Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 491. Thanh toán nợ cũ(3)

Chương 491. Thanh toán nợ cũ(3)
Chương 491: Thanh toán nợ cũ(3)
Lưu Ngọc thản nhiên nói, vung tay áo một cái, hai trăm khối Linh Thạch hạ phẩm lập tức xuất hiện trên bàn, đồng thời Linh áp quanh thân vẫn không chút thu liễm mà tỏa ra đè ép đối phương.
Ngũ Xương tu luyện tới Luyện Khí đỉnh phong, tích trữ cũng đã tiêu hai bảy tám phần, cho nên hai trăm khối Linh Thạch đủ màu sắc này xuất hiện trên bàn, lập tức hấp dẫn ánh mắt của gã.
Lúc nghe tới bốn chữ "Trúc Cơ Tâm Đắc", trên mặt lập tức vui mừng, đây là thứ gã cần nhất.
Sau đó là cảm giác được một trận áp bức nặng nề, áp bức quanh người khiến hô hấp của gã gần như hít thở không thông.
"Có thể làm việc cho Lưu sư thúc là vinh hạnh của đệ tử."
"Chuyện này cứ giao cho đệ tử đi làm, cam đoan với người, chuyện của người kia chắc chắn được tra thật tường tận."
Một phần Linh Thạch cộng thêm Tâm Đắc, đúng là bắt tới chỗ đau của Ngũ Xương, thế là gã lập tức đồng ý.
Huống chi Lưu sư thúc cho cái giá này cũng coi như cao, so với nhiều tổ chức cần mua báo tin tức thì cao hơn nhiều.
Lúc trước Ngũ Xương vẫn là dáng vẻ khó xử, chỉ vì để người ta sinh ra chút ảo giác khó mà lấy được, nhưng bây giờ đối mặt với áp lực quanh người, gã không thể không khuất phục, nếu không rất có thể đắc tội quan hệ cùng với vị sư thúc này.
"Rất tốt, ngũ sư điệt quả nhiên không khiến ta thất vọng, năm mươi khối Linh Thạch này coi như thù lao chi trước, ngươi cầm đi làm việc đi."
"Đợi sau khi Lưu mỗ xác nhận tin tức đàng hoàng, sẽ giao cho ngươi phần Linh Thạch còn lại và Trúc Cơ Tâm Đắc."
Thấy vẻ mặt này, Lưu Ngọc hơi dừng một chút rồi mỉm cười nói.
Lời nói vừa rơi xuống, cánh tay dùng pháp lực hơi đẩy nhẹ về trước, năm mươi khối Linh Thạch đã bị đẩy đi qua.
"Vâng, tất cả dựa vào sự phân phó của sư thúc!"
Ngũ Xương trả lời như đinh đóng cột, không chút chần chừ nào.
"Phường thị Lưu Vân, Tụ Bảo Lâu, Đỗ Kinh Sơn."
"Hai mươi năm trước, người này đã có tu vi là Trúc Cơ trung kỳ, dáng dấp..."
"Trước mắt cứ biết những thứ này đã, có thể điều tra ra hay không? Hãy còn nghi vấn nào không?"
Lưu Ngọc nhẹ nhàng gật đầu, sau đó bắt đầu nói ra từng chút tin tức của Đỗ Kinh Sơn.
"Lưu sư thúc yên tâm, với những tin tức này, việc tra tin tức của Đỗ Kinh Sơn đã đầy đủ."
"Đệ tử cũng đã nhớ kỹ, sau đó rời khỏi động phủ của sư thúc thì lập tức bắt đầu công việc này."
Ngũ Xương son sắt đảm bảo.
"Trừ những cái đó ra, quan trọng nhất là phải giữ bí mật, tốt nhất đừng để tu sĩ bên ngoài biết được."
"Ngươi hiểu rõ ý tứ của Lưu mỗ không?"
Ánh mắt Lưu Ngọc sáng ngời nhìn chằm chằm Ngũ Xương, ý tứ sâu xa mà nói.
Ngũ Xương không hổ danh là "Kẻ lõi đời", lập tức hiểu ý, lập tức nói ra Lời Thề Tâm Ma, không chút chần chừ.
Cẩn thận thu hồi Lời Thề Tâm Ma, cũng không nhận ra chút lỗ thủng nào nên Lưu Ngọc phất tay để gã lui ra.
"Đệ tử cáo lui!"
"Có tin tức nhất định bẩm báo sư thúc."
Ngũ Xương đứng dậy thi lễ một cái, sau đó xoay người từ từ rời khỏi động phủ.
Đưa mắt nhìn người đi ra, đợi sau khi Ngũ Xương rời khỏi phạm vi Mậu Thổ Thanh Thạch trận, Lưu Ngọc lấy lệnh bài phong bế hoàn toàn trận pháp, sau đó rơi vào suy tư.
Trước mắt có vài chuyện bày ra trước mắt hắn, một là nâng cao tu vi lên tới Trúc Cơ trung kỳ.
Trước mắt cách Trúc Cơ sơ kỳ đỉnh phòng còn khoảng thời khắc năm năm, chỉ đợi tới khi thời khắc đến là có thể bắt đầu đột phát.
Hai là tham gia đại điển thu đồ vào ba năm sau, kiếm cho mình tông môn để ổn định chỗ dựa.
Cái này cần phải chú ý nhất, biểu hiện không thể quá tốt cũng không thể quá tệ, tốt nhất là trở thành loại đệ tử ký danh không được coi trọng kia.
Có thể mượn uy danh của tu sĩ Kim Đan, làm việc thuận lợi trong tông môn lại không chân chính có được tín nhiệm, sẽ không chỉ huy mình làm việc là được.
Ba là kiếm Linh Thạch, không thể dựa vào bán đan dược Trúc Cơ cho cửa hàng khác, con đường bên Nghiêm gia vẫn phải duy trì tốt.
Đan dược Trúc Cơ mang tới chỗ tốt, không chỉ có Linh Thạch, còn vô cùng có lực ảnh hưởng lớn, cái này không thể coi nhẹ.
Đồng thời nếu muốn bán đan dược nhị giai trong cửa hàng của mình, Ngọc Đan Đường trong phường thị Nhân Hòa kia coi như không tính được, cần tìm kiếm một căn cửa hàng lớn hơn, mở ở trong phường thị có càng nhiều tu sĩ Trúc Cơ.
Dù sao phường thị Nhân Hòa cũng quá ít tu sĩ Trúc Cơ, mùi rượu cũng phải sợ ngõ nhõ hẻm sâu.
Hơn nữa chưởng quỹ cũng nhất định phải là tu vi Trúc Cơ, đồng thời còn phải nghe lời, trước mắt chỉ có thể giao xuống Nguyên Thần cấm chế ở Giang Thu Thủy mới có thể tin tưởng, không có lựa chọn dự bị nào khác.
Bốn là chấm dứt ân oán nhân quả quá khứ, trước mắt chỉ có thanh toán xong món nợ cũ cùng Đỗ Kinh Sơn, về phần Trang Tử Lăng còn chưa phải lúc.
Năm là tìm ra một bộ công pháp luyện thể thích hợp, nguyên tắc này là thà thiếu chứ không được sai sót nên cũng không thể sốt ruột, bình thường mặt hàng này không đáng để mình tiêu hao tinh lực tu luyện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận