Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 1299. Thần thông cho nhục thể



Chương 1299. Thần thông cho nhục thể




Dự cảm trong cõi u minh nói cho hắn biết, thời cơ tốt nhất để khởi xướng xung kích đối với thể tu tam giai chính là ngày hôm nay!
Suy nghĩ trong lòng lóe lên như trời sao vụt tắt, Lưu Ngọc nhanh chóng đưa ra quyết định, trực tiếp từ bỏ ý nghĩ xuất quan.
Hắn quay về ngồi trên bồ đoàn lại lần nữa, lẳng lặng cảm ứng khí huyết xao động trong cơ thể.
Hắn nhắm đôi mắt lại, thần thức nhìn vào trong cơ thể, Lưu Ngọc có thể trông thấy khí huyết lực màu đỏ thẫm xao động cực kỳ rõ ràng.
Giống sóng lớn khuấy động lên xuống trên con sông!
Hình như là đang mong đợi điều gì đó, muốn tiến hành bước thăng hoa cuối cùng!
Nhìn đến đây, Lưu Ngọc không do dự nữa, vừa suy nghĩ đã bắt đầu vận chuyển "Tinh Thần Chân Thân".
"Phanh!"
Quần áo nổ tung, ngay khi hắn vận chuyển công pháp, hắn tự nhiên bước vào trạng thái "Chân Thân", hình thể bắt đầu không ngừng giãn nở tăng trưởng.
Cơ thể có vẻ đẹp màu đồng cổ tràn ngập sức mạnh, như đúc ra từ sắt thép, tiếp tục bại lộ trong không khí mà không giữ lại chút nào!
Một trượng, một trượng mốt, một trượng hai….
Hình thể Lưu Ngọc nhanh chóng giãn to đến khoảng chừng trượng sáu, lúc này mới chậm rãi dừng lại, nhìn từ xa cứ như một "người khổng lồ" vậy.
Đúng lúc này, đại huyệt chín nơi tu luyện ra từ giai đoạn Phồn Tinh bắt đầu dần dần sáng lên.
Hai bên kết nối với nhau, trở thành một đồ án hình tròn, hình thành một vòng tròn khép kín hoàn mỹ.
Phía trên màu bạc phía dưới màu xanh, linh quang ngân bạch và xanh thẳm sáng lên trong đồ án hình tròn, hoà lẫn lan tràn ra toàn thân hắn.
Nhìn từ xa đến, trên thân thể hùng tráng khôi ngô của Lưu Ngọc có hai màu linh quang lấp lánh, như là – người khổng lồ ánh sáng!
"Cộc cộc cộc!"
Sau khi vận hành "Tinh Thần Chân Thân" không bao lâu, có âm thanh nhỏ xíu vang lên trong phòng luyện khí, giống như tiếng trống yếu ớt.
Cẩn thận lắng nghe, thế mà âm thanh lại đến từ cơ thể Lưu Ngọc, đó là tiếng tim đập vang!
Khi công pháp vận chuyển từng lần một, âm thanh khí huyết sôi trào trong cơ thể hắn càng lúc càng lớn, sau đó lại có ảo giác giống như là "Khí huyết lôi âm".
Trong thoáng chốc, bên trong phòng luyện khí nho nhỏ cứ như xuất hiện sấm sét vang dội và sóng to gió lớn!
Cùng lúc đó, quanh người hắn bắt đầu tỏa ra một loại khí thế cổ xưa hoang dại, đồng thời càng ngày càng hùng mạnh hơn!
"Mặc dù khí huyết vẫn chưa khôi phục hết toàn bộ, nhưng đúng thật sự là thời cơ đột phá luyện thể đến tam giai đã đến rồi."
"Bây giờ chính là lúc thời cơ thích hợp nhất."
Lưu Ngọc vận chuyển một lượt công pháp điều trị khí huyết, mắt thấy trạng thái của mình càng ngày càng tốt, trong đầu lóe lên ý nghĩ này.
Mặc dù trạng thái không phải đang ở đỉnh cao nhất, nhưng tương tự không phải hắn đột phá từ không đến có, độ khó đột phá không cao như trong tưởng tượng.
Dưới sự phát xạ của Kim Đan, thể xác Lưu Ngọc đã hoàn thành một phần lột xác, bước một chân vào cánh cửa tam giai.
Trong giây phút ngưng kết Kim Đan, ở trình độ nào đó mà nói, hắn đã là "sinh mệnh tam giai", bản chất sinh mệnh đã hoàn thành thăng hoa.
