Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 1132. Giao chiến hỗn loạn (3)



Chương 1132. Giao chiến hỗn loạn (3)




Mấy năm nay tiêu hao lượng lớn tài nguyên vào những thứ này, đã mang tới ưu thế tuyệt đối cho hắn, thực lực của hắn đã có tiến bộ cực lớn, đã không còn là thực lực mà năm đó khi tham gia chiến tranh ở Yến quốc có thể so sánh.
Cho dù đối mặt với tu sĩ cấp độ "Tam Anh Tứ Kiệt" Trúc Cơ đỉnh phong, thì vẫn chắc chắn có thể chém giết thành công.
Chỉ cần những người này không liên thủ với nhau, bản thân bại lộ chậm một chút, Lưu Ngọc có lòng tin, cuối cùng sẽ thu hoạch được.
Hắn lạnh lùng nhìn những mũi tên lông vũ màu đỏ bắn về phía mình, cùng với sáu cây phi tiêu màu đen, trong lòng của hắn bình tĩnh như nước, hiện lên rất nhiều suy nghĩ.
Đợi khi những mũi tên lông vũ màu đỏ đến gần chừng hai trượng, bàn tay phải đang cầm Ám Nguyệt kiếm của Lưu Ngọc khẽ nhấc lên.
Theo quỹ đạo bí ẩn, thẳng tắp chém ra ba kiếm về phía không trung, gần như không theo thứ tự cụ thể nào.
"Ầm ầm ầm."
Trong chốc lát, tiếng nổ vang dội truyền tới.
Với một kiếm chém qua, những mũi tên lông vũ màu đỏ bị đánh bại một cách mạnh mẽ, hóa thành từng sợi Linh khí thuộc tính Hỏa tiêu tán trên không trung!
Mà trên Ám Nguyệt kiếm lại không có một vết tích nào.
Kiếm này không có ưu điểm gì khác, chỉ là vô cùng cứng rắn, cho nên mới được hắn chọn làm binh khí.
Mà lúc này, sáu phi tiêu màu đen cũng tiến tới gần hai trượng quanh người hắn.
Đối với tu sĩ Thiên Nhất Tông ra tay lần này với Lưu Ngọc, là một thanh niên có dáng vẻ chính trực, dưới sự khống chế của gã, sáu cây phi tiêu ngân sắc trông vô cùng linh hoạt.
Ba người bên trái bay về phía ba người bên phải để công kích, hơn nữa là tấn công cả ba đường trên, dưới, giữa khiến người ta khó lòng mà phòng bị.
Vừa ra tay chính là tuyệt sát ở nhiều góc độ!
Hiển nhiên, kinh nghiệm đấu pháp của thanh niên chính trực vô cùng phong phú, hơn nữa không hề nương tay nhân từ, khó trách gã được xem là tinh anh gia nhập vào bí cảnh.
Nếu là tu sĩ bình thường, đối mặt với thế công kích tuyệt sát như thế này, nói không chừng vừa đối mặt đã bị chém chết!
Chẳng qua đối với Lưu Ngọc mà nói, loại trình độ công kích kiểu này còn chưa là gì.
"Không tệ."
Trong lòng hắn thầm khen kinh nghiệm đấu pháp của đối thủ, nhưng đáy mắt lại không hiện ra chút gợn sóng nào.
Vào khoảnh khắc sắp công kích tới nơi, Ám Nguyệt kiếm trong tay khẽ động, dọc theo quỹ tích huyền diệu ung dung chém ra ba kiếm.
Ba kiếm này có tốc độ cực nhanh, thậm chí xuất hiện cả tàn ảnh, từ xa nhìn qua tựa như ba thanh kiếm cùng được xuất ra.
"Đinh", "Đinh", "Đinh".
Tia lửa bắn ra tung tóe, tiếng kiếm chói tai khó nghe vang lên.
Trong giây lát, Ám Nguyệt kiếm trong bóng tối mang theo sức nặng ngàn cân đánh ba phi tiêu bên phải bay ngược trở về.
