Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 1076. Trận pháp mất khống chế



Chương 1076. Trận pháp mất khống chế




Ánh mắt Lưu Ngọc hơi ngưng tụ, siết chặt Ám Nguyệt kiếm trong tay, một phần nhỏ tâm thần bắt đầu liên hệ Linh khí trong túi trữ vật, có thể động thủ bất cứ lúc nào.
Lúc này, mấy người Đường Thiên Bảo, Dương thúc, Chu Tử Văn cũng khôi phục lại.
"Ây..."
Truyền tống dường như mang tới chút khó chịu cho những người họ, bọn họ vô thức lắc nhẹ đầu, trong miệng cũng phát ra tiếng khó chịu.
Động tĩnh kia thật ra rất nhỏ, chẳng qua tòa kiến trúc bên dưới mặt đất này quá yên tĩnh, có thể nghe thấy rõ ràng và truyền đi thật xa.
"Không được!"
Dường như ý thức được cái gì đó, Đường Thiên Bảo nhướng mày.
Thấy mọi ánh mắt đều nhìn về phía mình, hắn ta còn chưa giải thích đã vội lấy Thánh Hỏa lệnh trong túi trữ vật ra.
Ngay lập tức, niệm chú xuất động vài đạo pháp quyết đánh vào phía trên.
Thánh Hỏa lệnh trôi nổi trên không trung, ngọn lửa ở vị trí trung tâm ấn ký lập tức lấp lánh Linh quang màu đỏ, không gian bên dưới mặt đất hiện ra chút ánh sáng ảm đạm, lộ ra vẻ lộng lẫy hiếm có.
Chỉ là mặc kệ Đường Thiên Bảo có thúc dục như thế nào, Thánh Hỏa lệnh cũng không có phản ứng kế tiếp.
Việc này khiến hắn ta hơi lo lắng, sắc mặt hơi khó coi.
"Răng rắc." "Răng rắc."
Đúng lúc này, con đường từ khắp nơi truyền tới động tĩnh, dường như đã chạm tới cơ quan gì đó, từng khôi lỗi từ từ sống lại.
Trong mắt sáng lên các loại Linh quang, các khớp nối máy móc chuyển động, phát ra âm thanh răng rắc khó nghe.
"Mau dùng lệnh bài khống chế những khôi lỗi này."
Dường như Chu Tử Văn biết được cái gì đó, ánh mắt gã liếc nhìn từng khôi lỗi đang sắp tới gần, lên tiếng nhắc nhở.
"Có chút không ổn."
"Dường như bởi vì nhiều năm không được tu sửa, có lẽ một vài trận pháp bên trong bí cảnh đã mất khống chế, Thánh Hỏa lệnh đang liên hệ với trận pháp xác nhận thân phận."
"Yểm hộ ta, cho ta thêm chút thời gian."
Sắc mặt Đường Thiên Bảo dần nghiêm trọng, trong tay không ngừng thay đổi các loại pháp quyết, đồng thời mở miệng thấp giọng nói.
Từ khi Thánh Hỏa giáo bị diệt, sau khi bí cảnh này được thành lập, đã hơn ba ngàn năm.
Bởi vì không biết khi thành lập bí cảnh, Nguyên Anh lão tổ đã cân nhắc điều gì, cũng không có đủ quyền hạn, cũng vì lực lượng của Thánh Hỏa giáo dần suy yếu mà dẫn đến kẻ đến sau không thể nào giữ gìn bí cảnh một cách hiệu quả.
Trong thời gian dài như vậy, từ mấy trăm năm trước đã xuất hiện tình huống vài trận pháp không thể khống chế được
Chỉ là lần này đặc biệt nghiêm trọng, thế mà trước tiên không thể nào xác nhận được thân phận.
"Vâng."
Nghe thấy lời nói của "Thánh Tử", sắc mặt mọi người đều biến đổi, ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, sắc mặt đều trở nên khó coi.
Nếu không thể phân biệt thân phận, đây chẳng phải sẽ thành cá trong chậu hay sao?
Phóng tầm mắt ra nhìn xung quanh, mật độ khôi lỗi xung quanh quảng trường không ít, hơn nữa có thể đảm đương nhiệm vụ thủ vệ bí ảnh, dĩ nhiên không thể nào là mặt hàng thấp kém trà trộn vào.
Suy nghĩ một chút, nghĩ tới cảnh bị cả đàn thủ vệ khôi lỗi truy sát, tất cả mọi người không khỏi cảm thấy da đầu tê dại.
"Khôi lỗi nhị giai."
Sắc mặt Lưu Ngọc trầm xuống.
Linh Giác của hắn nhạy cảm hơn so với tu sĩ bình thường, cho nên hắn có thể nhanh chóng phát hiện ra phẩm giai của những khôi lỗi này.
Dựa theo năng lượng dao động tản ra bên ngoài những thân thể kia, có thể đánh giá được phẩm giai của những khôi lỗi, mặc dù thuần túy dựa vào năng lượng dao động của nó để đoán ra phẩm giai thì có thể chênh lệch một ít, nhưng cũng không sai biệt lắm.
Phẩm giai cao thấp so với thực lực mạnh yếu vẫn được quyết định bởi cường độ của thể xác, thể xác càng cường đại thì khi khởi động "năng lượng" cần có cũng sẽ càng cường đại.
Kiểu phán đoán như này cũng được tám chín phần mười rồi.
Chẳng qua cũng không thể loại trừ vài tình huống đặc biệt, ví như có vài khôi lỗi được khắc lên những pháp trận, phù văn cực kỳ cao minh, có thể khắc chế dao động năng lượng một cách hiệu quả, như vậy phương pháp trên đương nhiên sẽ không có tác dụng.
"Rầm rầm rầm."
Từng khôi lỗi di động cứng ngắc, khiến lớp bụi phủ đã lâu bay tán loạn trên đất.
Sắc mặt Lưu Ngọc cũng ngưng trọng theo, thần thức không ngừng quét qua những khôi lỗi gần ở quảng trường, trong lòng không hề chủ quan chút nào.
Dựa theo cảm ứng của hắn, phẩm giai của những khôi lỗi này thấp nhất cũng phải là hạ phẩm nhị giai, tương đương với trình độ tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ.
Nhưng đa phần ở đây đều là trung phẩm nhị giai, thượng phẩm nhị giai cũng ít hơn một nửa, ngẫu nhiên còn có thể trông thấy vài bóng dáng của những khôi lỗi cực phẩm nhị giai, đây chính là tương đương với tu sĩ Trúc Cơ đỉnh phong, hơn nữa còn hung hãn không sợ chết.
Đếm sơ qua một chút thì những khôi lỗi gần quảng trường cộng lại có thể hơn ba mươi con.
Ở đằng xa còn có nhiều bóng dáng khôi lỗi hơn, chỉ là rơi vào bí cảnh nên thần thức đã bị áp chế, thần thức của Lưu Ngọc cũng chỉ có thể tràn ra khoảng sáu dặm, cho nên cũng không xác định được số lượng cụ thể rõ ràng.
"Để lại bút tích thật mạnh!"
Hắn âm thầm cảm thán.
Dù chỉ có ba mươi hay năm mươi khôi lỗi, cũng là tác phẩm mà tu sĩ bình thường khó có thể tưởng tượng, chỉ có thể nói không hổ là bí cảnh do tu sĩ Nguyên Anh một tay gây dựng?
Huống chi bí cảnh này lớn thế nào, hiện tại còn chưa biết rõ.
"Grừ grừ."
Hai mắt của một khôi lỗi hình sói lớn chừng một trượng lóe lên hồng quang, há mồm phun ra một trụ sáng màu hồng to lớn.
Trụ sáng màu hồng mang theo nhiệt độ nóng bỏng, bên trong ẩn chứa năng lượng bùng nổ, ven đường dần truyền tới những tiếng bùm bùm.
Dựa theo Lưu Ngọc suy tính, uy năng này tuyệt đối không kém bao nhiêu so với tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ điều khiển pháp khí cực phẩm.
"Ầm."
Cuối cùng, trụ sáng màu hồng bị Dương thúc dùng tấm chắn vô hình tùy tiện ngăn trở phía trước.
Mặc dù công kích tương đương với trình độ Trúc Cơ trung kỳ, chẳng qua khôi lỗi vẫn có khuyết điểm nên khi đánh trúng khuyết điểm này lập tức biến thắng thành bại. Hết chương 1076.



Bạn cần đăng nhập để bình luận