu Ngọc thấy vậy cũng thầm gật đầu, đối với chỉ huy này của Chu sư huynh cũng khá tán thành.
Sức tấn công đơn độc của đệ tử Luyện Khí kỳ quá yếu, chỉ có thể làm tiêu hao một chút linh lực của trận pháp, chỉ có nhiều người phối hợp cùng nhau tấn công vào một điểm, thì mới có thể phát huy hiệu quả tốt hơn.
Mà chia làm sáu nhóm tấn công từ những góc độ khác nhau thì càng không dễ cản đường, giúp cho hiệu quả tấn công càng cao hơn.
Hơn năm mươi đệ tử Luyện Khí kỳ nghe theo mệnh lệnh, nhanh chóng chia làm sáu tổ bắt đầu tấn công, từng món pháp khí lại rời khỏi tay lần nữa, bay về phía lồng ánh sáng màu đỏ thẫm.
Mà sau khi trải qua điều chỉnh sách lược, hiệu quả của đợt tấn công này rõ ràng đã mạnh hơn rất nhiều, khiến cho lồng ánh sáng màu đỏ thẫm đã khẽ dao động, bị đánh ra hai chỗ "lõm" có chút phai màu.
Lưu Ngọc dùng thần thức khống chế Tử Mẫu Truy Hồn đao hóa thành Hắc Sắc Kiếm đao khổng lồ dài một trượng, rộng một thước. Sức mạnh phát ra có chút vượt qua tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ bình thường, dùng một địch hai, dây dưa với hai món pháp khí của một tên tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ Hợp Hoan Môn.
Đồng thời không ngừng kéo căng dây cung màu vàng Diệu Kim cung, pháp lực trạng thái lỏng chuyển hóa biến thành linh khí thuộc tính kim sắc bén, ngưng tụ thành từng mũi tên màu vàng, tập trung một chỗ nào đó của lồng ánh sáng màu đỏ thẫm, không ngừng bắn tới.
Dùng tu vi bây giờ của Lưu Ngọc, pháp lực thần thức đều đã vượt qua tu sĩ có cùng cấp bậc, khống chế hai món pháp khí tấn công là chuyện dễ như trở bàn tay, trong lúc tấn công, đồng thời còn có gần nửa tinh thần có thể quan sát và phân tích tình hình.
Thế tấn công của tu sĩ Trúc Cơ kỳ, tu sĩ Luyện Khí kỳ bên Nguyên Dương Tông không ngừng nghỉ phút giây nào, tu sĩ Hợp Hoan Môn chỉ có thể ngăn cản hơn phân nửa, vẫn còn hơn phân nửa rơi vào trận pháp, gây ra cho trận pháp tổn thương không nhỏ.
Nếu cứ tiếp tục đi theo khuynh hướng này, công phá được trận pháp chỉ là vấn đề về thời gian.
Nhưng thứ mà tu sĩ của Nguyên Dương tông thiếu đó chính là thời gian, một khoảng thời gian như vậy qua đi, có lẽ bên phía Thiên Khung Thành đã nhận được tin tức, chỉ sợ chưa đến nửa canh giờ sẽ đến đây.
Mà dưới tình huống Chu Trác Phong không ra tay, nửa canh giờ thì không thể nào phá bỏ được trận pháp này.
Lưu Ngọc có thể nghĩ đến điểm này, những tu sĩ Trúc Cơ khác cũng có thể nghĩ đến.
Thấy Chu Trác Phong chậm chạp không ra tay, đám người Trang Thế Long, Tạ Tuấn Kiệt cũng đã bắt đầu sốt ruột, liên tiếp nhìn về phía trước muốn nói nhưng lại thôi.
Ngay cả cung trang nữ tu sử dụng linh khí thượng phẩm trâm cài tóc màu xanh biếc, lông mày khẽ nhíu lại, ánh mắt thoạt nhìn hiện lên một tia tức giận.
Với tu vi Trúc Cơ hậu kỳ đỉnh phong của Chu Trác Phong, đương nhiên có thể cảm nhận được ánh mắt đồng môn, cũng hiểu được suy nghĩ của bọn họ.
Nhưng gã vẫn như điềm tĩnh như cũ, gã nhìn chằm chằm trận pháp với tu sĩ Hợp Hoan Môn trong trận pháp, giống như đang suy xét cái gì đó, lại giống như đang tìm kiếm cơ hội.
Người này trong hồ lô bán thuốc gì Lưu Ngọc không biết, nhưng hắn biết nếu như cứ tiếp tục như vậy thì chắc chắn không ổn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận