Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 1202. Kim Đan cửu phẩm! (2)



Chương 1202. Kim Đan cửu phẩm! (2)




Đồng thời là màu đỏ như máu, lúc này vẻ ngoài của Kim Đan ánh lên hồng mang, không nhìn ra bất cứ khí tức nào.
Mà nó tượng trưng cho sinh mệnh và sức sống của "Xích hồng".
Nhưng sau khi không ngừng hấp thu nước hồ, huyết sắc bên ngoài Kim Đan dần rút đi, lại tiếp tục chuyển thành màu xanh thuần túy.
"Vù vù."
Sau khi hấp thu một giọt tinh huyết xong, Kim Đan lại chấn động tiếp, dường như vẫn còn chưa thỏa mãn!
"A."
Lưu Ngọc hơi sững sờ, hai mắt nhắm chặt, khóe miệng không khỏi co lại.
"Đây rốt cuộc là tình huống gì?"
"Đã hấp thụ xong hai giọt tinh huyết, đã cao hơn mấy lần so với tu sĩ khác nhưng vì sao vẫn có dáng vẻ không thỏa mãn chứ?"
"Tiếp tục như vậy chắc sẽ không xảy ra vấn đề gì chứ?"
Lưu Ngọc vừa chuyển tâm niệm, trong lúc nhất thời không biết nên xử lý thế nào cho phải.
Mặc dù có chỗ khác với bình thường, nhưng cái này cũng không nhiều hơn bao nhiêu nhỉ?
Lúc này hắn đã nhận ra, mình ngưng kết Kim Đan rõ ràng rất khác so với tu sĩ bình thường.
Kim Đan "Khác biệt", dĩ nhiên phải dùng phương pháp càng lớn mạnh và vững chắc hơn, nếu luôn dựa theo phương pháp của tu sĩ khác để làm thì rất có thể sẽ dẫn tới thất bại cuối cùng.
Hoặc là sẽ để lại khuyết điểm khó mà bù đắp được!
Loại suy đoán này dường như có chút đạo lý, nhưng thật ra Lưu Ngọc cũng không nắm chắc bao nhiêu, chẳng qua là trực giác mà thôi.
Dự cảm trong cõi u minh!
Ngay trong khoảng thời gian ngắn hắn còn suy nghĩ, chấn động của Kim Đan vẫn tiếp tục, dường như có xu hướng càng kịch liệt hơn.
Trong thoáng chốc, trong lòng Lưu Ngọc hiện ra vẻ hung ác, lại điều động tinh huyết trong tim.
Có cảm giác "Khẩu vị" của thứ này không nhỏ, cho dù có thêm một giọt tinh huyết nữa, chỉ sợ cũng sẽ khó thỏa mãn nó.
Lần này, hắn trực tiếp điều ra hai giọt tinh huyết.
Hai giọt tinh huyết này dẫn từ kinh mạch lưu thông đến đan điền, dung hợp lại với nhau rồi bao trùm lên Kim Đan.
Chỉ trong tích tắc đã tốn hao bốn giọt tinh huyết, nếu đổi lại là tu sĩ bình thường chỉ sợ sẽ lập tức đại thương nguyên khí, ảnh hưởng tới trạng thái "Tinh".
Mà thời khắc ngưng kết Kim Đan không ở trạng thái tốt, điều đó thường có nghĩa là thất bại.
Đối với một tu sĩ Trúc Cơ bình thường mà nói, cho dù tu luyện đến Trúc Cơ đỉnh phong, tinh huyết trong cơ thể cũng chỉ có chừng mười sáu giọt mà thôi.
Trong khoảng thời gian ngắn đã tốn một phần tư, không thể nào không chịu ảnh hưởng.
Mà Lưu Ngọc là ba đạo tề tu, kiếm tu luyện thể bằng công pháp đỉnh tiêm là "Tinh Thần chân thân", nhục thân mạnh mẽ, khí huyết như hồng.
Số lượng tinh huyết trong cơ thể hắn cũng không phải là tu sĩ bình thường có thể so sánh được, khoảng chừng hai mươi tám giọt!
Mỗi một giọt tinh huyết đều có "Chất lượng" cao hơn tu sĩ bình thường.
Hơn nữa, thể chất càng mạnh, khả năng chống lại trạng thái tiêu cực càng mạnh, cho dù bị tổn thất tỷ lệ tinh huyết giống như bình thường, thì ảnh hưởng nhận phải cũng sẽ càng nhỏ hơn.
Huyết châu to lớn thu nhỏ lại với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy, chỉ một hơi qua đi, đã bị hình thức ban đầu của Kim Đan hấp thu gần như không còn.
