Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 808. Ý đồ của sư tỷ(3)

Chương 808. Ý đồ của sư tỷ(3)
“Đi mòn gót giày tìm không thấy, bây giờ lại tìm được chẳng tốn công, cuối cùng cũng có tin tức của Ngũ Hành Linh quả sao?”
“Dù thế nào trước mắt phải moi được toàn bộ tin tức từ trong miệng nữ tử này, Lưu mỗ nhất định phải có được Ngũ Hành Linh quả!”
Trong lòng hắn mừng thầm, đồng thời hạ quyết tâm phải lần theo manh mối để tìm được nó.
Ngũ Hành Linh quả chính là Linh thảo Tam giai, đồng thời cũng là Linh dược không thể thiếu trong việc luyện chế Kết Kim đan.
Ngay từ đầu Lưu Ngọc vẫn dùng mọi cách để có được Kết Kim đan, vẫn luôn nghe ngóng những tin tức về Ngũ Hành Linh quả, nhiều năm rồi vẫn không thu hoạch được gì, hắn chỉ có thể hy vọng vào chuyến đi đến Yến quốc sẽ có kết quả.
Tuy ở Yến quốc hai năm, cũng đã phái người chuyên môn đi nghe ngóng tin tức nhưng vẫn không có tiến triển gì.
Dù có bất kỳ tin tức nào truyền đến, cũng rất nhanh bị xác minh chỉ là chuyện bịa đặt.
Mắt thấy cuộc chiến ở Yến quốc đã tiến vào giai đoạn cuối, hắn âm thầm lo lắng.
Lại không ngờ hôm nay bắt được một “kinh hỉ” to lớn thế này, vậy mà lại nghe được tin tức của Ngũ Hành Linh quả từ chỗ Lý Bất Ngữ.
“Không sai, chính là Ngũ Hành Linh quả trong Hỏa Linh quả!”
“Dựa vào tin tức tìm được, bên trong Kim Đan Gia Tộc của Yến quốc Hoa gia, bí mật trồng một gốc Hỏa Linh quả, muốn bí mật luyện chế thành Kết Kim đan.”
“Nếu không phải có nội gián ở Hoa gia thì không biết được tin tức dễ dàng thế này đâu.”
Lý Bất Ngữ thong thả nói.
“Cái gì, Kim Đan Gia Tộc?”
“Sư tỷ, tin tức này có chắc chắn không?”
“Nếu có Kim Đan chân nhân ra tay, cho dù ta và đệ liên thủ chỉ sợ cũng khó mà ngăn cản được.”
“Cho dù Ngũ Hành Linh quả có quý giá đến mức nào thì cũng phải có mạng mà hưởng mới được, sư tỷ cần suy nghĩ cho kỹ, chúng ta quyết không thể vì vậy mà mất mạng được!”
Lưu Ngọc nghe vậy thì sắc mặt thay đổi, vội mở miệng khuyên nhủ.
Tuy nhiên hắn cũng chỉ là làm dáng vậy thôi, Lý Bất Ngữ lại không phải là người ngu ngốc, làm sao có thể lấy tính mạng của mình ra làm trò đùa, trong chuyện này hiển nhiên có ẩn tình.
Quả nhiên, sau một khắc, Lý Bất Ngữ lại mở miệng giải thích.
“Thanh Dương sư đệ không cần lo lắng như vậy, nếu ta quyết định ra tay tự nhiên là đã nắm chắc mọi chuyện.”
“Hoa gia là gia tộc phụ thuộc Bạch Vân Quan, Tiên Khuyết Thành đang bị tông môn dồn toàn lực tấn công, hai tu sĩ Kim Đan đã sớm bị điều đi đến Tiên Khuyết Thành.”
“Hiện tại, thủ vệ Hoa gia trống rỗng, căn bản không có lớn mạnh như trong tưởng tượng, mối uy hiếp đối với ta và đệ cũng không nghiêm trọng như chúng ta nghĩ, trong gia tộc bây giờ không có Kim Đan chân nhân, chỉ còn lại một đám tu sĩ Trúc Cơ.”
“Ngũ Hành Linh quả là vị dược trọng yếu trong luyện chế Kết Kim đan, sinh trưởng trong điều kiện hết sức hà khắc, nếu có Linh quả này, chúng ta hoàn toàn có thể đổi lấy một viên Kết Kim đan từ tông môn.”
“Vì thế, mạo hiểm một chút cũng đáng.”
“Ta muốn hai quả Hoa Linh quả. Nếu như còn thừa ta có thể chia cho sư đệ.”
“Nếu như không có, ta cũng có thể dùng pháp khí, Linh khí, Linh Thạch để đền bù.”
“Nếu không ngại sư đệ cứ suy nghĩ thật kỹ, ta tuyệt đối sẽ không để sư đệ chịu thiệt thòi.”
Lý Bất Ngữ thong thả nhấp một ngụm Linh trà rồi đặt chén trà xuống, chăm chú nhìn Lưu Ngọc, chậm rãi nói.
“Thì ra là thế.”
“Rốt cuộc Hoa gia có hai tu sĩ Kim Đan cũng là một gia tộc rất cường đại, cho dù lúc này trong tộc không có Kim Đan chân nhân thì cũng không thể khinh thường sức mạnh của họ được.”
“Chỉ dựa vào ta sự liên thủ của ta và sư tỷ, chỉ sợ cũng không đủ sức đối phó!”
Lưu Ngọc nhíu mày nói, giống như đã muốn đồng ý lại bởi vì quá mạo hiểm mà không ngừng do dự.
Nhưng trong lòng hắn sớm đã hạ quyết tâm, con đường đến với Kim Đan đã rộng mở, cho dù mạo hiểm hắn cũng muốn có được Hỏa Linh quả.
Dù sao có Thuấn Tức Thiên Lý phù trong tay, sẽ không có vấn đề gì trong việc cứu sống bản thân những lúc nguy cấp.
Sở dĩ hắn thể hiện ra bộ dáng do dự chẳng qua là muốn đạt được càng nhiều lợi ích hơn thôi, nếu cứ thế mà trực tiếp đồng ý, chỉ sợ đối phương còn nghi thần nghi quỷ.
“Sư đệ, tu tiên giả chúng ta phải mạnh mẽ tiến về phía trước, muốn lấy được chỗ tốt sao lại không dám chấp nhận mạo hiểm chứ, sợ đầu sợ đuôi như thế sao có thể thành đại sự?”
“Nghĩ quá nhiều, tương lai nếu gặp tâm ma kiếp thì không có cửa sống sót đâu.”
Trong mắt Lý Bất Ngữ hơi thất vọng, nhưng trước mắt chỉ có đội ngũ Lưu Ngọc là viện binh gần nhất, cho nên cũng chỉ có thể khuyên giải thôi.
Hai năm nay bởi vì nhiệm vụ, ấn tượng của Lưu Ngọc đối với nàng ta đã thay đổi rất nhiều, nhưng lúc thấy biểu hiện này của hắn trong lòng nàng ta cũng có đôi chút thất vọng.
Nàng ta thật sự không hề nghĩ đến việc hại đồng môn để độc hưởng lợi ích, đơn giản là bởi vì bản thân nàng ta không nắm chắc nên mới nghĩ đến việc tìm viện binh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận