Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 848. Biểu hiện thứ hai(2)

Chương 848. Biểu hiện thứ hai(2)
Chương 848: Biểu hiện thứ hai(2)
“Đây chính là uy lực của tiền bối Trúc Cơ ra tay sao? Nếu như chúng ta trực diện, chỉ sợ trong một hơi thở đã đầu một nơi thân một nẻo.”
“Mặc kệ nhìn bao nhiêu lần, vẫn cảm thấy khó mà với tới.”
“Đây chính là phong cảnh của Trúc Cơ kỳ sao?”
Tu sĩ Luyện Khí kỳ quan sát trận chiến từ xa đã bị choáng ngợp và kinh ngạc một cách khó hiểu, trong lòng sinh ra một sự khao khát vô hạn.
Đặc biệt là đại dương pháp thuật mênh mông trùng trùng điệp điệp, chỉ riêng khí tức toát ra, đã làm rất nhiều tu sĩ có chút run rẩy, không kìm lòng được sinh ra cảm giác nhỏ bé. Chính là bởi vì như vậy, mới có thể sinh ra kính sợ, kính nể từ đáy lòng đối với Trúc Cơ tiền bối, người tùy ý phá hủy “Đại dương mênh mông”.
“Ầm!”
“Ầm!”
Cái gọi là phòng thủ lâu dài nhất định sẽ thua, Lưu Ngọc, Lý Bất Ngữ có rất nhiều chỗ để tấn công, Hoa gia chỉ có thể đi sau phòng ngự, vẫn là quá mức bị động. Hết đợt tấn công này đến đợt khác, luôn có một chút công kích tới không kịp đề phòng, mà những công kích này cuối cùng đều rơi vào trên trận pháp.
Song phương ngươi tới ta đi, cách trận pháp tam giai, tiến hành giao phong kịch liệt. Trận chiến tranh này, cấp tốc tiến vào trạng thái gay cấn. Trong lúc bất tri bất giác, thời gian hai phút đồng hồ, cứ như vậy trôi qua.
“Lý sư tỷ, trận pháp......”
Tên đồng môn Trúc Cơ mà Lưu Ngọc thấy là rất có thể tinh thông trận pháp kia, bỗng nhiên gọi Lý Bất Ngữ, hai người vô thanh vô tức dùng thần thức giao lưu.
“Rất tốt, nếu như lần này thành công, ta nhất định sẽ ghi công cho ngươi!”
Trên gương mặt lạnh lùng của Lý Bất Ngữ lộ ra vẻ tươi cười, tán thưởng nói, tựa như vô cùng hài lòng.
“Không dám, không dám, đây là việc nằm trong phận sự của tại hạ.”
Tên đồng môn Trúc Cơ kia, chắp tay khách khí, nhưng nghe thấy có khen thưởng trong lời nói vẫn là có một chút hưng phấn.
Lý Bất Ngữ thấy vậy chỉ là khẽ gật đầu, sau đó thân hình khẽ động, đi đến bên cạnh Lưu Ngọc, nói nhỏ: “Sư đệ, đã tìm ra sở hở của trận pháp, ta lúc nào cũng có thể sẽ sử dụng Phá Cấm châu, ngươi chuẩn bị sẵn sàng chưa?”
Lưu Ngọc mừng rỡ, đương nhiên hiểu rõ thâm ý trong lời nói của nàng ta, lúc này đáp: “Thời gian không thành vấn đề, mấy người Thanh Dương chuẩn bị sẵn sàng bất cứ lúc nào.”
Hắn hiểu được, Lý Bất Ngữ ngàn dặm xa xôi mời mình đi theo, dĩ nhiên không phải thu thập số lượng người. Nghĩ đến chiến lợi phẩm cuối cùng được chia, chính là Hỏa Linh quả, nhất định phải phát huy ra tác dụng vốn có.
“Ừm, hành sự tùy theo hoàn cảnh.”
Lý Bất Ngữ lúc này cũng không nhiều lời, chỉ là nhẹ nhàng gật đầu, sau đó truyền âm cho tu sĩ Trúc Cơ trong đội ngũ, tựa như đang bố trí một chút.
“Ầm ầm.”
Có một cuộc tấn công kinh thiên trong bóng tối, đám người thử công kích nhưng không có lập tức ngừng lại, vẫn như cũ liên miên bất tuyệt kẻ trước ngã xuống, kẻ sau tiến lên.
“Lãnh sư muội, Tiêu đạo hữu, đợi chút nữa sau khi phá trận cần phải hành sự cẩn thận, không thể khinh địch liều lĩnh.”
“Các ngươi chỉ cần dây dưa kéo chân tu sĩ Trúc Cơ của Hoa gia là được, hiểu chưa?”
Sắc mặt Lưu Ngọc ngưng trọng xoay chuyển ánh mắt, dặn dò mấy người phía đối diện. Đội ngũ của mình so ra vốn là kém Lý Bất Ngữ, nếu như lại có mấy tu sĩ Trúc Cơ tham công liều lĩnh mà chết, đó đúng là đã rét vì tuyết lại lạnh vì sương, ngày sau muốn bổ sung cũng khó khăn.
Theo thế cục Yến quốc hiện lên thiên về một bên, các thế lực vẫn đứng về phía Bạch Vân Quan, sớm đã đưa ra lựa chọn. Bởi vì đủ loại nguyên nhân, gần như không có khả năng lại gia nhập vào. Mà phương diện tán tu càng là sớm đã làm ra lựa chọn, hoặc là gia nhập Bạch Vân Quan, hoặc là gia nhập vào tứ tông ở Sở quốc, hoặc là đi xa tha hương, căn bản không có lựa chọn thứ tư.
Đến lúc này, thế lực cùng tu sĩ nên tỏ thái độ đều đã tỏ thái độ, còn không tỏ thái độ sẽ trễ. Thái độ lập lờ nước đôi, chẳng lẽ là đang âm thầm câu thông với tà ác?
Khi cục diện chung bước đầu được xác định, việc đầu tiên cần làm là thanh lý những thế lực không chọn đứng vào hàng ngũ, hoặc có thái độ mập mờ, không ai chịu chụp mũ bí mật và chính nghĩa. Cho nên muốn ở thời điểm này lại chiêu mộ tu sĩ Yến Quốc, độ khó so với trước kia lớn hơn không ít.
“Chúng ta hiểu rồi, xin Thanh Dương đạo hữu/ Lưu sư huynh yên tâm.”
Năm người Lãnh Nguyệt Tâm, Tiêu Sùng lĩnh mệnh nói. Mấy người nhìn Cam Tuyền sơn nguy nga hùng vĩ, vẻ mặt ngưng trọng, đối mặt với gia tộc Kim Đan như vậy, đương nhiên không dám khinh thường. Dù cho phải biểu hiện tốt một chút, cũng không phải ở thời điểm này, liều mạng biểu hiện.
Một bên khác, trong trận pháp.
“Có biến, tu sĩ của Nguyên Dương Tông đây là?”
“Chẳng lẽ là chuẩn bị thủ đoạn lợi hại gì, dự định thi triển ra?”
Trong lúc khống chế pháp khí, Hoa Ngọc Trạch thấy động tác của Lý Bất Ngữ, suy đoán nói. Tu sĩ Trúc Cơ của Hoa gia nghe vậy, lập tức căng thẳng trong lòng. Dù sao đối phương biết rõ núi có hổ mà vẫn lên núi, nói không có chỗ dựa, tu sĩ có ngu dốt đi nữa cũng sẽ không tin tưởng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận