Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 1046. Hai mươi bốn năm(3)



Chương 1046. Hai mươi bốn năm(3)




Hơn nữa về mặt khí lực cũng tăng lên một bước lớn, một tay hắn có thể nhấc lên một tảng đá ngàn cân cũng không thành vấn đề
Tốn nửa canh giờ luyện thể, một canh giờ tu luyện kỹ năng chiến đấu, trước mắt, phương diện luyện thể vẫn chỉ là sơ cấp, mỗi ngày cần nửa canh giờ là được rồi.
Mà phương diện luyện khí, bởi vì đã đạt được trình độ Trúc Cơ hậu kỳ, mỗi ngày cần phải tốn ba canh giờ.
Còn về phương diện luyện thần, mỗi ngày kiến trì vận chuyển “Tôn Thần diệu pháp” bốn lần, tốn hai canh giờ.
Tu luyện cùng lúc ba con đường, mỗi ngày chỉ tu luyện bình thường mà đã tốn mất sáu canh giờ.
Thời gian còn lại thì là luyện đan, đọc điển tích, ôn dưỡng Linh khí pháp khí, thỉnh thoảng còn đi ra ngoài một chuyến.
Thời gian cứ như vậy mà từng ngày trôi qua, Lưu Ngọc ở trong tông môn cũng không gặp phải chuyện đại sự gì.
Hắn cứ thế yên ổn tu luyện ở Vân Hà sơn, thỉnh thoảng ra ngoài thăm hỏi một vài đồng môn, viếng thăm sư tôn tiện nghi, liên lạc gắn kết “tình cảm”
Một năm sau, Giang Thu Thủy truyền đến tin vui, một gốc Linh thảo thiếu sót cuối cùng trong luyện chế Kết Kim đan đã thu thập được rồi.
Về việc luyện chế Kết Kim đan, cũng chính thức có thể đưa vào lịch trình.
Mà Kỷ Như Yên phát triển cũng cực kỳ nhanh chóng, dùng từng cách thức khác nhau cứ thế quản lý Đan Ngọc Đường trật tự đâu vào đấy.
Trong thời gian đó, Lưu Ngọc nhận được tin tức đại sư tỷ Lý Bất Ngữ đã chính thức bế quan bắt đầu xung kích bình cảnh Kim Đan.
Lý Bất Ngữ dừng lại ở Trúc Cơ đỉnh phong đã lâu, trong cuộc chiến ở Yến quốc đã chiếm được cây Hỏa Linh quả, dựa vào hoán đổi thì không khó để ngưng kết lên Kim Đan.
Mà một vài nhân vật của Tam Anh Tứ Kiệt cũng lục đục bắt đầu xung kích vào lên bình cảnh Kim Đan.
Đối với những tin tức tương tự nhau thế này, Lưu Ngọc cũng chỉ mỉm cười cho qua, hắn vẫn tiếp tục tu luyện từng bước từng bước một.
Ham muốn của hắn lớn hơn nhiều, không chỉ là một việc đơn giản chỉ là ngưng kết lên Kim Đan.
Trong khoảng thời gian tương đối yên bình thế này, cả ba phương diện Tinh, Khí, Thần của Lưu Ngọc đều tăng lên vững vàng.
Hoa lê trong đình viện rơi rụng xuống mặt đất, hoa nở rồi lại tàn, cẩn thận hồi tưởng lại thì đã hai mươi bốn lần.