Một giây sau đó, ba phi tiêu khác lại tới gần trong gang tấc, tiến vào phạm vi ba thước quanh người hắn.
Bốn góc phi tiêu hình chữ thập mang theo lưu quang, hiển nhiên là vô cùng sắc bén, tựa hồ muốn xé rách thân thể người trước mặt!
"Lưu Tinh quyền."
Vừa huy động Ám Nguyệt kiếm, tay trái của Lưu Ngọc lại ánh lên ánh sáng màu bạc, bốc lên từng tia hàn khí lạnh lẽo, hắn dùng tay trái của mình đánh ra ba quyền.
"Phanh", "Phanh", "Phanh".
Liên tục có ba tiếng nổ vang lên, ba phi tiêu pháp khí bên trái cũng bị đánh bay ngược trở về.
"Hít..."
Lưu Ngọc cầm kiếm đứng một bên, nhẹ nhàng phun ra một ngụm trọc khí.
Tay trái vừa mới mạnh mẽ đối phó với pháp khí cực phẩm, không chịu chút tổn thương nào, chỉ để lại một đường phấn trắng, pháp lực vừa vận chuyển cũng đã biến mất không còn.
"Tinh Thần chân thân" chính là bá đạo như vậy, tuy giai đoạn "Hạo Nguyệt" mới tu luyện được một nửa, tương đương với cảnh giới Trúc Cơ trung kỳ nhưng đã có thể tay không đỡ đòn công kích của pháp khí cực phẩm, mà bản thân cũng sẽ không bị tổn thương.
Đồng thời, so với thi triển pháp thuật, phương pháp đấu pháp như thế này lại có thể tiêu hao rất ít pháp lực.
Dù cho dùng toàn lực nhưng Lưu Ngọc cũng có thể kiên trì với thời gian thật lâu, tranh tài một ngày một đêm cũng không thành vấn đề.
"Hí…"
"Thật sự là tạo nghệ cao thâm, thế mà có thể tay không đỡ "Hàn Tinh tiêu" của ta, cơ thể lại cường hãn như vậy!"
"Không ngờ bây giờ con đường thể tu xuống dốc như vậy mà còn có thể gặp được một thể tu cao minh như ngươi."
"Đây là một đối thủ khó nhằn."
Thấy đối phương chỉ dùng ba quyền ba kiếm mà nguyên bộ pháp khí công kích của mình đã bị hóa giải, thanh niên chính khí kia hít vào một ngụm khí lạnh.
Bộ phi tiêu pháp khí cực phẩm với sáu tia như này, chỉ một cái thì uy năng cũng đã cao hơn pháp khí cực phẩm của tu sĩ bình thường, trên đó còn khắc ký hiệu "Sắc bén", vô cùng am hiểu phương diện lấy nhanh đánh chậm.
Bây giờ lại bị một tu sĩ vô danh nhẹ nhàng chặn lại thế ư?
Cảm nhận được khí lực cường đại này, một hơi thở sau mới có thể khôi phục lực khống chế pháp khí, thanh niên chính khí mơ hồ cảm thấy có chút khó đối phó.
Chẳng qua vì nhiệm vụ, dù có khó xử lý thế nào cũng phải làm tiếp!
Gã cắn răng tiếp tục khống chế sáu pháp khí phi tiêu khác, linh hoạt vờn quanh Lưu Ngọc, ý định là tìm ra sơ hở khác để một kích diệt gọn.
"À?"
Cách đánh trả hời hợt vừa rồi của Lưu Ngọc khiến Nhậm Hồng Nhan, Tử Sam đều thấy ngạc nhiên, không nhịn được mà đưa mắt qua nhìn.
Nhưng rất nhanh bọn họ đã dời ánh mắt, tự mình đối phó với đối thủ của mình.
"Vèo vèo."
Sáu pháp khí phi tiêu hình chữ thập nhanh chóng di chuyển khắp bốn phía, phát ra tiếng xé gió vù vù. Hết chương 1132.



Bạn cần đăng nhập để bình luận