Bản chất sinh mệnh đã hoàn thành thăng hoa đều đang không ngừng sửa đổi cơ thể mỗi giờ mỗi khắc, biến chất trở thành hình thái hoàn mỹ hơn nữa.
Mặc dù không phải linh đan diệu dược, nhưng lại vượt qua cả linh đan diệu dược!
"Là lúc này."
Cuối cùng một suy nghĩ xuất hiện trong đầu, Lưu Ngọc đưa ra quyết định, đợi cho một vòng tuần hoàn lớn kết thúc, dừng "Tinh Thần Chân Thân" tầng thứ hai lại ngay lập tức.
Giây lát tiếp theo, Chân Thân tầng thứ ba, giai đoạn Liệt Dương công pháp vận chuyển ầm vang!
Pháp lực thể tu màu bạc trắng hơi dừng lại, lập tức vận hành theo một con đường mới.
Những nơi nó đi qua, phía bên ngoài thành kinh mạch ngưng tụ lại từng tầng từng tầng băng lạnh khắp nơi, nhưng không tạo thành bất kỳ tổn thương gì đối với kinh mạch trong cơ thể.
Ngược lại ở trong quá trình này, không ngừng tiến hành cải tạo thể xác, khiến cho cường độ thân thể chậm rãi tăng lên, kinh mạch trong cơ thể trở nên cứng cỏi hơn nữa.
Bằng mắt thường cũng có thể thấy, lông mi Lưu Ngọc hiện lên một lớp sương hoa tuyết trắng, lúc nào cũng đang xoay chuyển trở nên càng ngày càng dày hơn.
Bên trên cơ thể như đúc bằng sắt thép cũng dần dần ngưng tụ băng lạnh, cả người tản ra khí lạnh trắng xóa.
"Răng rắc."
Hư hại do băng lạnh đông lại rơi xuống thành vụn băng đầy đất.
Chỉ vì tiến hành theo đột phá, hình thể Lưu Ngọc lại giãn to một lần nữa, dần dần bước vào phạm vi trên hai trượng.
Băng lạnh thường vừa đông lại đã lập tức rớt xuống mặt đất.
"Thình thịch."
Tiếng tim Lưu Ngọc đập càng lúc càng lớn, đồng thời càng ngày càng có lực.
Chỉ cần lắng nghe tiếng tim đập giống như trống trận là có thể tưởng tượng sự mạnh mẽ của chủ nhân nó, đó là sức mạnh đủ để xé xác yêu thú!
Khi "Tinh Thần Chân Thân" tầng thứ ba vận chuyển, hình thể Lưu Ngọc kéo dài giãn to, rất nhanh đã chính thức đạt đến hai trượng, đồng thời tiếp tục bước vào phạm vi ba trượng.
Một lần, hai lần.
Không biết đã qua bao lâu, trong lúc toàn thân tâm tập trung vào đột phá, Lưu Ngọc đã quên đi khái niệm thời gian.
Mà hắn có thể hấp thu Linh khí bổ sung tiêu hao, nên hắn hoàn toàn không cần phải ăn vào.
Lúc công pháp vận chuyển tới lần thứ tám trăm, cuối cùng hình thể đã ngừng tăng trưởng.
Lúc này chiều cao của Lưu Ngọc đạt đến ba trượng ba kinh người, chuyển đổi thành đơn vị kiếp trước thì cao khoảng chừng mười mét!
Nếu không phải phòng luyện khí đủ lớn, thì sợ là hắn đã trực tiếp chống nứt cả căn phòng!
Thần thức Lưu Ngọc quét qua, lập tức hiểu rõ biến đổi hình thể của bản thân, sau khi kinh ngạc ban đầu, rất nhanh đã chấp nhận kiểu biến đổi thế này.
Dù sao thì quả thực thân thể nhỏ bé như phàm nhân bình thường rất khó để nhận lấy quá nhiều sức mạnh.
Theo tu vi tăng trưởng, thân thể xuất hiện một vài biến đổi chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi.
Cho dù có một ngày trở thành "không phải người" nữa, cũng là chuyện vô cùng bình thường.
Dù sao quả thực cấu tạo thân thể người phàm tồn tại quá nhiều khuyết điểm, lấy gì để có thể gánh chịu sức mạnh siêu phàm quá mức mạnh mẽ?!
Mặc dù cho tới nay, quan niệm của một vài tu sĩ rất khó chấp nhận kiểu biến đổi này, nhưng đây là sự thực không thể chối cãi. Hết chương 1299.



Bạn cần đăng nhập để bình luận