Hình thức ban đầu của Kim Đan màu xanh lần nữa tăng trưởng với tốc độ cực nhỏ, ánh sáng huyết sắc bên ngoài cũng càng nồng đậm.
Mặc dù vẻ ngoài thay đổi không lớn, nhưng trong Linh Giác của Lưu Ngọc có thể cảm nhận được sự khác biệt không giống vậy.
Dường như khái niệm cách "Kim Đan" đang nhích gần lên một bước thật dài, chậm rãi trở nên "Hoàn mỹ".
Không còn là thể rắn bất quy tắc từ pháp lực trạng thái rắn tụ hợp lại thành, mà nó đã dần biến đổi theo hình thức Kim Đan thật sự.
"Vù vù."
Hình thức ban đầu của Kim Đan lại chấn động, cảm giác đói khát lần thứ ba lại dâng lên trong lòng.
Chỉ là lần này so với lần trước đã yếu đi không ít, xem ra chắc là nó đã sắp "Thỏa mãn".
Có vết xe đổ hai lần trước, lần này Lưu Ngọc đã không thấy ngạc nhiên nữa, không hề cảm thấy kinh ngạc.
Thần thức hắn khẽ động, lại dẫn tinh huyết trong tim ra.
Vì lý do an toàn, lần này trực tiếp điều ra ba giọt tinh huyết, chỉ một lần là thỏa mãn hết nhu cầu khác lạ của Kim Đan!
"Trọn vẹn ba giọt tinh huyết, lần này chắc là đủ thỏa mãn rồi nhỉ?"
Lưu Ngọc lóe lên ý nghĩ này, khống chế ba giọt tinh huyết đi từ kinh mạch tới đan điền, sau đó dung hợp lại và bao trùm lên Kim Đan.
Một hơi rồi lại hai hơi qua đi.
Sau khoảng hai nhịp thở, ba giọt tinh huyết dung hợp lại thành một viên huyết châu cực lớn, thể tích đã thu hẹp lại một chút.
Nhưng tiếp theo, tốc độ thu nhỏ của nó rõ ràng chậm rãi hơn rất nhiều.
"Xem ra, nhu cầu tinh huyết đã được thỏa mãn rồi nhỉ."
Nhìn đến đây, Lưu Ngọc âm thầm thở dài một hơi.
Liên tiếp tổn thất bảy giọt tinh huyết, cho dù thể chất hắn mạnh mẽ thì cũng cảm thấy suy yếu.
Mặc dù còn trong phạm vi có thể chịu đựng được, sẽ không ảnh hưởng đến trạng thái, nhưng nếu lại nhiều như vậy thì có thể không ổn.
"Vừa đạt tới trạng thái ảnh hưởng cực hạn, Kim Đan đã được tinh huyết thỏa mãn, trong đó có liên quan gì tới nhau không?"
Trong lòng Lưu Ngọc hiện lên ý nghĩ này, nhưng không có bất cứ đầu mối nào, cho nên lập tức bỏ qua một bên.
Lúc này, cũng không phải lúc suy nghĩ lung tung.
Sau vài nhịp thở nữa, hình thức ban đầu của Kim Đan đã hoàn toàn hấp thu và bao trùm bên ngoài huyết châu, đã không còn "Cảm giác đói khát" truyền tới nữa.
Lúc này, hình thức ban đầu hơi thay đổi một chút.
Tất cả những chỗ không đều đã biến mất và biến thành một vòng tròn hoàn chỉnh, toàn thân tròn trịa như viên đan dược.
Trong Linh Giác của Lưu Ngọc, nó gần với khái niệm "Kim Đan" hơn nhiều.
Nhưng hình như vẫn còn thiếu một số điều gì đó không thể nói rõ ràng.
Sau khi hấp thu xong tinh huyết, hình thức ban đầu của Kim Đan tiếp tục hấp thu "Nước hồ", khiến cho bản thân nó từng bước một lớn mạnh hơn.
Ánh sáng huyết sắc bên ngoài cũng dần thu liễm lại, qua chừng mười mấy nhịp thở đã biến thành màu xanh thuần túy.
Bên trong cảm ứng của Lưu Ngọc thì bảy giọt tinh huyết bị hấp thụ này đúng là mang tới một chút biến hóa cho Kim Đan, thậm chí trong phương diện nào đó nó còn ảnh hưởng tới tính chất đặc biệt.
Nhưng cụ thể là tính chất đặc biệt nào thì hắn cũng không nói ra được.
Có lẽ chỉ có tu sĩ chân chính tấn thăng lên Kim Đan, mới có thể hiểu được. Hết chương 1202.



Bạn cần đăng nhập để bình luận