Sa mạc sợi khói thẳng đơn chiếc, bên sông mặt trời lặn tròn vo.
Cửu Quốc Minh, không, khắp trên dải cát vàng ở phía tây Thất Quốc Minh, hoàn cảnh cực kỳ tồi tệ, tài nguyên tu tiên cũng vô cùng thiếu hụt.
Nhìn từ trên bản đồ có thể nhìn thấy những mảng màu vàng, cát vàng dải dắt khắp nơi, nhà cửa thưa thớt.
Chỉ có từng điểm màu xanh biếc điểm xuyến trên bản đồ màu vàng, đó chính là từng ốc đảo có lớn có nhỏ.
Chỉ có ốc đảo mới phù hợp cho nhân loại tồn tại, cho nên cuộc sống của mọi người ở trên vùng đất này đều chiến đấu vì ốc đảo này đời đời kiếp kiếp.
Mảng sa mạc phía tây Thất Quốc Minh vô cùng rộng lớn, thẳng tuốt kéo dài đến trên địa bàn của hai đạo chính ma, nhưng qua khỏi sa mạc thuộc phạm vi của Thất Quốc Minh, liên minh đã không đủ sức lực để thống trị và quản lý.
Bởi vì tài nguyên thiếu hụt, cộng thêm nguyên nhân từ giữa các ốc đảo cách nhau rất xa, cho nên liên minh phía tây vẫn luôn không có được một quốc gia thống nhất như là Sở quốc, mà bị phân chia thành từng nước nhỏ.
Nói là nước nhỏ, thực ra nó càng giống như thị tộc bộ lạc hơn.
Bởi vì tài nguyên ít ỏi, vì thế giữa các nước với nhau thường lâm vào những trận công phạt vì các ốc đảo.
Cứ mãi như vậy cũng đã khiến cho người dân nơi này trở nên hung hãn.
Nhưng đây chỉ là tình hình thế tục biểu hiện ra ngoài mặt, giới tu tiên phương Tây tuy rằng tranh đấu không ít, nhưng về tổng thể mà nói thì vẫn duy trì lại trật tự cơ bản nhất.
Nhưng để so sánh với Sở quốc, Ngô quốc, Tề quốc mà nói thì trật tự vẫn còn kém xa rất nhiều.
Nơi đây do “Thần Sa Môn” một đại tông môn thống trị, mấy chục nước nhỏ cùng thần phục dưới trướng của Thần Sa Môn.
Có điều mặc dù lãnh thổ quốc gia rộng lớn, nhưng do tài nguyên hạn chế, cùng với nguyên nhân dân cư thưa thớt, thực lực cũng chỉ là trình độ của Yến quốc tứ tông, lời đồn rằng trong môn này có hai vị Nguyên Anh lão tổ tọa trấn.
Dù sao thì trong hoàn cảnh này, phàm nhân sinh tồn vô cùng khó khăn, cho nên về số lượng cũng không thể tăng thêm nữa.
Mà nói về mức độ nào đó, phàm nhân mới chính là gốc rễ của Tu Tiên Giới.


Phường thị Tây Sa nằm ở biên thùy của chư quốc phương Tây, tọa lạc trên một ốc đảo tầm trung.
Bởi vì đây là nơi mấu chốt của liên minh từ phía tây đến trung, đông, mỗi ngày đều có một lượng lớn tu sĩ dừng chân ở đây, cho nên phường thị này càng ngày càng phát triển mạnh, dần dần trở thành một trong số ít những nơi tụ tập mang tầm cỡ lớn cho tu tiên giả của liên minh phương Tây .
Vào ngày này, sắc trời đã dần dần tối đi, nhiệt độ cũng nhanh chóng giảm thấp xuống, bóng đêm đã sắp che phủ khắp nơi.
Một tia sáng màu đen sẫm từ phía chân trời bay tới, sau đó kéo theo Linh quang thật dài, như thể một ngôi sao băng phá vỡ màn đêm tĩnh mịch vậy.
Cẩn thận nhìn kỹ thì thấy được tia sáng kia thực ra là một chiếc thuyền màu đen, bên trên có một bóng người đang ngồi xếp bằng.
Bất chợt, tia sáng màu đen kia vừa xoay chuyển rồi lại đáp xuống trên dải cát vàng, để lại một dấu vết thật sâu, một bóng người chân chính hiện ra.
Người này tóc đen mặc hắc bào, đồng tử tối đen như mực, trong mắt lóe lên vẻ sáng loáng đầy lý tính.
Nhưng ở giữa hai đầu mày ẩn chứa vẻ uể oải nhàn nhạt, giống như là mệt mỏi do đã đi đường một thời gian dài.
Người này chính là Lưu Ngọc!
Theo lời Tống Hạo Thương nói, chỗ bí cảnh nơi Tam Nguyên quả kia nằm ở Liên Minh phương Tây, vẫn còn một năm nữa thì bí cảnh sẽ mở ra.
Khoảng cách ba mươi năm thời gian theo như lời gã đã nói lúc này đã qua hai mươi chín năm. Hết chương 1046.



Bạn cần đăng nhập để bình luận