Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 458. Trước khi hạ màn (5)

Chương 458. Trước khi hạ màn (5)
Vẫn có một số cực ít tu sĩ trên mặt lộ ra vẻ tiếc nuối, bọn họ coi chiến tranh như một cơ duyên, có thể trắng trợn không chút kiêng nể gì mà cướp đoạt tài nguyên từ trên người kẻ địch .
Nhưng “cơ duyên” này hiện tại đã kết thúc, sau này có thể sẽ không còn cơ hội tốt như vậy nữa, làm sao không khiến người khác cảm thấy tiếc nuối được đây?
Có tu sĩ vui vẻ, có tu sĩ tiếc nuối, niềm vui và nỗi buồn giữa tu sĩ với nhau cũng không giống nhau.
Bởi vì Lưu Ngọc nhận được tin tức từ Nghiêm gia, cho nên sớm đã có suy đoán, vì vậy mà sắc mặt vẫn bình tĩnh như thường, không hề có chút tiếc nuối hay vui sướng nào.
“Lưu sư đệ, sau khi cuộc chiến mỏ quặng Linh Thạch kết thúc, ngươi có dự định gì không?”
Bất chợt, giọng nói của Nghiêm Quần Nhi vang lên.
“Gần đây tại hạ trên đan đạo có đột phá, sau khi trở về tông môn dự định sẽ nghiên cứu cẩn thận đan đạo, tranh thủ thăng cấp tỷ lệ thành công luyện chế Tinh Nguyên đan lên đến 35%.”
“Cứ như thế thì trong tay ta sẽ càng dư dả hơn rất nhiều, cũng có thể tu luyện được tốt hơn.”
“Trong tông môn còn có đại lễ thu đồ đệ, không phải chỉ còn ba năm nữa là bắt đầu sao?”
“Ta cũng muốn đi thử vận may, nói không chừng sẽ được vị trưởng lão nào đó nhìn trúng thì sao?”
Lưu Ngọc lên tiếng trả lời, một vài chuyện không cần thiết phải giấu kín hắn đều nói cho Nghiêm Quần Nhi biết.
Xem ra Nghiêm Hồng Ngọc cũng không nói chuyện giới thiệu một vị trưởng lão cho Lưu Ngọc với Nghiêm Quần Nhi.
“Sư đệ đã có thể luyện chế ra đan dược Trúc Cơ kỳ rồi sao? Ngươi cũng thật lợi hại!”
“Sư đệ xuất sắc như vậy, nhất định sẽ được trưởng lão lựa chọn thôi!”
Nói đến việc này Nghiêm Quần Nhi khẽ mỉm cười, lộ ra hai má lúm đồng tiền, thoạt nhìn vô cùng xinh đẹp.
Sau đó nàng ta lại hỏi tiếp:
“À đúng rồi, động phủ của Lưu sư đệ bây giờ ở nơi nào?”
“Tu vi của chúng ta gần nhau, có thời gian có thể ngồi xuống cùng luận đạo.”
Nghiêm Quần Nghi giống như nghĩ thông được điều gì đó, lần này gặp mặt nàng ta trở nên chủ động rất khác thường.
Trong lòng Lưu Ngọc lóe lên một suy nghĩ, ngay lập tức cảm thấy có chút đau đầu, nhưng vẫn trả lời lại:
“Thải Hà sơn.”
Vị trí động phủ của hắn không phải nơi nào bí ẩn, cho dù không nói, chỉ bằng đường đạo của Nghiêm gia cũng rất dễ để tra ra được.
Giao lưu trong thần thức cực kỳ nhanh chóng, hai người nói nhiều như vậy, trên thực tế chẳng qua chỉ vừa trải qua hai hơi thở mà thôi.
Lúc này đây, nhìn thấy trong điện cũng không còn ầm ĩ nữa, Nghiêm trưởng lão mới hài lòng gật đầu:
“Thời gian đàm phán, quyết định vào ba ngày sau.”
“Tu sĩ tu Luyện Khí phần lớn đều đã tiến vào Hàn Vụ đại doanh, tu sĩ Trúc Cơ kỳ các ngươi ba ngày sau hãy xuất phát.”
“Trước giờ Tỵ ba ngày sau, đi tới bên ngoài đại điện này.”
“Đến lúc đó lão phu cùng với Mã trưởng lão, Trịnh trưởng lão sẽ cùng dẫn dắt các ngươi xuất phát.”
“Nhớ kỹ không được chậm trễ, người đến trễ sẽ bị sắp xếp trừng phạt theo quy tắc của liên quân.”
“Đám tiểu bối các ngươi hiểu rõ chưa?”
Nghiêm trưởng lão vừa nói những lời này thì đã qua nửa khắc, nửa khắc sau, lão mới tuyên bố giờ Tỵ ba ngày sau tập hợp bên ngoài điện.
“Tuân lệnh trưởng lão!”
Cho dù tâm trạng của mình như thế nào, ở trước mặt các tu sĩ Kim Đan cũng không thể thất lễ, các tu sĩ Trúc Cơ kỳ trong điện đồng thanh hô to.
“Được rồi, trở về chuẩn bị một chút đi, các ngươi có thể lui xuống rồi.”
Nghiêm trưởng lão nhìn thấy vậy thì hài lòng khẽ gật đầu, lão không nói chuyện lớn tiếng, nhưng thanh âm cũng không nhỏ, rõ ràng là đã sử dụng pháp thuật.
“Vâng.”
Lưu Ngọc cũng đứng dậy theo mọi người, chắp tay cung kính về phía trên, sau đó truyền âm ra hiệu cho Nghiêm Hồng Ngọc, cùng đi ra phía ngoài điện.
Đúng lúc vừa tới thời hạn một năm, lần gặp mặt này thuận tiện giao mười lăm bình Tinh Nguyên đan cho nàng ta, hoàn thành giao dịch lần này.
Cho dù bất kỳ một thế lực nào, đều sẽ không thu nhận tu sĩ không hề có giá trị lợi dụng.
Lưu Ngọc muốn được sự bảo hộ của Nghiêm gia thì nhất định phải thể hiện ra giá trị của mình.
Nếu không kết được phần tình cảm này, rất nhanh cũng sẽ không ổn.
Hắn không muốn phụ thuộc quá mức vào Nghiêm gia, trở thành “tay chân” của họ, nhưng lại muốn có được đủ loại chỗ tốt hữu hình và vô hình.
Vào lúc này chỉ dựa vào sự yêu thích của Nghiêm Hồng Ngọc và tình cảm của Nghiêm Quần Nhi thì không được, cần phải thể hiện ra giá trị của bản thân thì mới có thể được coi trọng.
Bán Tinh Nguyên đan với giá cả thấp cho Nghiêm gia chính là bước đầu tiên thể hiện ra giá trị của bản thân.
Việc này nhất tiễn song điêu, không những có thể ổn định mà còn duy trì được mối quan hệ với Nghiêm gia, còn có thể có thêm được một con đường ổn định bán ra Tinh Nguyên đan.
Nếu như sau này xuống bán ra được các đan dược khác, có lẽ cũng có thể sử dụng con đường này.
Nghiêm gia cho rằng mình buôn bán lời, không ngờ rằng giá thành mà Lưu Ngọc bán chỉ bằng một phần mười so với giá của một Luyện Đan Sư thông thường, chỉ kiếm được nhiều hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận