Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 554. Âm Minh Linh Xà(2)

Chương 554. Âm Minh Linh Xà(2)
Tổng hợp các loại ưu thế và điểm yếu của bản thân lại, đối với Lưu Ngọc mà nói, nguy hiểm khi tiến vào Kim Tinh chi mạch cũng không phải là hai người này, mà là yêu thú trong dãy núi kia.
Kim Tinh chi mạch chủ yếu vẫn là yêu thú, tu sĩ nhân loại bình thường đi vào đều mất đi tất cả sức lực, lúc nào cũng có thể gặp yêu thú Yêu Đan kỳ cấp ba đi ngang qua.
Cơ thể tu sĩ ẩn chứa phần lớn Linh khí, với yêu thú mà nói chính là vật đại bổ, mà tu sĩ Trúc Cơ kỳ đã có thể coi là pháp nhãn dành riêng cho yêu thú cấp ba, đáng giá để chuyên đi săn lùng.
Hơn nữa người và yêu vốn đối địch lẫn nhau, chỉ cần thực lực không tệ, không cần bất cứ lý do gì đã giúp đỡ săn giết, nếu Thanh Tùng lão đạo muốn đi sâu vào, sẽ rất dễ bị yêu thú vây công.
Nguy hiểm, ích lợi.
Ánh mắt Lưu Ngọc không ngừng lóe sáng, trong lòng cân nhắc tới lui giữa nguy hiểm và lợi ích trong này.
Cuối cùng ánh mắt hắn hơi khựng lại, quyết định đi một chuyến.
Thuấn Tức Thiên Lý phù đã xuất hiện trong tay, như thể lập tức có thể kích phát ra, cho dù tình thế không được mà dùng Linh phù bảo vệ mệnh cũng coi như không có vấn đề.
"Chỉ là, còn cần chuẩn bị thêm một chút."
Lưu Ngọc tự mình lẩm bẩm.
Loại như Thuấn Tức Thiên Lý phù này chính là một át chủ bài, sau khi dùng thì không còn nữa, hắn không nỡ dùng nó, có thể vĩnh viễn không cần dùng thì tốt hơn nhiều.
Cho nên phải dự bị thêm hai cách khác nữa, dùng để trốn thoát ngay một khoảng cách lớn, sau đó khống chế tia sáng mà ung dung rời đi.
Nghĩ đến đây, Lưu Ngọc cải trang dịch dung, che giấu tu vi Trúc Cơ sơ kỳ, ra vào các cửa tiệm để tìm kiếm thủ đoạn thích hợp.
Cuối cùng trải qua một hồi so sánh cẩn thận, tốn tám nghìn khối Linh Thạch, hắn ở Thiên Phù Các mua được một "Độn Địa phù" có thể lập tức di chuyển ra ngoài phạm vi năm mươi dặm.
Tấm phù này có thể lập tức kích phát, có thể di chuyển ra khoảng cách năm mươi dặm cực nhanh, đối với tu sĩ Trúc Cơ kỳ mà nói là vô cùng cường đại.
Bởi vì thần thức của Trúc Cơ đỉnh phong mới có phạm vi chỉ mười dặm, vượt qua phạm vi này thoát khỏi sự khóa chặt của thần thức, thoát hiểm sẽ đơn giản hơn nhiều.
Chỉ là đối mặt với tu sĩ Kim Đan hoặc yêu thú cấp Yêu Đan, hiệu quả cũng giảm đi đôi chút, bởi vì tu sĩ Kim Đan và yêu thú đều có thần thức ở mức năm mươi dặm, nếu thời cơ sử dụng không đúng, cũng không thể thoát khỏi sự khóa chặt của thần thức.
Sau khi Độn Địa phù tới tay, túi trữ vật của Lưu Ngọc lại ít xuống hơn năm nghìn khối Linh Thạch, nếu muốn mua sắm thủ đoạn mạnh hơn thì không còn rồi, hơn nữa các loại vật phẩm trong túi trữ vật đều đã tiêu hao không ít, thế là hắn phải quay về Ngọc Đan Đường.
Ba ngày chỉ trôi qua trong nháy mắt.
Giờ Ngọ ba ngày sau.
Lưu Ngọc hóa thành Hồng Hạo, vẫn là cách ăn mặc của đạo nhân áo bào màu vàng, đi tới Phong Vũ Lâu.
Phất tay ra hiệu cho tiểu nhị trong điếm không cần chào hỏi, hắn chậm rãi đi dọc theo thang lầu bằng gỗ đi tới lầu hai, từng bước mà lên, ánh mắt dần thông thoáng hơn, hai bóng người lại đập vào mi mắt.
Một người là Thanh Tùng lão đạo râu đen mặc áo bào màu xanh, nhìn qua trông rất tiên phong đạo cốt, một người mặc hắc bào, sắc mặt trắng bệch, khí chất lãnh ngạo, chính là nam tu hắc bào của Ngự Linh Tông hư hư thực thực kia.
Hai người ngồi đối diện nhau, nhưng lại đang im lặng, dường như đang đợi cái gì đó.
"Ha ha, Hồng đạo hữu có thể đến, trong lòng ta rất an ủi."
"Đạo hữu xin yên tâm, lời nói ngày đó đều là thật, không chút giả dối."
Nhìn thấy Lưu Ngọc đến, ánh mắt của hai người đều chuyển qua, Thanh Tùng lão đạo đứng dậy, tươi cười chào hỏi.
Về phần nam tu hắc bào thì vẫn ngồi yên tại chỗ, không chút biểu thị gì.
"Vẫn không bỏ xuống được vật kia, Hồng mỗ không thể không đến, chỉ mong Thanh Tùng đạo hữu có thể tuân thủ hứa hẹn."
Lưu Ngọc chắp tay, "bất đắc dĩ" nói.
Hắn biểu hiện đầy đủ dáng vẻ có chút thực lực, nhưng thực lực lại không quá mạnh, có vẻ là tu sĩ hơi nhìn trước ngó sau.
"Xin Hồng đạo hữu yên tâm, lão đạo xử thế luôn có quy tắc đó là lấy chữ tín làm đầu."
"Đúng rồi, vị này là Thương Lam - Thương đạo hữu, là một người khác mà đạo hữu mời tới giúp đỡ."
"Thương đạo hữu, vị này chính là Hồng đạo hữu."
Thanh Tùng lão đạo thấy dường như tâm trạng Lưu Ngọc tốt hơn nhiều, liên tục cam đam, bắt đầu giúp đỡ hai người giới thiệu sơ lược với nhau.
Phản ứng của Thương Lam bình thường, đối với việc giới thiệu cũng phản ứng rất thường.
Lưu Ngọc thấy vậy cũng chỉ chắp tay, không muốn kết giao.
Bởi vì tu sĩ có tu vi ở cảnh giới cao, tu vi càng tăng cao thì không thể thiếu tài nguyên tu tiên, mà quá trình tìm kiếm tài nguyên thường phải dựa vào giết chóc và máu tanh, cho nên quan hệ giữa các tu sĩ cũng thường là lãnh đạm và căm thù.
Đây là trạng thái bình thường ở Tu Tiên Giới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận