Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 891. Trác Mộng Chân bại(3)

Chương 891. Trác Mộng Chân bại(3)
Chương 891: Trác Mộng Chân bại(3)
Ở trước hư ảnh của Thanh Lang đã đi được một nửa quãng đường lại vọt đến trước mặt, trực tiếp hướng vào chỗ yếu hại, dường như muốn xuyên thủng qua.
Hai kiện Linh khí đều là thuộc tính Kim, vô cùng sắc bén giống nhau.
“Đinh.”
Ở trong nháy mắt va chạm, giữa sân liền vang lên tiếng kim thiết va chạm khó nghe, sau đó bộc phát ra vụ nổ thật lớn.
“Ầm ầm ầm.”
Kể cả là dư uy của hai kiện Linh khí thuộc tính Kim giao phong cũng là cực kỳ sắc bén, chém mặt đất ra thành từng khe rãnh, có cái sâu tới một hai trượng.
Ở dưới uy năng cường đại của Linh khí, ngay cả đại địa cũng giòn như tờ giấy.
Mặc dù U Minh Đoạn Hồn chùy là tinh phẩm trong Linh khí thượng phẩm, chỉ có điều Linh khí này của Trác Mộng Chân cũng không kém, cho nên dưới sự chênh lệch của cảnh giới tu vi, rơi vào hạ phong là không khó đoán.
Không chút hoang mang bóp chặt từng đạo pháp quyết trong tay, Lưu Ngọc không có chút bối rối nào, tựa như người rơi vào hạ phong không phải mình.
“Sư tỷ yên tâm, thực lực của Thanh Dương sư huynh tuyệt đối không chỉ nhiêu đây, bản lĩnh thực sự vẫn chưa lấy ra đâu?”
Sau khi truyền âm, thần thức Lãnh Nguyệt Tâm thu về.
Nàng cảm nhận được sát khí trên người Lưu Ngọc, tuyệt đối là do giết chóc quá nhiều người cùng cấp mới có thể hình thành, thực lực chân chính sâu không lường được, tuyệt đối không chỉ giống như trước mắt.
Cho nên khác với Giang Thu Thủy, nàng căn bản không cho rằng Thanh Dương sư huynh sẽ thua.
Giang Thu Thủy khẽ gật đầu, vừa rồi chỉ là quan tâm quá sẽ bị loạn, lúc này cũng đã lấy lại tinh thần.
Hồi tưởng lại thần thức truyền âm của sư huynh lúc trước, cũng yên tâm rất nhiều.
Quen biết mấy chục năm, Lưu sư huynh rất ít khi làm chuyện không nắm chắc.
“Giả thần giả quỷ!”
Quan sát thấy Lưu Ngọc dù rơi vào hạ phong vẫn là dáng vẻ vân đạm phong khinh như cũ, Trác Mộng Chân không hiểu sao mà trong lòng bỗng dâng lên một ngọn lửa vô danh.
Nàng nhanh chóng lấy ra một thanh Linh khí thượng phẩm nữa từ trong túi trữ vật, muốn thấy dáng vẻ thất kinh của đối phương.
Cực phẩm Linh khí khó có được, nhưng thượng phẩm Linh khí lại dễ dàng mua được hơn nhiều.
Ở Yến quốc vơ vét vô số nội tình của các thế lực, tất cả tu sĩ và dòng dõi, đều rất phong phú.
Có “tiền nhàn rỗi” tất nhiên là muốn dùng để tăng thực lực lên, cho nên không ít tu sĩ đều không tiếc khoản tiền khổng lồ mà mua một kiện Linh khí pháp khí thích hợp.
Trác Mộng Chân thân làm lĩnh đội, không thể nghi ngờ chính là người vớt được nhiều lợi ích nhất, không chút keo kiệt mà mua hai kiện Linh khí.
Hiện tại một thân Linh khí tinh xảo, vừa có công vừa có phòng, chẳng trách lại tràn đầy lòng tin, ngang nhiên chiếm lĩnh mạch khoáng Lưu Kim Thạch.
Dưới tình huống thực lực tăng mạnh, mặc dù việc này sinh ra rất nhiều khó khăn trắc trở, nhưng nàng vẫn cho rằng tất cả thế cục đều nằm trong lòng bàn tay.
Đây là nguồn gốc của sự tự tin bắt nguồn từ thực lực.
Đồng thời điều khiển ba kiện Linh khí thượng phẩm, cho dù là đối với Trác Mộng Chân Trúc Cơ hậu kỳ mà nói, khống chế và tiêu hao là không thể coi thường.
Trên trán trắng mịn hiện ra lấm tấm mồ hôi.
Nhưng nàng vẫn cắn răng kiên trì như cũ.
Ngay cả là nàng Trúc Cơ hậu kỳ cũng cảm thấy gian nan như vậy, huống chi là tiểu tử Trúc Cơ trung kỳ kia?
Tiếp tục như vậy nữa, đối phương chẳng mấy chốc sẽ không kiên trì nổi!
Mắt thấy dáng vẻ “Đau khổ kiên trì” kia của đối phương, thế cục phát triển như phương hướng mà nàng dự đoán.
Nhưng bằng trực giác của nữ nhân, Trác Mộng Chân lại mơ hồ cảm thấy có chút không đúng, chẳng biết vì sao trong nội tâm lại có chút bất an.
Quá thuận lợi, tất cả đều quá mức thuận lợi.
“Thanh Dương lão ma” này, hoàn toàn dựa theo kịch bản của nàng mà hành động.
Lấy danh tiếng của đối phương, thế mà phản kích mạnh mẽ lại chẳng có, đây không hề hợp với lẽ thường.
Đối phương phải biết là, cứ tiếp tục như vậy, chỉ là một cái kết cục thua cuộc.
Nhưng vẫn không làm ra sự thay đổi lớn nào, không có loại hình “Đòn sát thủ” xuất hiện.
Theo thời gian trôi đi, thế cục lại lần nữa phát triển theo hướng có lợi cho Trác Mộng Chân, mắt thấy mấy món Linh khí của Lưu Ngọc cũng sắp không kiên trì nổi.
Nhưng không biết vì điều gì, trong lòng của Trác Mộng Chân, cỗ bất an kia ngày càng mãnh liệt!
“Đến lúc rồi.”
Sau một khắc đồng hồ, đã thăm dò rõ ràng thực lực của nữ tu này, Lưu Ngọc không có ý định tiếp tục lưu thủ nữa, như thế chẳng có chút ý nghĩa nào.
Pháp lực trong đan điền phồng lên, áo bào không gió tự bay, thực lực âm thầm tăng thêm mấy phần.
Ly Huyền kiếm, U Minh Đoạn Hồn chùy, Lưu Quang kiếm.
Ba kiện Linh khí thượng phẩm lập tức linh quang đại thịnh, nhanh chóng thoát khỏi dây dưa của Linh khí đối thủ, thay đổi phương hướng nhanh chóng quay lại bên người Lưu Ngọc.
Cùng lúc đó, tay trái của hắn sờ tới giữa thắt lưng, lấy ra một cái tiểu tháp chín tầng màu đỏ thẫm, lặng lặng rót pháp lực vào vật trong tay.
Ba kiện Linh khí của Trác Mộng Chân nhanh chóng đến gần, tình hình vô cùng nguy hiểm, nhưng Lưu Ngọc không hề có chút kinh hoảng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận